Trong giờ phút lâm chung, Alexander Đại đế triệu tập các cận thần của ḿnh, và nói với họ 3 điều ước cuối cùng của ông:
1. Hăy để các ngự y giỏi nhất khiêng quan tài của ta.
2. Hăy rải tài sản của ta, bao gồm tất cả tiền, vàng, kim cương, đá quư trên đường đến nghĩa trang.
3. Hăy để đôi bàn tay của ta được thả lỏng và để nó bên ngoài cho tất cả mọi người thấy.
Một trong những vị tướng của ông đă rất bất ngờ trước những yêu cầu bất thường này, nên đă yêu cầu Alexander giải thích. Alexander Đại đế đáp lại:
Ta muốn các ngự y giỏi nhất khiêng quan tài của ta để chứng minh rằng, khi đối mặt với cái chết, ngay cả những ngự y giỏi nhất trên thế giới cũng không có sức mạnh cải tử hoàn sinh.
Ta muốn rải hết tiền vàng trên đường, để muốn mọi người biết rằng, sự giàu có về vật chất có được trên Trái Đất này, th́ sẽ phải ở lại Trái Đất.
Ta muốn bàn tay ta đung đưa trong gió, để muốn mọi người hiểu rằng, chúng ta đến với thế giới này bằng hai bàn tay trắng, th́ chúng ta rời thế giới này cũng với hai bàn tay trắng.
Chúng ta sẽ không c̣n ǵ, sau khi tài sản quư giá nhất của chúng ta đă cạn kiệt, đó là SỨC KHOẺ và THỜI GIAN.
CÂU CHUYỆN NGỤ NGÔN
Một con chồn muốn vào một vườn nho, nhưng vườn nho lại được rào dậu rất cẩn thận. T́m được một chỗ trống, nó muốn chui vào nhưng không thể được. Nó mới nghĩ ra một cách: nhịn đói để gầy bớt đi.
Sau mấy ngày nhịn ăn, con chồn chui qua lỗ hổng một cách dễ dàng. Nó vào được trong vườn nho. Sau khi ăn uống no nê được một thời gian, con chồn mới phát hiện ḿnh đă quá mập, không thể chui qua lỗ hổng để thoát ra ngoài. Thế là nó phải tuyệt thực một lần nữa.
Thoát khỏi vườn nho, nó ngẫm nghĩ: “Hỡi vườn nho, vào trong nhà người để được ǵ. Bởi v́ ta đă đi vào nơi đó với hai bàn tay trắng, th́ cũng phải trở ra bằng trắng hai bàn tay”.
Chúng ta xuất hiện trong cuộc đời này với hai bàn tay trắng và tiếng khóc oa oa; và kết thúc cuộc đời này cũng trắng hai bàn tay, mà người ta thường gọi là nhắm mắt xuôi tay!
ST