Cô thư kư ôm mộng đổi đời nhưng lại vấp phải ngay chị vợ không phải dạng vừa.
Ôi xưa nay cái chốn văn pḥng luôn luôn lắm chuyện để chị em chúng ta hóng hớt. Tôi nhận thật là cái tính tôi thích hóng drama, mà xung quanh tôi cũng nhiều người giống ḿnh nên dù lương ở công ty tôi không phải quá cao nhưng tôi vẫn yêu công ty lắm. Đâu có dễ mà t́m được môi trường làm việc hợp gu đến thế đâu.
Nói đùa vậy thôi chứ nguyên nhân chính để tôi và nhiều đồng nghiệp quyết tâm gắn bó với công ty th́ có lẽ đến hơn 50% là v́ phu nhân của tổng giám đốc.
Chị Thi không hề làm trong công ty nhưng ai cũng biết chị, chị chưa từng can thiệp vào công việc của chồng, bản thân chị cũng làm ăn kinh doanh rất tốt, cái khiến ai ai cũng quư chị có lẽ là do cái tính quan tâm săn sóc nhân viên của công ty chồng.
Đầu tiên phải nói đồ ăn, khăn giấy, cafe, trà, bánh kẹo... mà hàng tháng công ty tôi phát cho nhân sự đều là chị tài trợ hết. Các ngày lễ đều có quà cho mọi người, hàng tuần mỗi chiều thứ Sáu đều có cafe cho nhân sự nam và trà sữa cho chị em phụ nữ. Toàn bộ đều là tiền túi của chị, tất nhiên ai cũng hiểu chị rất nhiều tiền nhưng việc chăm sóc cho nhân viên của công ty chồng đâu phải việc chị phải làm đâu.
Cô thư kư cố t́nh để quên đồ riêng tư trên xe của sếp nhưng không ngờ bị 'dằn mặt' đến mức xấu hổ phải xin nghỉ việc - Ảnh 1.
Nói về sếp của chúng tôi th́ anh là vẫn c̣n trẻ nhưng là một người có tài. Trong công việc th́ chúng tôi vừa nể vừa quư anh nên hầu như ai cũng muốn gắn bó lâu dài với công ty. Duy chỉ có một điều, v́ anh c̣n trẻ nhưng lại thành công sớm nên không thiếu ong bướm vây quanh, bản thân anh có đào hoa hay không th́ chúng tôi không biết nhưng chắc chắn là anh rất được ḷng phái nữ.
Không ít lần anh phải t́m cách nhờ các trưởng pḥng, quản lư cấp cao khác gặp mặt đối tác nữ giúp ḿnh v́ đối phương tỏ thái độ muốn bật đèn xanh với anh. Nói chung cũng không ngoa khi nói anh đi đến đâu là có người để mắt đến đấy.
Chị Thi th́ là người phụ nữ mà chúng tôi rất nể khi mà chồng ḿnh như vậy nhưng chúng tôi không thấy chị ghen bóng ghen gió bao giờ, chị chỉ ghen hẳn hoi mà thôi. Tức là nếu thật sự có vấn đề hoặc chớm có nguy cơ chị mới phải xắn tay vào công cuộc “đánh ghen” mà thôi.
Gần đây nhất là chuyện cô thư kư của sếp tôi. Đây cũng là drama bự nhất dạo gần đây ở công ty tôi. Con bé Duyên thư kư mới về làm được 1 năm nhưng đă nhăm nhe lật đổ bà cả để chen chân vào làm dâu hào môn.
Duyên vốn làm ở pḥng trợ lư nhưng do anh thư kư của sếp nghỉ làm sang định cư nước ngoài nên Duyên tạm thời làm thay vị trí đó. Sau một khoảng thời gian, phần v́ Duyên làm tốt công việc của ḿnh, phần v́ công ty đang không có biên chế tuyển nhân sự mới nên Duyên cứ thế làm thư kư cho sếp tổng từ đó đến giờ.
Anh sếp của chúng tôi có một cái vừa là điểm mạnh nhưng cũng là điểm yếu đó là cách nói chuyện của anh rất có duyên và hầu như phụ nữ rất thích cái kiểu cách ấy của anh, có lẽ cũng bởi cái này mà con bé Duyên nó phải ḷng anh.
Cái Duyên rất hay nhắn tin riêng cho sếp không liên quan đến công việc, mấy lần chị Thi bắt được rồi nhưng chị thấy anh không quan tâm vả lại giờ th́ vị trí của cái Duyên hơi khó để thay thế nên chị nhà cũng không muốn nặng nề ǵ. Thế nhưng cái Duyên thấy vậy lại càng được đà lấn tới. Có lần đi công tác, nó c̣n cố t́nh đặt một pḥng khách sạn để ở cùng với sếp cơ mà.
C̣n cả chuyện là mỗi lần đi công tác hay kư hợp đồng th́ sếp tôi đương nhiên phải đi cùng cái Duyên. Thường th́ anh toàn tự lái xe chứ không thuê lái xe, xe cũng là xe của nhà nên cái Duyên sẽ phải ngồi ghế dưới, anh mặc định ghế phụ là chỗ của chị Thi nên ai lên xe anh đều biết ư tự động ngồi xuống ghế sau.
Tôi nghe kể lại là mấy lần cái Duyên lên xe xong cố t́nh để quên lúc th́ cái cặp tóc, lúc th́ ṿng tay, khi th́ son, khi th́ hộp phấn…
Lần đầu chị Thi bắt được có nói chuyên với chồng, thế nhưng khi chị biết đồ để quên là của Duyên th́ chị lập tức hiểu ra vấn đề, hơn nữa đối tượng lại rất hay quên th́ chỉ có thể là cố t́nh để cho chị nh́n thấy.
Duyên dục tốc bất đạt, bản thân cũng chả có quan hệ ǵ mờ ám với sếp nhưng lại muốn vợ chồng người ta lục đục để thừa cơ chen vào. Thế nhưng khổ nó nghĩ ḿnh khôn ngoan chứ mấy tṛ mèo đó sao lại được với chị Thi.
Bữa đó chị Thi lên tận công ty, mang toàn bộ đồ để quên của Duyên đến trả cho nó trước mặt toàn bộ nhân sự của công ty. Chị nói nhẹ nhàng nhưng thâm cay, ai nghe cũng thấy sướng cái lỗ tai.
- Duyên ơi đây là đồ của em để quên trên xe chị này. Chị gom lại rồi mang trả em một lượt. Khổ c̣n trẻ mà hay quên quá em ơi! Sau em chú ư nhé. Anh Kiên cứ bảo chị vứt đi nhưng thôi chị cứ mang trả cho em. Mà em nên cẩn thận, chị cũng thấy em hay nhắn tin cho anh Kiên lúc nửa đêm, anh nhà chị khó tính lắm, em cứ bừa băi thế anh ư mắng cho lại khổ thân.
Chị vừa dằn mặt là chị biết hết tṛ mèo của Duyên lại vừa nói là anh Kiên chẳng để ư đến nó đâu cũng như khẳng định mấy cái việc nó làm không xi nhê ǵ với gia đ́nh chị hết. Một mũi tên trúng ba đích luôn!
Sau đấy cái Duyên mất hết mặt mũi ở công ty, ai cũng biết là nó đang à ơi định chen chân vào gia đ́nh sếp nên chắc chắn chả yên ổn nổi ở chốn văn pḥng này rồi. Nó nộp đơn thôi việc rồi, đang đợi bàn giao thôi.
VietBF@ sưu tập
|