Thằng con trai gọi điện cho bố, nói bằng giọng ấm ức:
- Bọn con trả nhà cho bố đấy, không ở nữa đâu.
Ông bố trả lời tỉnh bơ:
- Trả th́ trả ngay đi. Ra ngoài thuê nhà mà ở cho thoải mái.
Ông bà là viên chức nghỉ hưu đă lâu. Nhờ trước đó chịu khó mạnh dạn đầu tư vào đất cát, nên có của ăn của để.
Ông bà đang ở trong căn nhà gần sân bay, trung tâm sầm uất. Từ ngày thằng con trai lấy vợ, chúng muốn ở riêng, nên ông giao cho chúng căn nhà khác, rất rộng răi, cao ba tầng lầu, vừa ở vừa cho thuê pḥng, hay thế nào tùy chúng sử dụng. C̣n sổ hồng căn nhà th́ ông bà giữ.
Nhưng căn nhà này ở gần Khu công nghiệp, nên con ông không thích. Chúng đă vài lần tỏ ư muốn ở trong căn nhà gần sân bay, c̣n ông bà th́ chuyển tới căn nhà gần Khu công nghiệp.
Ông bà thẳng thừng từ chối. Nhà là nhà của ông bà, ở đâu là quyền của ông bà, con cái không thể yêu cầu một cách trái khoáy, ngược đời như thế được.
Cũng v́ chuyện này, mà chúng bất măn, rồi giận dỗi với ông bà. Động một tư là dọa bỏ đi. Nhưng chúng dọa rất nhiều lần rồi, mà vẫn không đi đâu cả.
Ông bà luôn giữ vững quan điểm, lập trường cứng rắn của ḿnh. Thương con, nhưng không nuôi dưỡng tính ích kỷ của chúng.
Dạo này ông bà đau ốm suốt. Thử hỏi, chúng có biết không, có quan tâm không, hay là mải mê bận bịu với những toan tính có lợi cho bản thân ḿnh...
VietBF@sưu tập
|