Câu hỏi hiện đang được rất nhiều người quan tâm là liệu tên lửa S-500 "Prometey" của người Nga có chịu đựng nổi cuộc thử nghiệm vũ khí mới của Mỹ hay không?
Hệ thống tên lửa pḥng không tương lai S-500 "Prometey" với nhiều khả năng có thể đánh chặn đầu đạn siêu thanh tương lai thuộc thành phần của tổ hợp vũ khí tên lửa đă được chế tạo LRHW (Long-Range Hypersonic Weapon) của Mỹ.
Thông tin này do nguồn tin trong lĩnh vực công nghiệp quốc pḥng Nga chia sẻ với hăng thông tấn RIA Novosti.
Qua đó, nguồn tin của hăng thông tấn đă phủ nhận bài viết đăng tải trên Tạp chí Popular Mechanics (Mỹ), trong đó nói rằng Quân đội Mỹ có thể thực hiện các đ̣n tấn công không ǵ ngăn cản được nhờ tổ hợp LRHW nhằm vào bất cứ vị trí nào của Nga với khoảng cách lên tới 2.700km.
Tạp chí này đă chỉ ra vận tốc của đầu đạn chiến đấu - nó vượt vận tốc âm thanh 17 lần.
Tổ hợp LRHW này là thế nào, chúng ta có thể biết ǵ về nó?
Lầu Năm Góc thông báo về dự án LRHW vào năm 2018. Trong năm 2019 bắt đầu triển khai nghiên cứu chế tạo, với sự tham gia của 8 công ty và tổ chức.
Nổi tiếng nhất trong đó là Lockheed Martin (tổng thầu), Dynetics Technical Solutions (DTS), Cục Các dự án siêu thanh Quân đội Mỹ, Các pḥng thí nghiệm quốc gia Sandia thuộc Bộ Năng lượng Mỹ, Cơ quan của Mỹ về pḥng thủ chống tên lửa.
Cuộc giới thiệu công khai dự án đă được tổ chức trong năm ngoái. Mùa xuân năm nay đă tiết lộ vài thông tin về một số tính năng. Khởi đầu các cuộc thử nghiệm bay của quả tên lửa có thể được triển khai ngay trong năm nay.
Dự kiến đến năm 2023 nó sẽ được trang bị cho các đơn vị lục quân của Mỹ. Sau đó sẽ xuất hiện những biến thể cho Hải quân và Không quân.
Các tên lửa AUR (All-Up-Round) đường kính 890mm trong hộp phóng-vận chuyển dài 10m, mang đầu đạn C-HGB (Common Hypersonic Glide Body), được bố trí một cặp trên các bệ phóng của tổ hợp tên lửa pḥng không "Patriot".
Một khẩu đội của hệ thống LRHW sẽ bao gồm 4 bệ phóng hộp kép và một xe điều khiển hoả lực.

Mẫu C-HGB. Ảnh: Lockheed Martin)
Quả tên lửa đẩy đầu đạn tới vận tốc siêu thanh. Sau khi tách khỏi tên lửa đẩy, đầu đạn C-HGB tự bay theo dẫn hướng, mà không hề được trang bị động cơ.
Tầm bay của đầu đạn siêu thanh sau khi tách khỏi tên lửa đẩy không được công bố. Giống như của tên lửa AUR. Nhưng các chuyên gia phỏng đoán rằng quả tên lửa có khả năng bay qua 3.000-4.000km, xa gấp đôi tầm bay của "Pershing-2".
Đồng thời, đầu đạn có khả năng bay lượn - nhưng là "cơ động thấp" hay "cơ động cao" th́ lại không được giới quân sự Mỹ tiết lộ.
Vận tốc này được cho là thấp hơn nhiều so với tên lửa "Avangard" (17-22M) của Nga trên cơ sở hai yếu tố.
Thứ nhất, quả tên lửa tầm trung (chính là AUR) có vận tốc nhỏ hơn quả tên lửa đạn đạo liên lục địa của Nga "Avangard".
Thứ hai, trên h́nh, đầu đạn C-HGB trông rất giống với "một người quen cũ" - quả tên lửa tầm trung "Pershing-2".
Chính xác hơn - đầu đạn của nó, mà cũng có khả năng cơ động. Nhưng, khi tách khỏi quả tên lửa đẩy, nó nhanh chóng đánh mất tốc độ, không c̣n là tên lửa siêu thanh, khi chỉ đạt tới vận tốc dưới 5M.
Dự án LRHW không phải bắt đầu từ con số 0, khi là sự phát triển chương tŕnh của Các pḥng thiết kế quốc gia Sandia, mà vào đầu những năm 2000 bắt đầu nghiên cứu chế tạo cho quân đội Mỹ đầu đạn siêu thanh thử nghiệm Advanced Hypersonic Weapon (AHW). Và đă tới giai đoạn thử nghiệm.
Vào năm 2011, đầu đạn đă bay 3.700km từ quần đảo Hawaii tới quần đảo Marshall. Đă đạt được vận tốc 8M. Trong năm tiếp theo, các cuộc thử nghiệm đă diễn ra ở Alaska, nhưng thất bại. Người điều khiển đă đặt lệnh tự huỷ v́ hệ thống không có phản ứng.
Tên lửa S-500 "Prometey" Nga thừa sức đối phó
Hệ thống tên lửa pḥng không S-500 về bản chất là hai hệ thống. Mỗi hệ thống có trạm radar nh́n ṿng và điều khiển, hệ thống điều khiển hoả lực và các đạn chống tên lửa của ḿnh.
Một "bán hệ thống" tên lửa S-500 "Prometey" có chức năng đánh chặn các mục tiêu khí động lực học.

Những thông số kỹ - chiến thuật cơ bản của tên lửa S-500 "Prometey"
Hệ thống thứ hai - là đạn đạo, chính nó sẽ phải đánh chặn đầu đạn siêu thanh của Mỹ. Và nó có đầy đủ khả năng để làm điều đó.
Trạm radar nh́n ṿng của "bán hệ thống đạn đạo" sẽ phát hiện tên lửa đạn đạo liên lục địa và các tên lửa tầm trung ở độ cao lớn từ cự ly ngoài 2.000km, c̣n những đầu đạn chiến đấu tách ra khỏi chúng, mà C-HGB thuộc diện này, ngoài 1.300km. Cho nên tổ hợp tên lửa S-500 có đủ thời gian để chuẩn bị phản kháng cuộc tấn công.
Có cả các tên lửa cần thiết để đánh chặn - đó là 77N6-N và 77N6-N1 được thiết kế dành riêng cho S-500. Những tính năng của chúng không được tiết lộ.
Các chuyên gia Nga lư giải việc Tu-22M3 tới Syria: Sẵn sàng làm điều chưa từng có
Nga "giơ nắm đấm, sẵn sàng bẻ găy răng kẻ nào liều mạng": Thế mới là Putin!
Cuộc đấu tên lửa đẫm máu Israel và Hamas: Hậu quả lớn và cú "lột xác" bất ngờ của đôi bên
Nhưng được biết rằng một trong những loại tên lửa này tích hợp với hệ thống chống tên lửa tương lai của hệ thống pḥng thủ chống tên lửa A-235 "Nudol" 53T6M.
Khi tầm bắn lên tới 100km, nó có chức năng đánh chặn tầm gần, với tính năng động độc đáo và các chỉ số tốc độ tuyệt vời.
Độ quá tải cho phép theo chiều dọc của nó là 210g, theo chiều ngang - 90g, kỷ lục thế giới tuyệt đối đối với vũ khí tên lửa. Nó đánh chặn các mục tiêu có vận tốc tới 7km/s hoặc 21M.
Căn cứ việc vào thập niên 2000, khi đầu đạn siêu thanh của Mỹ được chế tạo, nguyên mẫu C-HGB, các kỹ sư đă dựa trên ư tưởng về cuộc tấn công chớp nhoáng toàn cầu. Có nghĩa vận tốc được đặt lên hàng đầu, c̣n việc xuyên phá hệ thống pḥng thủ chống tên lửa không được chú trọng.
V́ vậy, nếu C-HGB có bay lượn cơ động, th́ cũng không quá tích cực. Bởi vậy, nó hoàn toàn "vừa miếng" đối với hệ thống chống tên lửa S-500, mà sở hữu các tính năng tốc độ và năng động độc đáo.
Nhưng đương nhiên, mọi đ̣n đánh chặn đều có xác suất thành công nhất định. Nhưng trong trường hợp này chỉ có thể phỏng đoán, bởi v́ đầu đạn C-HGB trên thực tế vẫn chưa tồn tại. Và S-500 vẫn c̣n chưa vượt qua toàn bộ chu tŕnh thử nghiệm cần thiết.
VietBF @ Sưu tầm