Bữa hổm viết một bài, có người bạn vào c̣m bảo tôi có vẻ thích ông Trump, tôi chỉ trả lời rằng tôi “chẳng thích cũng chẳng ghét”.
Có lẽ, với một người dày dạn kinh nghiệm thương trường có cái đầu đầy sạn cùng cái miệng đầy khói lửa như Trump th́ dù tôi hay bạn có yêu hay ghét ông ấy, hẳn ông ấy cũng chẳng đếm xỉa ǵ.
Tôi đă không bầu cho Trump bởi tính cách bốc đồng từ hành động đến lời nói của ông ấy lúc tranh cử, chúng luôn chứa đựng những yếu tố gây chia rẻ, đối đầu không đáng có, chúng tùy hứng bất chấp hậu quả. Vả lại ông ấy cũng không đưa ra được những hoạch định lâu dài cho đất nước mà chỉ là những chiêu tṛ ngắn hạn cứ như thể ông ấy cứ phát biểu búa xua miễn sao những lời ông ấy nói khiến khối cử tri ủng hộ ông ấy được mát ḷng mát dạ th́ thôi.
Thế nhưng khi ông ấy thắng cử trong thế yếu so với bà Clinton th́ tôi giật ḿnh, và đương nhiên công nhận ông ấy là vị tổng thống của ḿnh bởi đơn giản đó là quy luật của cuộc chơi, rằng ai thắng th́ được làm vua. Những nhà sáng lập ra nước Mỹ đă tạo cho con cháu một sân chơi công bằng để chúng có cơ hội thi thố tài năng. Và trong suốt 242 năm qua kể từ ngày lập quốc, cái sân chơi đó vẫn là nơi tốt nhất để người dân Mỹ dùng nó lựa chọn nhân tài dẫn dắt đất nước ḿnh.
Tôi đă tự nguyện cầm lá phiếu đi bầu có nghĩa là tôi đă chấp nhận luật chơi, cho nên chẳng có lư do ǵ tôi lại không chấp nhận ông ấy làm tổng thống của ḿnh dù tôi có ghét cay ghét đắng ông ấy như thế nào. Nếu như ông ấy lên làm tổng thống theo cách các lănh tụ xứ Việt ngoi lên ngai vàng th́ chắc chắn tôi sẽ viết bài chửi ông ấy mỗi ngày, đằng này ông ấy tuân thủ luật chơi và thắng cử một cách công bằng th́ tôi thật chẳng có lư do ǵ để phàn nàn dẫu người tôi ủng hộ rớt đài.
Dù vậy, chấp nhận ông ấy là tổng thống của ḿnh không có nghĩa là tôi hoàn toàn ủng hộ những ǵ ông ấy làm. Là một người di dân tôi thật sự không thích các chính sách cứng rắn với di dân dưới thời của ông, là một người da màu tôi thật sự không thích những lời nói hay thái độ có phần phân biệt của ông ấy vốn khiến t́nh trạng kỳ thị chủng tộc tăng lên thấy rơ từ lúc ông ấy trị v́. Thế nhưng là một công dân Mỹ th́ tôi lại thấy những cố gắng giành lấy công ăn việc làm về lại cho người Mỹ, những đ̣i hỏi các nước khác phải công bằng khi làm ăn với Mỹ, những kêu gào pḥng ngừa khủng bố này nọ của ông ấy là chính đáng. Và cuối cùng là một người Việt Nam, tôi hẳn nhiên phải rất vui khi chính quyền của ông ấy đă và đang lớn tiếng chỉ trích chính sách bá quyền của Trung Cộng nơi biển Đông, dù chưa biết ngày sao sẽ ra sao nhưng nếu so sánh với thời ông Obama th́ rơ ràng đối với Trung Cộng, Trump và các cộng sự của ông đang tỏ ra cứng rắn hơn nhiều.
Vậy đó, chỉ nội một ḿnh tôi thôi th́ ông Trump đă khó mà làm tôi hài ḷng trọn vẹn huống hồ với cả nước Mỹ, rồi cả thế giới với biết bao nhiêu xung đột lợi ích chồng chéo nhau. Bạn bè lẫn đồng nghiệp tôi người yêu kẻ ghét ông ấy th́ đầy và lắm lúc cũng lao vào nhau mà tranh căi nảy lửa chứ không vừa đâu. Riêng tôi th́ nghĩ chuyện yêu hay ghét ông ấy xét cho cùng cũng là chuyện b́nh thường, chỉ là bất thường nếu có ai đó yêu cuồng ghét dại ông ấy mà thôi.
Tôi nghĩ với cái guồng máy này dù Trump hay bất cứ ai lên làm tổng thống th́ xứ Mỹ vẫn cứ năng động như xưa nay nó đă từng, nó khác với cái guồng máy đang được vận hành ở xứ ḿnh nơi mà bất cứ người nào lên lănh đạo th́ khốn nạn vẫn hoàn khốn nạn mà thôi.
Sở dĩ phải viết dài ḍng như vậy trước là để giải thích cho anh bạn nhắc ở đầu bài được rơ, sau là để nói rằng từ nay hễ tôi có viết ǵ về Trump th́ đó chỉ đơn thuần là chuyện "Thấy sao nói vậy" người ơi, chứ chẳng có chuyện yêu hay ghét ǵ ở đây đâu.
Tại v́:
Yêu hay ghét cũng chỉ là cảm xúc
Thay đổi như Trời lúc nắng lúc mưa
Được người yêu chắc ǵ là hạnh phúc?
Người ghét ta rồi đời lụi tàn chưa?
... Vậy đi nha... mấy câu thơ bỏ vô đại để kết thúc bài chứ h́nh như chúng chẳng ăn nhập ǵ.