Cô giáo dạy:
- Con người là vốn quư, cho nên mới có câu “ V́ lợi ích mười năm trồng cây, v́ lợi ích trăm năm trồng người”
Học tṛ ngơ ngác:
Thưa cô trồng cây th́ hiểu rồi, nhưng trồng người nghe không được thuận tai, trồng người nó như thế nào ạ?
Cô giải thích:
- Trồng ǵ th́ cũng giống nhau. Trồng cây là đào một cái lỗ nhét cái cây, cái hạt xuống. Trồng người cũng gần như thế, cầm cái “củ giống” ấn vào cái lỗ là xong.
Tṛ x́ xào, tưởng thế nào, mà cứ rao giảng, tuyên truyền, thần thánh hoá. Ví mới chả von.
Cô thấy tṛ cười dấm dúi với nhau, đỏ mặt chữa ngượng:
- Trồng người th́ dễ, nuôi dạy người mới khó đúng không nào?
Tṛ đồng thanh ”Đúng ạ“
Chúng lắc đầu ngán ngẩm, mấy ngh́n giáo sư, tiến sĩ nghĩ thế nào mà đưa câu này vào chương tŕnh giáo dục, thực là một lũ ăn hại.
*Lời Bác Hồ dạy ngày này năm xưa: “V́ lợi ích mười năm th́ phải trồng cây, v́ lợi ích trăm năm th́ phải trồng người” Đây là lời của Chủ tịch Hồ Chí Minh khi Người đến dự và phát biểu tại “Lớp học chính trị của giáo viên cấp II, cấp III toàn miền Bắc”, ngày 13-9-1958.