R6 Đệ Nhất Cao Thủ
Join Date: Jul 2010
Posts: 2,796
Thanks: 285
Thanked 3,813 Times in 1,200 Posts
Mentioned: 8 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 531 Post(s)
Rep Power: 21
|
ÔNG GIAO CHỈ VŨ VĂN LỘC KẺ THÍCH CHƠI BẠO LẤY TIẾNG…
Dẫn nhập: Tôi đã viết nhiều bài về ông Giao Chỉ tức cựu Đại Tá QLVNCH Vũ Văn Lộc. Tôi đi tới kết luận “ông nhà văn Giao Chỉ tức cựu Đại Tá QLVNCH là một kẻ NỊNH XẰNG, NỔ SẢNG”. Mới đây, khi tên tội phạm da đen George Floyd bị cảnh sát viên da trắng Chauvin bắn chết dẫn tới các cuộc biểu tình bạo loạn hôi của, qua các bài viết của ông Giao Chỉ Vũ Văn Lộc nhằm mục đích đánh phá Tổng Thống Trump, nhiều người như các bà Hoàng Lan Chi, Tôn Nữ Hoàng Hoa đã lên tiếng phê bình về chuyện ông Giao Chỉ Vũ Văn Lộc đã “nịnh xằng, nổ sảng”, ngay cả bình luận gia Vũ Linh của “Diễn Đài Trái Chiều” cũng đã phải nêu đích danh ông Giao Chỉ Vũ Văn Lộc. Qua các bài viết gần đây của ông cựu Đạt Tá Vũ Văn Lộc, tôi nghiệm ra ông ta lại còn là KẺ THICH CHƠI BẠO LẤY TIẾNG… NGU.
Cuối năm 2010, trong Đại hội Bất thường của Tập Thể Chiến sĩ VNCH/HN, ông Trần Thiện Khiêm, cựu Thủ Tướng VNCH, cựu Đại Tướng QLVNCH tuyên bố là “dù cộng sản hay không cộng sản th́ Việt Cộng cũng là người yêu nước” và “mọi người nên góp ư với VC để họ sẽ sửa đổi chế độ trong cuộc Đại hội Đảng sắp tới”.
Lập tức, những âm thanh cuồng nộ của dư luận nổi lên khắp nơi về lời tuyên bố này của ông Trần Thiện Khiêm khiến cho tới nay cái gọi là Tập thể Chiến Sĩ VNCH/HN được coi như là một tử thi chưa mai táng!
Không ai nghĩ một người làm tới Thủ Tướng nước VNCH, làm tới Đại Tướng của QLVNCH như ông Trần Thiện Khiêm mà không biết đến câu:
“Bại binh chi tướng, bất khả ngôn dũng
Thất quốc chi đại phu, bất khả ngôn trí”
Điều chua xót nhất là vừa làm “bại binh chi Tướng” vừa làm “thất quốc chi đại phu”, ông lại nói lên những lời nói vô cùng khốn nạn, bỉ ổi, khốn nạn, bỉ ổi hơn cả ông “cố Tổng Thống”, “cố Đại Tướng” Dương Văn Minh, sau khi nài nỉ cố Tổng Thống Trần Văn Hương trao quyền để rồi “ông Tổng Thống thời cơ” này hàng giặc. Và sau đó hănh diện tuyên bố: “Năm nay tôi 60 tuổi, rất hănh diện là một công dân được đi bầu Quốc Hội của nước Cộng Hoà Xă Hội Chủ Nghĩa Việt Nam”.
Trong khi mọi người vô cùng phẫn nộ trước lời tuyên bố làm nhục cả chế độ VNCH và QLVNCH của ông Trần Thiện Khiêm th́, có một ông cựu Đại Tá nhào ra thách thức dư luận. Ông này là nhà văn cựu Đại Tá Giao Chỉ Vũ Văn Lộc. Ông ta viết bài “Chửi nữa đi em”, trong đó có đoạn thách thức dư luận như sau:
“…Bất cứ người nào ra nhận trách nhiệm đều có thể lănh búa tạ. Cuộc đời binh nghiệp cũ được đưa ra b́nh luận. Đời sống 35 năm qua cũng là cả vấn đề. Anh làm ǵ bấy lâu nay. Anh chạy trước th́ có tội bỏ anh em. Anh ở tù th́ có thể thiếu tư cách, có thể đă khiếp nhược trước kẻ thù. Một cái tóc là một cái tội. Ở cái đất nước tự do này, chửi bới được hiến pháp bảo vệ trong tu chính án dân quyền. Và chửi thượng cấp ngày xưa là một cái thú vô cùng hấp dẫn. Phần lớn các bài báo và tham luận của anh em viết về quân đội thường đề cao chiến binh và mắng chửi tướng tá đă trở thành cái mốt rất thời thượng. Nhưng tôi cũng xin nói một lần để các bạn rơ. Các bạn liệt kê vô tội vạ danh sách tướng bẩn tướng sạch, tướng anh hùng tướng hèn nhát. Kể tội tá xấu tá đẹp, tá hiên ngang ở lại hay tá nhục nhă chạy làng, phần lớn đều không phải như vậy. Thành ngữ thấy vậy mà không phải vậy chính là h́nh ảnh của quân đội.
Khi phải nói lại cho thế hệ tương lai, ta có thể nói rằng, Chúng ta đang ở thời đại của người biết chuyện không nói. Kẻ nói nhiều lại là người không biết chuyện. Các bạn có giận thế hệ đàn anh xin vui ḷng chửi bới toàn thể hàng tướng tá, để anh em chúng tôi cùng chia xẻ theo t́nh nghĩa huynh đệ chi binh. Nếu cứ tuyên dương hay lên án theo danh sách lếu láo chính là những lầm lẫn chết người. Quân đội nào cũng thế, có kẻ xấu người tốt. Nhưng đă cùng trong hàng ngũ, nếu không phải chính phạm làm mất nước th́ ta cũng là ṭng phạm. Nước mất nhà tan, dậu đổ b́m leo. Chửi nữa đi em. Các em chửi là đúng quá. Nhưng cần ghi nhận rằng tội của thế hệ đàn anh làm mất nước là quan trọng nhất. C̣n tội chạy trước chạy sau, dốt nát, ăn chơi, ngậm miệng ăn tiền, ba cái lẻ tẻ đó chỉ là thứ yếu. Tập thể ngày nay chẳng qua cũng chỉ là di sản về già của cuộc binh đao. Chẳng khác ǵ ngày xưa quân đội cũng lẫn lộn cả người xấu kẻ tốt. Trong buổi hoàng hôn, anh em ta đă ngồi lại bên nhau. Nếu không làm nên cơm cháo ǵ, th́ cũng nên ngồi lại cùng nghe thiên hạ chửi, hầu vơi được phần nào trách nhiệm tội lỗi với non sông.
Xin các bạn ngồi lui vào, dành cho tôi một chỗ hàng đầu. Chẳng phải v́ tôi nhiều tội hơn anh em, chẳng qua ḿnh đă phơi nắng nghe chửi hơn 30 năm, trở thành điếc không sợ súng. Chửi nữa đi em… May ra giúp các niên trưởng siêu thoát ngay trong cơi trần gian. Chửi nữa đi em…”
(Hết trích).
Đă có nhiều người lên tiếng về chuyện “chơi nổi” này của ông nhà văn cựu Đại Tá Vũ Văn Lộc. Xin không nói lại.
*
Năm sau, ông ta lại tiếp tục chơi nổi, viết bài so sánh bà Trần Lệ Xuân với ông Nguyễn Cao Kỳ.
Dĩ nhiên ở xứ sở tự do như Hoa Kỳ th́ đây là cái quyền của ông nhà văn Đại Tá Giao Chỉ Vũ Văn Lộc.
Điều tôi muốn nói ở đây là ông nhà văn Đại Tá Giao Chỉ có vẻ không được “liêm khiết trí năng” khi “dựa” vào một người khác để chửi “Đ.M.” ông Nguyễn Cao Kỳ !
Chuyện này, nhiều năm trước đây ông đă làm một lần là dựa hơi cố giáo sư Hà Mai Phương, hết lời ca tụng ông này là “người tử tế” khi ông này qua đời, để mắng những người khác là “không tử tế”.
Viết về chính quyền khi ông Nguyễn Cao Kỳ lănh đạo ông Giao Chỉ viết:
“Trong giai đoạn này, chính quyền của ông đă để lại cho chiến tranh Việt Nam tấm h́nh tướng Loan bắn tên đặc công VC…”.
Điểu này, ông Giao Chỉ viết đúng, nếu không có chuyện khi ở Hội nghị Nhân quyền vào thập niên 90 ở Mạc Tư Khoa do bà Irina tổ chức, ông Vũ Văn Lộc đă cự nự với nhà văn Nguyễn Việt Nữ khi bà này đọc bài tham luận “Thư gửi quả phụ Bảy Lóp” để bênh vực Tướng Loan, và ông Vũ Văn Lộc đă gầm gừ: “Nếu có súng, tôi đă bắn nó (tức cố Thiếu Tướng Nguyễn Ngọc Loan)”.
Lặp lại điều này để công kích ông Nguyễn Cao Kỳ, ông Vũ Văn Lộc cho người ta thấy cái tâm địa nhỏ nhen của ông Vũ Văn Lộc mà thôi!
Cuối bài viết, ông nhà văn Đại Tá Vũ Văn Lộc viết:
“Ngày 30-4 lần thứ 36 đă qua rồi, lại sắp đến ngày quân lực tháng 6 năm 2011. Nhiều năm qua trên lưng đồi nón sắt phế thải, đàn em thấy chúng tôi nghênh ngang giữa đường nên thường chửi bậy. Ḿnh biết ḿnh tội lỗi cũng nhiều nên đành phải nhắc nhỡ: Chửi nữa đi em.
Bây giờ tất cả đều gần đất xa trời, xin phê b́nh niên trưởng Kỳ một lần cho rơ ràng. Xin phép dùng ngôn ngữ của ông xếp cũ của tôi là trung tướng Dương Văn Đức khi phê b́nh VC trong trại tù.
Ai không biết th́ hỏi anh em HO. Nhiều người biết là ông Đức mắng mỏ cộng sản ra sao để rồi bị chúng dứt điểm.
Ngày xưa, thời kỳ 50, có anh trung úy Bắc Kỳ ngồi hầu chuyện với Đại Tá Nam Kỳ Dương Văn Đức tại Phân Khu Sóc Trăng. Trong câu chuyện đời, nghe ông dùng ngôn ngữ với hàng họ dưới thắt lưng. Mở đầu chấm hết bằng tiếng Đan Mạch. Ông chết trong trại tù v́ phê b́nh cộng sản bằng ngôn ngữ của ông. Đ.M. chơi ngon như vậy ông mới đích thực là niên trưởng của tôi”
(Hết trích)
*
Và xin hỏi nhỏ cựu Đại Tá Vũ Văn Lộc: Thế các vị Tướng lănh khác (ngoài cựu Thiếu Tướng Nguyễn Cao Kỳ) trong QLVNCH không xài tiếng Đan Mạch – như cố Trung Tướng Dương Văn Đức th́ không phải là niên trưởng của niên trưởng?
LÃO MÓC
|