Tổng thống Mỹ Donald Trump có 2 chiến lược chống mối đe dọa hạt nhân nhưng đều vô dụng. Hai chiến lược đó là ǵ và tại sao lại vô dụng?
Iran và Triều Tiên là những phiên bản cực kỳ khác nhau của cùng một mối đe dọa, và chính quyền Trump có những cách tiếp cận rất khác nhau đối với 2 nước này.
Chính quyền Trump có 2 cách tiếp cận khác nhau đối với Triều Tiên, Iran
Viết cho CNN, nhà phân tích Nick Paton Walsh b́nh luận, khi lên cầm quyền, Tổng thống My Donald Trump được thừa hưởng một nền kinh tế đang cải thiện, hai trong số các cuộc chiến tranh kéo dài nhất của Mỹ đang bị đ́nh chỉ và tổ chức khủng bố khét tiếng Nhà nước Hồi giáo (IS) đang sụp đổ.
Tuy nhiên, Tổng thống Trump đă không đánh giá cao một trong những món quà đáng kể nhất mà chính quyền Obama trao cho ông: thỏa thuận hạt nhân với Iran. Thỏa thuận này có thể c̣n một số hạn chế nhưng ít nhất nó đă giải quyết được vấn đề nguy hiểm nhất: ngăn Iran theo đuổi vũ khí hủy diệt.
Ông Trump chỉ thấy điểm hạn chế của thỏa thuận và đă nghe nhóm cố vấn diều hâu bao gồm Ngoại trưởng Mike Pompeo, Cố vấn An ninh Quốc gia John Bolton và nhà lănh đạo Israel Benjamin Netanyahu đă rút khỏi thỏa thuận hạt nhân với Iran. Ông Trump cũng tin rằng đe dọa và trừng phạt có thể đảo ngược hành vi của Iran và làm suy yếu nước này.
Và Mỹ vẫn thích sử dụng "một cây gậy lớn", hơn là tập trung vào ngoại giao. Trump đă tuyên bố rằng, ông không thực sự muốn chiến tranh và sẵn sàng nói chuyện với Tehran. Nhưng quyết định triển khai thêm 1.000 quân tới Trung Đông sẽ nhấn ch́m những tuyên bố đó.
Phản ứng của Iran cũng đă chứng minh rằng chiến lược gây áp lực tối đa của Mỹ vô tác dụng. Mặc dù nền kinh tế của Iran tiếp tục chịu thiệt hại từ các lệnh trừng phạt của Mỹ và sẽ c̣n chịu thiệt hại nhiều hơn khi các miễn trừ liên quan đến xăng dầu kết thúc. Tuy nhiên, phản ứng của Iran liên quan đến các sự cố tàu chở dầu ở Vịnh Ô-man và lời đe dọa tăng tốc làm giàu uranium cho thấy họ chưa sẵn sàng để khuất phục Mỹ.
Trong khi đó, đối với Triều Tiên, Tổng thống Trump đă bắt đầu bằng lời đe dọa nhấn ch́m nước này trong "biển lửa và cơn thịnh nộ", nhưng nhanh chóng nhận ra cuộc xung đột trực tiếpvới một cường quốc hạt nhân bất ổn sẽ có hậu quả thảm khốc thế nào.
Quân đội Mỹ đóng ở Hàn Quốc và Nhật Bản cũng như Seoul, thành phố gần 10 triệu dân đều nằm trong tầm bắn của các cỗ pháo Triều Tiên, chứ chưa cần đến tên lửa hạt nhân.
Bất cứ tính toán sai lầm nào với Kim Jong Un có thể giết chết hàng triệu người trong nhiều giờ. Tên lửa được trang bị đầu đạn hạt nhân thu nhỏ của họ, một ngày nào đó có thể chạm đến lănh thổ Mỹ. Rơ ràng có quá nhiều rủi ro để Trump sử dùng "cây gậy" đối với Triều Tiên.
V́ vậy, ông chủ Nhà Trắng đă lựa chọn chiến lược dùng "sự quyến rũ cá nhân" để tiếp cận Triều Tiên, làm thân với nhà lănh đạo Kim Jong-un bất chấp nhiều người bên cạnh ông tin rằng, B́nh Nhưỡng khó có thể tự nguyện giải trừ vũ khí hạt nhân.
Iran thấy rằng Triều Tiên đă tạo ra nhiều động thái khiêu khích và quyết liệt chạy đua với chương tŕnh bom hạt nhân và tên lửa đạn đạo của họ.
Phần thưởng cho việc lm đó là một hội nghị thượng đỉnh song phương với Trump. Theo đó, Tehran có thể khá chắc chắn rằng đề nghị trả lời cuộc gọi điện thoại của Tổng thống Iran sẽ vẫn c̣n trên bàn của Trump khi họ được vũ trang tốt hơn.
Trong khi đó, Triều Tiên thấy rơ rằng Mỹ muốn cứng rắn với Iran nhưng không thực sự muốn xung đột. Ông Kim Jong Un cũng sẽ thấy một điều khác rơ ràng hơn nhiều rằng, Trump không muốn chiến tranh với một quốc gia bị cô lập, bị thiệt hại về kinh tế như Iran, quốc gia vốn đặt ra mối đe dọa ít nghiêm trọng đối với Mỹ trong cuộc xung đột quân sự trực tiếp.
Mỗi đối thủ của Trump đang học hỏi được nhiều điều từ cách Mỹ hành xử với họ trong khi Nhà Trắng không có bất cứ chiến lược nào khôn ngoan hơn