Mỹ chớ có quá đáng với Iran. Họ sẽ nhận được kết cục kinh hoàng. Chỉ nói đến lực lượng vệ binh Cách mạng Hồi giáo Iran, nó cũng là cơn ác mộng tồi tệ nhất của quân đội Mỹ.
Vệ binh Cách mạng Hồi giáo Iran (IRGC) là lực lượng quân sự tinh nhuệ của Iran chịu trách nhiệm bảo vệ chế độ Hồi giáo khỏi các mối đe dọa từ bên trong và bên ngoài, nắm trong tay lực lượng biệt kích Quds Force cộng thêm binh lực đông đảo, khả năng chiến đấu thô, vũ khí khí tài hùng mạnh, IRGC luôn là một cái gai nhọn đâm liên tục vào lợi ích của nước Mỹ ở Trung Đông.
Thế lực đáng gờm
IRGC tiếp tục là một một lực lượng đáng kể thuộc lực lượng vũ trang Iran, nhưng ảnh hưởng của tổ chức này phủ khắp cả Iran và khắp khu vực Trung Đông, vượt xa ở khả năng chiến đấu thô. Để hiểu toàn bộ vai tṛ hiện tại của IRGC trong quân đội Iran, hăy cùng quay trở lại sự ra đời của Cộng ḥa Hồi giáo Iran.
IRGC được thành lập sau cuộc cách mạng năm 1979 ở Iran. Nghi ngờ về ư định của chính phủ cầm quyền và cảnh giác với một cuộc đảo chính, Lănh đạo tối cao Ruhollah Khomeini đă thành lập IRGC như một đối trọng với bộ máy an ninh Iran hiện có.
Trong khi Quân đội Iran tuyên thệ bảo vệ chính phủ Iran, IRGC được h́nh thành như một tổ chức “quân đội nhân dân”, nhằm bảo vệ lư tưởng của cuộc cách mạng chống lại những cuộc nội chiến. Lư tưởng đó đă bị Khomeini và các đồng minh, những kẻ có tham vọng củng cố sức mạnh quyền lực, nhanh chóng nghiền nát vào đầu những năm 1980. Khi mục đích ban đầu đă hoàn thành, IRGC đă nắm bắt cuộc chiến tranh Iran-Iraq đang diễn ra như một cơ hội để đổi “thương hiệu” thành một “thế lực” trong khu vực.
Lực lượng vệ binh cách mạng Hồi giáo I(RGC) trong một lễ cầu nguyện
Như giáo sư đại học Syracuse Mehrzad Boroujerdi nhận định “trước chiến tranh, đội quân IRGC không ǵ khác là một nhóm vệ sĩ cho các giáo sĩ. Màn tŕnh diễn của họ trong cuộc chiến đă cho họ một vị trí trong bảng xếp hạng “sức mạnh”.
Thứ hạng của họ đă tăng nhanh khi trong đợt tuyển quân mới, họ nắm trong tay số lượng 125 ngh́n quân trong vài năm và IRGC đă chính thức được hợp nhất vào Lực lượng Vũ trang Iran. Bây giờ lực lượng này là một tổ chức độc lập hoạt động trong quân đội Iran, các hoạt động của IRGC được mở rộng, bao gồm cả hải quân, không quân, bán quân sự, lực lượng đặc biệt và chiến tranh không gian mạng.
Có một sự phân công xác định rơ ràng về nhiệm vụ giữa Vệ binh và lực lượng quân sự thông thường của Iran. Ví dụ: Không quân Iran (IRIAF) vận hành tất cả các máy bay chiến đấu phản lực của Iran, trong khi bộ phận không quân của IRGC kiểm soát hầu hết các tên lửa đạn đạo.
Không một lực lượng nào khác của quân đội Iran có thể sánh ngang với sự khét tiếng mà Lực lượng Vệ binh Cách mạng Hồi giáo (IRGC) đă tạo dựng trong nhiều thập kỷ qua.
Đầu năm nay, Nhà Trắng đă thực hiện một bước đi chưa từng có là chỉ đích danh IRGC là một tổ chức “tham gia, cung cấp tài chính và thúc đẩy khủng bố như một công cụ của nhà nước”. Vào tháng 6, IRGC đă ra một đ̣n tấn công vào mối quan hệ vốn đă căng thẳng Mỹ và Iran bằng cách thực hiện một cuộc tấn công chưa từng có nhằm vào hai tàu chở dầu ở Vịnh Ô-man.
Vũ khí đặc biệt
IRGC có trong tay thứ vũ khí có sức hủy diệt khủng khiếp nhất trong kho vũ khí của Iran: Lực lượng Quds Force, một đơn vị biệt kích ưu tú dẫn đầu trong các hoạt động t́nh báo và quân sự của Iran trên khắp Trung Đông. Quds Force trực thuộc IRGC, được thành lập từ những năm 80 ở thế kỷ trước nhằm hỗ trợ các hoạt động của Cách mạng Hồi giáo. Tuy có rất ít thông tin được tiết lộ, qua nguồn t́nh báo cho thấy, Quds Force hiện có khoảng 15.000 quân, hoạt động bí mật, đă từng làm cho quân đội Mỹ chiếm đóng Iraq nhiều phen bát đảo.
Lực lượng biệt kích Quds Force - vũ khí bí mật của IRGC
Nhiệm vụ chính của Quds Force là loại bỏ bất kỳ hoạt động chống chính phủ nào, t́m kiếm đồng minh của Iran tại hải ngoại, tuyên truyền để xuất khẩu cách mạng, nhất là trong cộng đồng Hồi giáo Shia. Lực lượng Quds Force luôn là một cái gai nhọn đâm liên tục vào lợi ích của nước Mỹ ở Trung Đông, lực lượng này cung cấp viện trợ quân sự cũng như hỗ trợ chiến đấu trực tiếp với các chiến binh chống Mỹ tại các điểm nóng như Iraq và Afghanistan.
Từ việc hậu thuẫn vũ trang cho tổ chức Taliban chống lại chính phủ Karzai thân Mỹ ở Afghanistan cho đến bị cáo buộc thực hiện vụ ám sát đại sứ Ả Rập Saudi tại Mỹ, Lực lượng Quds luôn chiếm thế chủ động trong các hoạt động quân sự chống lại các đồng minh của Mỹ.
Gần đây nhất, các đặc vụ của Quds đă được triển khai ở Syria để tiến hành các cuộc tấn công mặt đất chống lại phiến quân Assad đối lập, khi Không quân Nga tiến hành các chiến dịch không quân chống lại các tiền đồn do phiến quân tổ chức. Tuy nhiên, hoạt động của Quds Force bị xếp vào dạng khủng bố nên lực lượng này bị cấm ở nhiều nơi, nhất là ở Âu-Mỹ.
Đối thủ đáng gờm
Iran không hề lép vế về sức mạnh quân sự thô, tự hào là đội quân mạnh thứ 14 thế giới theo hệ thống xếp hạng Global Firepower. Tuy nhiên, cũng chưa thể so sánh với sức mạnh quân sự hoàn toàn vượt trội của quân đội Hoa Kỳ trong mọi hạng mục có liên quan.
Nhưng IRGC, với khả năng chiến tranh phi đối xứng và độc đáo trên khắp Trung Đông, đă xuất hiện từ sự hỗn loạn của cuộc cách mạng năm 1979 để thách thức Mỹ theo cách mà các lực lượng quân sự thông thường của Iran không bao giờ có thể.
VietBF@ sưu tầm.