Tôi có người anh cùng tuổi. Phải nói rằng cuộc đời chưa bao giờ từng hào phóng với anh.
Lớn lên cùng anh, tôi chẳng lạ ǵ những đau khổ, những vất vả và sóng gió mà đời anh từng nếm trải.
Nhớ ngày trẻ, tôi là con bồ cu đưa thư cho anh và gái. Anh ít yêu nhưng yêu th́ sâu sắc lắm. Anh thất bại thảm hại ngay trong mối t́nh đầu, cô gái mà anh yêu sống yêu chết, bắt cá hai tay lừa dối bạc bội, bỏ anh mà đi...
Người ta vẫn bảo hạnh phúc là quá đỗi mong manh. Nhưng với anh, nó là mong manh thật. Anh và chị vợ cùng kinh doanh ngành đúc. Chị chuyên buôn gang c̣n anh chuyên sản xuất. Chả biết tự khi nào chị phải ḷng người khác mà thay ḷng đổi dạ với anh.
Trật ấy anh gầy rộc xuống, cực đăm chiêu. Tôi là đứa em anh hay tâm sự, nhưng anh cũng không nói. Chỉ thấy anh luôn lảng tránh và mệt mỏi. Người ta bị t́nh phản bội, nó giống như một sự thất bại nặng nề. Trong sâu thẳm tâm hồn họ, cảm giác ê chề luôn xâm lấn, họ tự rằn vặt, tự sợ hăi, tự rày ṿ, tự đặt cho ḿnh những câu hỏi rồi không thể trả lời.
Sau này, anh vẫn ở cùng nhà với chị vợ. Anh bảo, ở đời có khá nhiều cái khúc mắc giữa vợ và chồng, t́nh hết rồi nhưng v́ những khúc mắc ấy mà họ không dứt khỏi đời nhau. Chị vợ vẫn yêu và vẫn có nhân t́nh. Anh tôi vẫn một ḿnh đắm ch́m trong mớ hỗn độn thất vọng, không tin ai sau hai lần bị đàn bà phản bội.
Tôi vẫn bảo với anh rằng, đời con người ta cái có thể và không thể nắm giữ lại chính là sinh mệnh và t́nh yêu của ḿnh. Anh hăy cứ yêu ai đó. T́nh yêu rồi sẽ lấp đầy những khoảng trống hoài nghi không tin tưởng vào đàn bà. Đừng đóng sập trái tim ḿnh lại thế. Đừng để ḷng ḿnh nguội lạnh, đời tẻ nhạt biết bao..
Đời đểu thật, có những người đàn ông sinh ra để làm đàn bà phải khổ. Nhưng cũng có người cảm giác họ sinh ra đều chịu đựng sự phũ phàng. Năm năm sau, anh tôi yêu một người đàn bà khác, tôi đọc thấy niềm vui trong mắt anh, anh trẻ trung trở lại. Phong trần và quan tâm đến ḿnh hơn. Đúng là sự bần hàn và t́nh yêu th́ không thể giấu. Anh đắm ch́m trong hạnh phúc của ḿnh. Tôi mừng cho anh và nghĩ rằng cuối cùng th́ đời cũng đền bù anh chút đỉnh.
Một ngày, anh hẹn tôi đến nhà. Trong pḥng khách, anh ngồi bên chai rượu với cái gạt tàn đầy.
Anh bảo, anh phải làm sao để đi qua được những thói quen, những yêu thương đây... Cô ấy có người khác và bỏ anh rồi.
Anh bảo, Những ngày này, mỗi buổi sáng sao anh thấy người ră rời và trống vắng đến thế
Cơ thể và tâm hồn trống rỗng, như thể vừa trải qua một cỗ máy nào đó, ṿ nhừ, tuốt sạch những sức mạnh, những cố gắng, và lư trí...Uống một ngụm cũng thấy nhạt thếch, nhạt thưởi, cốc vừa chạm lên môi th́ ḍng nước đă trôi tuột xuống tận đáy ruột. Lạnh lẽo.
Cảm giác buồn bă, trống rỗng nó giống như ta đang dựa dẫm vào một điểm tựa vững chăi nào đó mà giờ đây bị mất điểm tựa. Hụt hẫng, sợ hăi, chơi vơi...
Đôi lúc trong cuộc đời, cho dù bạn có là đàn ông, bạn có mạnh mẽ vững chăi đến mấy th́ bạn vẫn cứ gục ngă trước những điểm chết của ḷng ḿnh.
Người đàn ông rắn rỏi vững chăi, đă từng bao nhiêu lần đi qua những khó khăn sóng gió trong đời mà không hề chùn bước trước thương trường ấy bảo với tôi rằng: em ạ, nhiều lúc anh cảm thấy ḿnh đau không thể tả, anh chỉ muốn chạy ngay đến bên cô ấy, van xin thậm chí làm ǵ cũng được để cô ấy quay trở lại bên ḿnh. Anh thật bạc nhược và thiếu tự trọng phải không em...
Người ta vẫn bảo, sau tuổi 40, con người ta không c̣n yêu được như thời trẻ tuổi, không dại khờ, nông nổi và chia tay không quá khổ đau. Nhưng với anh th́ h́nh như ngược lại. Người đàn ông điềm tĩnh và chín chắn ấy vẫn ngu ngơ lạc lơng giữa bể t́nh. H́nh như con người ta mất mát tổn thương sâu sắc về một điều ǵ đó rất lớn trong quá khứ. Chính cái điều ấy nó sẽ làm đảo ngược lư trí khi lại có một va đập làm rách thêm vết thương tưởng chừng đă liền thành sẹo.
Một người đàn ông điềm đạm giỏi giang, yêu chân thành và tử tế cũng chưa chắc đă t́m được mối t́nh tử tế và bền vững cho đời ḿnh. Đời là một mớ những thứ hỗn độn và bế tắc. Có những thứ cứ lặp lại lặp lại mà ko thể giải thích được.
Cũng như ngày chúng tôi hăy c̣n trai trẻ, mối t́nh đầu của anh là cô bạn học của tôi. Cô ấy có người khác anh hụt hẫng đau khổ, tôi đă ra sức hàn gắn giúp anh, nhưng cô bạn bảo, anh cậu thật tốt. Nhưng yêu anh ấy tớ thấy b́nh yên quá, mọi thứ nó cứ như là trật tự có sẵn rồi... Và cô ấy ra đi.
T́nh yêu là thứ khó giải thích, yêu thương người ta nhiều quá, b́nh yên quá. Người ta thấy an toàn quá chính là mất an toàn cho ḿnh đấy sao?
p/S. Đôi lúc trong cuộc đời, dù bạn có mạnh mẽ đến đâu, bạn vẫn cứ gục gă trước những điểm chết của ḷng ḿnh.
VietBF@sưu tập