07/25/20
Người làm chủ doanh nghiệp, nhất là doanh nghiệp gia đ́nh, tất cả chỉ cần kiếm lợi nhuận. Có lợi nhuận rồi th́ chia mỗi người một phần, lănh đạo phần lớn, c̣n lại cho công nhân công ít nhiều để mọi người cùng vui vẻ.
Dàn lănh đạo nếu có người không đồng ư với chính sách của doanh nghiệp cứ việc ra đi, ở đó phản đối th́ cứ đuổi ra khỏi doanh nghiệp là xong. Không ai được quyền có ư kiến khác.
Nhân công nếu thắc mắc được chia ít quá, phần lănh đạo nhiều quá, th́ cũng cứ việc ra đi t́m chổ khác, ở đây không hoan nghênh. Cứ ở đó than phiền, bị đuổi việc nói sao xui. Doanh nghiệp chỉ lo tiền bạc kiếm được nhiều ít thôi.
Cuộc sống mọi người thế nào mạnh ai nấy lo, doanh nghiệp không cần bận tâm. Ai không thích cứ ra đi, doanh nghiệp mướn người khác.
Làm chủ quốc gia khó hơn nhiều, công nhân không đuổi được v́ đây là quốc gia của họ không thể đuổi đi nước khác!
Dàn lănh đạo không đồng ư với chính sách của ḿnh cũng không đuổi được v́ họ cũng là dân cử! Nên ngoài việc kiếm tiền cho quốc gia, c̣n phải xem công nhân có bảo đảm đời sống được không, có chổ ở đàng hoàng không, có đủ chăm sóc khi bị bệnh không, con cái họ có điều kiện học hành như người khác không...
Giá xăng, giá thực phẩm có vừa với túi tiền của dân nghèo không, cả trăm thứ chuyện...
.
Có những lănh đạo nhận ra khó khăn này nên đă áp dụng cách này: Nắm lấy một Đảng trong nước rồi vu cáo và kích động sự thù hận với các đảng phái khác để triệt tiêu họ.
Người dân bất măn, phản đối th́ khủng bố tinh thần bằng cách chửi rủa, vu cáo, kết tội bằng mọi cách để bịt miệng hết.
Kết quả là các nước Độc Tài và Cộng Sản ra đời trên thế giới, và hiện nay, Putin, Tập Cận B́nh và cả Kim Jung Un có được lănh đạo ngưỡng mộ, hết lời khen ngợi, thường gọi là bạn, để học tập gương sáng đó.
Người đó ai cũng biết!
Trần Thành