Mọi người thường tạo ấn tượng trong 30 giây đầu tiên. Bởi vậy, sự xuất hiện ban đầu của các chính trị gia, nhất là trên các phương tiện truyền thông, rất cần đến giao tiếp phi ngôn ngữ.
“Mọi người đưa ra quyết định thường dựa trên hành vi đáng tin cậy của đối phương, chứ không phải lời nói”, chuyên gia ngôn ngữ cơ thể Mark Bowden nói.
Các chính trị gia sử dụng rất nhiều cử chỉ tay để truyền tải nhiều thông điệp, nhưng cốt lơi là bàn tay phải luôn để lộ ra ngoài. Lư do, bộ năo người ngầm mặc định rằng, nếu không nh́n thấy bàn tay của ai đó th́ có thể có điều ǵ đó nguy hiểm.
Trong khi, vẫy tay là một cách để kết nối với khán giả, khiến các chính trị gia trông thân thiện và dễ gần.
“Ḷng bàn tay hướng lên, đặc biệt là khi kết hợp với cánh tay dang rộng, truyền tải sự cởi mở, đáng tin cậy và chấp nhận”, chuyên gia ngôn ngữ cơ thể Nicolas Fradet cho hay
Ḷng bàn tay úp xuống thể hiện sự tự tin và uy quyền, nhưng cũng có thể thể hiện sự thống trị hoặc thách thức.
Mở ḷng bàn tay một góc, theo Forbes, cử chỉ này thể hiện sự cởi mở, như thể các chính trị gia đang cho khán giả thấy rằng họ không có ǵ phải che giấu.
Nắm chặt tay thể hiện sự kiên quyết và thái độ “chúng ta hăy làm điều này”. Tuy nhiên, nếu chính trị gia nắm chặt một đồ vật hoặc vặn tay thành nắm đấm, điều đó có thể báo hiệu sự thất vọng hoặc tức giận.
Đặt tay lên ngực để chứng tỏ người đó đang nói từ trái tim. Đó cũng là một cách để yêu cầu mọi người tin tưởng cũng như chấp nhận.
Động tác cắt nhỏ thường được thực hiện để nhấn mạnh một điểm. Nó chứng tỏ rằng các chính trị gia chắc chắn về một chủ đề nhất định và họ sẽ không thay đổi quyết định.
Chỉ tay được hiểu tùy theo ngữ cảnh. Chỉ tay vào một người thường là một cách để khiển trách hay đối đầu.
Tuy nhiên, nếu ngón tay chỉ một cách vui tươi, nó có thể biểu thị sự thừa nhận hoặc chấp thuận. Một biến thể khác là chỉ ngón tay lên trên, được hiểu là dấu hiệu của sự tự tin.
Chắp các đầu ngón tay vào nhau ở vị trí này là dấu hiệu của sự tự tin và kiến thức về chủ đề đang nói.
Nếu cúi đầu là dấu hiệu của sự phục tùng th́ ngược lại, ngẩng đầu lên sẽ khiến chính trị gia trông có vẻ quyền lực và nắm quyền kiểm soát.
Các chính trị gia thường cười ít hơn nếu họ muốn được coi là nghiêm túc. Tạp chí Khoa học về con người cho rằng, mỉm cười trên thực tế là dấu hiệu của sự phục tùng.
Trong lịch sử, có lẽ vũ khí giao tiếp phi ngôn ngữ hiệu quả nhất của nhà lănh đạo Nam Phi Nelson Mandela là nụ cười chân thành của ông. Mí mắt khép hờ, đôi má nhăn nheo và vầng trán thư thái khiến ông trông ấm áp, chân thật và đáng tin cậy.
Đối với cựu Tổng thống Mỹ Donald Trump, ông hay đặt tay h́nh chữ L và ngón tay chụm vào nhau. Đó là thông điệp: “Tôi không hề mơ hồ, tôi hiểu rơ điều này!”
|