Vâng, chính xác là việc mẹ từ bỏ thói quen ấy đă khiến hạnh phúc gia đ́nh tôi bước sang một tầm cao khác hẳn.
Mẹ tôi là một người phụ nữ rất yêu bản thân. Nói đúng hơn là mẹ biết cách trân trọng chính ḿnh, luôn lạc quan và có lối sống tích cực. Mẹ tôi không quá xinh đẹp, nhưng bà biết chọn màu son và kiểu tóc phù hợp với bản thân. Mẹ không cao ráo như siêu mẫu, nhưng bà biết chọn giày dép, thích làm móng và dưỡng da trẻ trung.
Gia đ́nh tôi sung túc đầm ấm như bây giờ cũng là nhờ mẹ vun vén. Mẹ cũng luôn là người biết cân bằng cảm xúc khi chung sống với bố, nên 3 thập kỷ qua họ luôn yêu thương nhau như vợ chồng son vậy. Bố mẹ tôi gần như không bao giờ căi nhau, lúc nào bố tôi cũng chiều vợ nhất. Ông chỉ khó chịu mỗi tuần 3 lần, đó là vào những hôm mẹ tôi… ra tiệm làm tóc.
Trước đây mẹ tôi tắm gội ở nhà b́nh thường, nhưng sau một lần đi gội đầu dưỡng sinh cùng bà nội th́ “nghiện” luôn. Thế là 4 năm nay mẹ toàn gội ngoài quán. 2-3 hôm gội 1 lần, mùa đông th́ 1 tuần 2 lần. Quanh nhà có hơn chục cái salon th́ mẹ tôi “đóng họ” đều không thiếu chỗ nào cả. Kiểu nay vào quán này, mai sang chỗ kia, nói chung là tùy tâm trạng.
Mọi người sẽ thắc mắc gội đầu thôi th́ có ǵ mà căng đúng không. Nhưng bố tôi ghét vợ đi gội cũng có lư do cả, mà lư do nào cũng đúng.
Đầu tiên là chi phí gội đầu. Mẹ tôi bảo bố rằng mỗi tháng chỉ mất dưới 400 ngh́n cho việc làm sạch tóc, nhưng mỗi lần ra quán bà luôn mua kèm đồ ăn vặt. Rồi lắm hôm hứng lên mẹ tôi lại “bao” trà sữa, bánh rán, bánh khoai, thịt xiên cho cả quán. Xong thi thoảng bị chủ quán gạ nhuộm tóc, uốn xoăn, cắt tỉa nọ kia. Thành ra 400 ngh́n của mẹ chỉ là con số ước tính bằng mồm. Chứ thực tế th́ tổng số tiền mẹ trả ở quán gội có khi lên đến chục triệu một tháng!
Tiếp đến là vấn đề thời gian. Tôi cũng từng theo mẹ đi gội rồi nên biết quy tŕnh từ lúc nằm xuống bàn gội đến lúc xong xuôi chỉ tầm 30 phút là cùng, ai tóc dài với dày th́ cùng lắm 45 phút. Hôm nào vội th́ tôi bảo nhân viên cào nhanh 20 phút là sấy xong. Thế nhưng mẹ tôi th́ khác hẳn. Bữa nào mẹ gội là bà “mất tích” 2-3 tiếng. Nhiều lần mẹ c̣n ra quán từ trưa xong đến 5h chiều vẫn chưa thấy về đi chợ. Bố tôi đi làm về đói nên khó chịu. Gọi điện th́ mẹ tôi không nghe, di động chỉ để vứt trong pḥng.
Mẹ tôi thích lăng phí thời gian ở quán gội đầu để “buôn dưa” với hàng xóm. Chồng con đi làm cả nên mẹ ở nhà kêu buồn. Vài lần căi nhau với bố về chuyện đi gội, mẹ cứ thút thít nói cả nhà chẳng ai tâm sự với mẹ, cả tuần có mỗi mấy buổi đi ra ngoài tranh thủ “chém gió” với hội chị em trong ngơ mà cũng bị trách mắng. Thế là bố tôi lại thương, không dám buông lời cay đắng với vợ nữa!
Cơ mà mẹ tôi chỉ dùng “khổ nhục kế” với bố được đôi lần v́ sau này bố tôi không thông cảm nữa. Càng ngày bố càng phản ứng gay gắt hơn mỗi khi mẹ đi gội đầu, kể từ lúc ông phát hiện ra vợ chơi chứng khoán thua lỗ. Một bà nội trợ như mẹ tôi th́ biết ǵ về tiền ảo đâu. Tại ra quán gội đầu bị con trai bà chủ quán dụ dỗ, lần đầu tiên bỏ vài triệu chơi thử thấy lăi 2 triệu nên mẹ tôi mới sa chân vào “chơi chứng”. Đương nhiên là mẹ giấu không cho bố biết. Chơi vài tháng xong đợt Tết mẹ tôi lỗ nặng, phải hỏi vay tiền các d́ nên bố tôi mới phát hiện ra.
Đợt ấy bố giận mẹ lắm. Mẹ làm đủ cách xin lỗi, chị em tôi cũng nhảy vào giúp th́ bố mới chấp nhận sự hối lỗi chân thành từ mẹ. Mẹ xóa app chứng khoán đi, hứa không bao giờ đụng vào nữa.
Song yên ổn được một thời gian th́ lại sinh chuyện. Thấy giá vàng tăng liên tục nên mấy bà hàng xóm đổ xô đi bán. Mẹ tôi ra quán gội cũng nghe ngóng ít nhiều. Dù hứa với chồng sẽ không nghe ai xúi giục ǵ nữa, nhưng thấy vàng lăi cao quá nên mẹ tôi cũng ham. Kết cục mẹ lén đem 2 cây vàng đi bán, vừa cầm tiền về đến cửa đă bị bố tôi gọi ra nói chuyện.
Nhà tôi không túng thiếu ǵ cả, và cái chính là mẹ tự ư làm mà không nói ǵ với bố khiến cho ông nổi giận và buồn ḷng. Bố tôi đổ lỗi cho quán gội đầu khiến vợ ḿnh ngày càng mê muội. Lúc nào vợ cũng chỉ thích ra đấy “hóng hớt” và đua theo những thứ vô bổ. Mẹ tôi nghe chồng mắng xong th́ ủ dột lắm. Nghĩ kỹ lại th́ việc ra quán gội đầu đă gián tiếp gây ra không ít sóng gió, ảnh hưởng khá nhiều đến cuộc sống hạnh phúc của gia đ́nh tôi.
Và thế là sau nhiều năm đam mê việc đi gội th́ nửa tháng trước mẹ tôi đă quyết định không phí tiền ra salon nữa! Bà lấy cớ dạo này gội đầu tăng giá, trước 30 ngh́n mà giờ tận 50 ngh́n. Nghe xong bố tôi không tin lắm. Song đúng 1 tuần mẹ tôi tự gội ở nhà thật. Thế là bố vui quá, mua hẳn cái nhà mới để thưởng cho vợ luôn!
Không phải một tṛ đùa mà bố tôi mua nhà ăn mừng vợ bỏ thói quen đi gội quán thật mọi người ạ. Ông kêu “khu nhà cũ phong thủy không tốt, vợ lây nhiễm nhiều thói hư tật xấu”. Vậy nên nhân kỷ niệm 29 năm ngày cưới, bố quyết định xuống tay rút hết tài sản ra để mua cái nhà mới rộng răi hơn, có sân vườn yên tĩnh và xung quanh không có quán gội đầu nào!
Tôi kể đầu đuôi chuyện nhà mới cho họ hàng nghe mà các d́ các bác cứ ḅ lăn ra cười. Trần đời chắc duy nhất bố tôi có lư do mua nhà hài hước như vậy.