Mới đây, Diệp Lâm Anh bất ngờ đăng ảnh bị bó bột, phải di chuyển bằng nạng khiến dân t́nh xôn xao. Thế nhưng đây thực chất là ảnh cũ nằm trong mục "ngày này năm xưa" được Diệp Lâm Anh chia sẻ lại. Khi chia sẻ lại kỷ niệm này, cô c̣n nửa thật nửa đùa: "Ngày này năm xưa… què vẫn đi làm. Giờ thiếu ngủ mắt mở không lên vẫn đi làm ngoan. Thế mà lại là tuổi Tỵ , lẽ ra phải là Sửu".
Trong cuộc tṛ chuyện với Minh Tú, Diệp Lâm Anh có dịp trải ḷng về những đổ vỡ trong chuyện t́nh cảm ở quá khứ. Diệp Lâm Anh bày tỏ: "Về chuyện t́nh cảm, ḿnh nhận thấy rơ nét luôn là sẽ chọn cuộc sống cô đơn. Chị xác định và chọn được như thế ḿnh thấy cực thoải mái với tất cả những ǵ đang diễn ra xung quanh ḿnh.
Cuộc sống quá tăm tối nên ḿnh phải thoát ra thôi. Ngày xưa chị khóc nhiều lắm, có lúc chị tưởng tượng ḿnh như sắp mù đến nơi rồi. Ngày nào chị cũng khóc, 2 mắt sưng lên. Chị đă từng không buông được và bây giờ chị đă buông được. Điều làm chị cảm thấy hạnh phúc là ḿnh có thể truyền cảm hứng cho những người cùng hoàn cảnh và những người chuẩn bị bước vào hôn nhân như em".
Trước đó, Diệp Lâm Anh chia sẻ về chuyện phân chia nuôi con sau ly hôn. Cô nói: "Xung quanh tôi có rất nhiều người bạn, tôi cũng rất dễ chơi. Giao diện của tôi có vẻ khó gần nhưng thực ra ai tôi cũng chơi, chỉ là không phải ai tôi chơi cũng sâu v́ tôi có nhiều tầng cảm xúc. Tầng đầu tiên, gặp ai tôi cũng vui vẻ được, tôi muốn cho họ thấy năng lượng tích cực từ ḿnh nên luôn nh́n ra điểm tốt của họ. Tầng tiếp theo thân hơn một chút là chơi được với nhau, mời họ về nhà ăn uống chứ không chỉ đi cà phê. Sau đó, tôi giao lưu về công việc và chia sẻ những câu chuyện cá nhân. Tầng thứ ba là tôi có thể sang nhà họ chơi. Tôi rất hiếm khi sang nhà người khác chơi, ít lắm, loanh quanh chỉ có vài người tôi sang nhà. Thời gian rảnh, tôi luôn dành cho con đầu tiên, chỉ muốn ở bên con, đưa con đi chơi".
Nữ ca sĩ tiết lộ sự hiểu chuyện đến đau ḷng của con gái cưng: "Nửa năm trước, con vẫn hỏi tôi về bố, hay hỏi những câu mang tính chất hàn gắn bố mẹ kiểu như: "Bố vẫn thương mẹ mà". Nhưng trẻ con lớn lên từng ngày, chỉ vài tháng sau và đến giờ là con không nhắc đến nữa. Nó biết được dù có thế nào cũng vẫn như vậy, không thay đổi được ǵ. Thậm chí, con c̣n né tránh, không nhắc đến bố để tránh khiến tôi buồn. Duy nhất một lần con thấy tôi buồn khóc. Lúc đó tôi đang buồn ức một điều ǵ đó, ngồi khóc trong pḥng th́ hai con đi vào. Nhưng chúng c̣n nhỏ, chưa biết khóc là ǵ nên vẫn đùa giỡn, trêu mẹ.
|