Vũ Hán, thành phố đang là tâm điểm của đại dịch viêm phổi do virus corona mới gây ra. Người dân ở đây chết khá nhiều và họ thà ở nhà chết c̣n hơn đến điểm cách ly.
Chị Wang, một bà nội trợ 33 tuổi, và gia đ́nh vẫn ở thành phố này để từ khi Vũ Hán bị phong tỏa hôm 23/1.
Cho đến nay, nCoV đă lây nhiễm cho hơn 24.000 người khắp thế giới, khiến gần 500 người thiệt mạng.
Trong một cuộc trả lời phỏng vấn hiếm hoi từ Vũ Hán, chị Wang đă kể với BBC câu chuyện đau ḷng về cách gia đ́nh chị đang cố gắng sống sót.
Từ khi đại dịch nổ ra, chú của chị đă qua đời, bố của chị bị ốm nặng, trong khi mẹ và d́ của chị bắt đầu có dấu hiệu nhiễm virus. Ảnh chụp CT cho thấy phổi của họ đă bị ảnh hưởng. Anh trai của chị cũng đang ho và nhiều lúc khó thở.
Bố của chị đang sốt cao, lên 39,3 độ C hôm 4/2. Ông ho liên tục và thấy khó thở. Gia đ́nh mua cho ông máy thở oxy để dùng tại nhà và ông phải dùng nó suốt ngày đêm.
Ông đang dùng cả thuốc đông và tây y. Ông không thể nhập viện v́ trường hợp của ông chưa được xác nhận là nhiễm nCoV do thiếu dụng cụ xét nghiệm.
Mẹ và d́ của chị đều đến bệnh viện mỗi ngày để t́m giường cho bố chị, cho dù t́nh trạng sức khỏe của họ cũng đang có vấn đề. Nhưng không bệnh viện nào tiếp nhận họ.
Ở Vũ Hán, có nhiều điểm cách ly để tiếp nhận những bệnh nhân có triệu chứng nhẹ hoặc đang trong giai đoạn ủ bệnh. Ở những nơi đó có một số máy móc cơ bản. Nhưng đối với những người ốm nặng như bố chị th́ không phù hợp.
Chú của chị Wang qua đời trong một cơ sở cách ly v́ không có trang thiết bị y tế cho những người trong t́nh trạng nặng. Wang nói rằng chị hy vọng bố chị được điều trị đúng cách nhưng không ai liên lạc hay giúp đỡ gia đ́nh chị.
“Tôi đă liên lạc với các nhân viên cộng đồng rất nhiều lần, nhưng câu trả lời mà tôi nhận được là: Không có cơ hội nào cho chúng tôi có giường trong bệnh viện”, Wang kể.
Ban đầu, gia đ́nh chị nghĩ rằng điểm cách ly mà bố và chú chị đến là một bệnh viện, nhưng hóa ra là một khách sạn.
Ở đó không có y tá, bác sĩ hay máy sưởi. Ngày họ vào đó, nhân viên mang đến cho họ một bữa ăn tối nguội ngắt. Lúc đó chú của chị đă ốm nặng, với nhiều biểu hiện nghiêm trọng và bắt đầu mất ư thức.
Không bác sĩ nào đến chữa cho ông ấy. Chú và bố của chị nằm ở 2 pḥng khác nhau, và khi bố chị sang thăm em trai vào sáng hôm sau đă thấy ông qua đời.
Thà chết ở nhà
Những bệnh viện mới đang được xây thêm cho những bệnh nhân đang nằm trong các bệnh viện quá tải. Nhưng Wang nói rằng với những người như gia đ́nh chị, họ không có cơ hội sẽ có giường, đừng nói đến chuyện vào được bệnh viện mới.
Nếu theo hướng dẫn của chính phủ, nơi duy nhất mà họ có thể đến là các điểm cách ly. Nhưng nếu gia đ́nh chị đến đó, điều xảy ra với người chú cũng sẽ xảy ra với bố chị. “V́ thế nên chúng tôi thà chết ở nhà c̣n hơn”, Wang nói.
Chị nói rằng xung quanh có rất nhiều gia đ́nh giống như nhà chị.
“Bố của bạn tôi c̣n bị nhân viên ở điểm cách ly từ chối cho vào v́ ông ấy sốt cao”, Wang nói.
Wang nói rằng nếu biết trước thành phố bị phong tỏa vào ngày 23/1, chị sẽ quyết đưa cả gia đ́nh ra nơi khác, v́ ở đây họ không nhận được giúp đỡ nào cả.
“Nếu ở nơi khác, chúng tôi c̣n có hy vọng. Tôi không biết liệu những người như chúng tôi, những người đă nghe chính phủ và ở lại Vũ Hán, có phải đă đưa ra quyết định đúng hay không”, Wang nói.