Ngày 19 tháng 7 năm 2021
Bài viết của nhà báo Trần Phi Tuấn, sống ngay trong ḷng dịch
NGHỊCH LƯ CHỐNG DỊCH
Dân Sài G̣n hơn 10 triệu người, mỗi ngày b́nh thường xơi hết 12.000 con heo, nếu tính trung b́nh mỗi con 100 kg.
Chợ đầu mối Hóc Môn cung cấp khoảng 80% số thịt heo cho dân Sài G̣n, và dân các tỉnh xung quanh cũng lên chợ này mà mua thịt.
2 chợ đầu mối có chức năng tương tự: B́nh Điền ở quận 8, nông sản Tam B́nh ở Thủ Đức lâm vào cảnh tương tự.
Ảnh nhân viên y tế tại SG
Vậy mà, 3 chợ này bị đóng.
Câu hỏi đặt ra: Vậy th́ lúc này đưa hàng về các chợ truyền thống như thế nào?
Như để tiếp lời, các chợ cứ lần lượt “ngưng hoạt động”. Tính cả 3 chợ đầu mối th́ tổng cộng có 191 chợ đă ngưng (không kể chợ tạm đă đóng trước đó), và chỉ c̣n 46 chợ c̣n bán hàng.
Hệ thống chợ và các tiệm tạp hóa, tức kênh bán hàng truyền thống (GT), cung cấp đến 70% hàng hóa bán lẻ cho TP.HCM. 30% c̣n lại được phân phối qua kênh bán hàng hiện đại (MT), gồm các siêu thị, cửa hàng tiện lợi, trung tâm thương mại.
Thành phố đă chặt đứt đi 70% năng lực cung ứng hàng hóa để dồn vào 30% c̣n lại, không quá tải mới là điều lạ, không hết hàng mới là bất thường, giá không tăng mới là hi hữu.
Sự tự tin của không ít người trong đêm trước phong tỏa ngồi ở nhà chê trách dân t́nh đổ xô đi mua hàng, rằng mai ḿnh đi sẽ “một ḿnh 10 chợ”, một người bao cả siêu thị thịt cá ê hề, rau xanh ngập lối… đă chẳng mấy chốc biến mất.
Chuỗi cung ứng đă bị “dương tính”! Hàng thiếu! Dân xếp hàng, càng ngày càng dài… Ở Bà Rịa, nông dân khóc đỏ mắt t́m người để bán hành chỉ 10k. Ở Sài G̣n, dân đỏ mắt đi t́m 100k không có mà mua!
Các mẹ, các chị tiểu thương người hé cửa lén lút, kẻ ôm rổ rau, mẹt tôm vừa bán vừa canh. Người đi mua cũng ngó nghiêng sợ bị phạt 2 triệu!
Nh́n các chợ bị giăng dây, rào chắn im ĺm… mà thấy xót thương!
Đóng chợ đă là điều sai lầm. Đóng luôn quán ăn, vốn dĩ có thể chia lửa cho bao nhiêu gia đ́nh, lại là quyết định khó hiểu. Đóng luôn các ḷ bánh ḿ, bánh bao th́ không thể hiểu nổi.
Ai đời, dân chuyên th́ ngồi ở nhà, dân không chuyên như bưu điện, nhà thuốc, cửa hàng mỹ phẩm… này nọ th́ lại đi bán rau.
Tiểu thương rành sáu câu về bán chợ, vỉa hè, lề đường th́ bị cấm, lôi xềnh xệch về phường như tội đồ, c̣n mấy anh máy lạnh bày rau củ quả ra vỉa hè bán th́ lại được phong anh hùng giải cứu.
Chuyện bao tử của hơn 10 triệu dân Sài G̣n phồn vinh bị thách thức, chưa nói đến những sang chấn tinh thần của biết bao người đang trong khu cách li, phong tỏa…
Nó rối như vừa ăn canh hẹ vừa học triết học kiểu “tư bản ko thể xuất hiện từ lưu thông và cũng ko thể xuất hiện ở bên ngoài lưu thông. Nó phải xuất hiện trong lưu thông và đồng thời ko phải trong lưu thông” vậy.
Có rất nhiều sự khó hiểu như vậy trong thời gian qua, như những cuộc đổ xô đi tiêm vắc xin, đổ xô đi xét nghiệm, đổ xô đi mua hàng, đổ xô tŕnh giấy thông hành, đổ xô đi tỉnh đón đưa về… đụng đâu cũng thấy rối, đổ chỗ này, xô chỗ kia…
Những lúc như thế này lại càng nhớ giai thoại ông Sáu Dân hôm triệu tập ông Lữ Minh Châu, bà Ba Thi, ông Năm Ẩn họp, rồi tuyên bố: “Hôm nay, tất cả các anh, chị ngồi đây phải nghĩ kế để làm cho dân thoát đói. Ai không có kế th́ tôi không cho về. Tôi sẽ nhốt ở đây...”
Cùng tắc biến, biến tắc thông, một “tổ buôn lậu gạo” do chính quyền thành lập đă ra đời, và dân Sài G̣n thoát được cơn đói vào năm 1979.
Đổi Mới từ 1986 đến nay… cũng đă quá lâu rồi!
Phép thử nhà nước phân phối hàng hóa, lương thực thực phẩm đă là bài học thương đau thời bao cấp, và công cuộc đổi mới đă đưa nền kinh tế “hướng đến” thị trường trong mấy chục năm qua. Ai có thể mua hàng tận gốc, phân phối đến tận ngọn một cách nhanh chóng, thuận tiện như bấy lâu này giỏi hơn các thương nhân, doanh nghiệp?
Giờ thật khó mà trông chờ vào Sở Công thương và Quản lư thị trường.
Thôi đành khen ai văn hay chữ tốt đă nghĩ ra 3 tại chỗ, 2 địa điểm, 1 cung đường nghe rất chi là văn, rất chi là thơ vậy!
Đă lâu rồi, người ta ít nhắc tới từ technocracy - kỹ trị quá.
Tran Phi Tuan
Về vấn đề trên, một bạn chia sẻ:
Ám khí của giặc tàu và sự ngu si của việt cộng làm cho SÀIG̉N toang! ĐMVC!
Mấy đứa làm ở Bộ Công Thương nó ngu văi.
Dân càng khổ quân càng béo
Bạn khác chia sẻ:
Giống cảnh thời bao cấp mua không được lựa chọn, cách đây 2 ngày tôi đi siêu thị ghi vào giấy món nào dượ
Tự sướng VN là h́nh mẫu chống dịch của thế giới nhiều vào. Chính sách ko xuất phát từ người dân th́ chỉ có thất bại. Điều quan trọng là đội ngũ hoạch định chính sách sai lầm vẫn tiếp tục ngồi đó điều hành và hưởng lợi, được hậu thuẫn bởi tầng lớp bị tẩy năo ra rả bảo vệ NN luôn đúng, chỉ có dân là khổ, lầm than.
Bạn khác chia sẻ:
Tất cả đều do bộ công thương mà ra, họ chính là kẻ nắm bia ḥm ch́a khóa cơm gạo áo tiền của quốc gia ,tại sao im lặng trong lúc này ,họ đang làm ǵ ở đâu,họ như con sâu đang âm thầm đục khoét vơ vét môt cách độc ác vô cảm vô trách nhiệm ,yêu cầu chính phủ quốc hội VN xử lư ngay ,bọn đầu nậu gian thương ngay lúc này...
Bạn khác chia sẻ:
Cấm tiểu thương bán nhưng cho phép nhân viên bán thuốc,bưu điện bán rau củ..là giao việc theo kiểu:
“Người làm được th́ không được làm, người được làm th́ không làm được”.
Bạn khác chia sẻ:
Ngày nào chế độ độc tài toàn trị của Đảng CSVN c̣n th́ ngày ấy dân tộc Việt Nam c̣n khổ dài dài. Giải pháp lâu dài và dứt khoát là phải giải thể cái chế độ bất nhân và bất lực này càng sớm càng tốt.
Chính quyền nh́n sang thái lan đang biểu t́nh đi dân vn quá nhẫn nhục hiển lành
Bạn khác chia sẻ:
Bai Viết phản ảnh rất chính xác tình trạng của SG hiện nay. Lãnh Đạo mà đọc được thì cho bài viết này phản động đó nghen. Ôi..Thôi...phản động với yêu nước sao mà lộn xôn qua..ko biết mô mà lần..luôn...kkk
ENGLISH:
July 19, 2021
Article by journalist Tran Phi Tuan, living right in the heart of the translation
ANTI-EVIDENCE paradox
The people of Saigon are more than 10 million people, every day normally eat 12,000 pigs, if the average is 100 kg each.
Hoc Mon wholesale market provides about 80% of pork for Saigon people, and people from surrounding provinces also go to this market to buy meat.
Two wholesale markets have similar functions: Binh Dien in District 8, Tam Binh agricultural products in Thu Duc are in a similar situation.
However, these 3 markets are closed.
The question arises: So now how to bring goods to traditional markets?
As if to continue, the markets kept "shut down" one by one. Including all 3 wholesale markets, a total of 191 markets have been discontinued (excluding the temporary closed market), and only 46 markets are still selling.
The system of markets and grocery stores, ie the traditional sales channel (GT), provides up to 70% of retail goods for Ho Chi Minh City. The remaining 30% is distributed through modern sales channels (MT), including supermarkets, convenience stores, and trade centers.
The city has cut off 70% of the supply capacity of goods to focus on the remaining 30%, not overloaded is strange, not out of stock is unusual, prices do not increase is rare.
The confidence of many people on the eve of the blockade sitting at home criticized people rushing to buy goods, that tomorrow they would go "alone to 10 markets", one person including a supermarket, meat, fish, green vegetables flooded… soon disappeared.
The supply chain has been “positive”! Underselling! People line up, getting longer and longer… In Ba Ria, farmers cry red eyes looking for people to sell onions for only 10k. In Saigon, red-eyed people go looking for 100k and can't buy it!
Mothers, small business sisters who open the door to sneak, who hold baskets of vegetables and shrimps, sell and soup. Buyers are also afraid of being fined 2 million!
Looking at the markets with ropes, barricades ... but felt pity!
Closing the market was a mistake. Closing the restaurant, which can divide the fire among many families, is a confusing decision. Close the bakery, dumplings are incomprehensible.
Who lives, professional people sit at home, amateurs like post offices, drugstores, cosmetic stores... go to sell vegetables.
Small traders who know six sentences about selling markets, sidewalks, and sidewalks are banned, dragged to the ward like criminals, and the air-conditioned guys who display vegetables and fruits on the sidewalk to sell are given the heroic rescue.
The story of the stomachs of more than 10 million prosperous Saigon people being challenged, not to mention the mental trauma of so many people in isolation and blockade...
It was as confusing as eating shallot soup while studying the philosophy of “capital cannot emerge from circulation nor can it appear outside circulation. It must appear in circulation and at the same time not in circulation”.
There have been many such confusions in the past time, such as the rush to get vaccinated, rush to get tested, rush to buy goods, rush to show passports, rush to the province to pick up and drop off... I feel confused everywhere I touch, dump here, push there...
At times like these, I remember the anecdote that Mr. Sau Dan summoned Mr. Lu Minh Chau, Mrs. Ba Thi and Mr. Nam An to a meeting, and then declared: "Today, all of you sitting here must think of a plan to make people out of hunger. Those who do not have a plan, I will not let them go. I'll be locked up here..."
Together with the turn-by-turn, the turn-of-the-mill, a "rice smuggling group" established by the government was born, and the people of Saigon escaped hunger in 1979.
Doi Moi from 1986 to now… it's been too long!
The test of the state's distribution of goods and food has been a painful lesson in the subsidy period, and the renovation process has brought the economy "towards" the market in the past few decades. Who can buy goods from the source, distribute them to the top quickly and conveniently like this, better than traders and businesses?
Now it is difficult to rely on the Department of Industry and Trade and Market Management.
Well, I have to commend anyone who has come up with good literature or words to think of 3 places, 2 places, 1 street that sounds very literary and very poetic!
For a long time, people rarely mentioned the word technocracy.
Tran Phi Tuan