Con người ai cũng muốn ḿnh có cuộc sống suôn sẻ, làm việc ǵ cũng thuận lợi thành công. Nhưng không phải ai cũng đạt được kết quả, phải tự rèn luyện mới nên. Phật dạy: 2 đại bi kịch lớn nhất của đời người, không biết không sửa th́ muôn đời chịu khổ.
Khi muốn một món nào đó, ta phải nghĩ cách giành bằng được. Nhỏ th́ xin mẹ cha, lớn th́ tự kiếm tiền. Không xin được th́ đau khổ, không kiếm đủ tiền th́ đau ḷng. Ấy chính là bi kịch.
Có 2 loại bi kịch đời người gặp phải đó là: Có mới nới cũ và Ḷng tham vô đáy.
Khi muốn một món nào đó, ta phải nghĩ cách giành bằng được. Nhỏ th́ xin mẹ cha, lớn th́ tự kiếm tiền. Không xin được th́ đau khổ, không kiếm đủ tiền th́ đau ḷng. Ấy chính là bi kịch. Nhưng khi có được rồi lại muốn những thứ khác giá trị hơn, mà không thể nào với được th́ lại là đại bi kịch.
Đi học th́ muốn được nghỉ, nghỉ rồi lại cảm thấy nhàm chán. Được cha mẹ nuôi ăn học th́ muốn đi làm kiếm tiền, tốt nghiệp phải đi làm th́ lại chỉ mong quay trở lại đi học. Con người không bao giờ hài ḷng với những ǵ ḿnh đang có, đạt được thứ mong muốn rồi lại mong những thứ khác, có cái này lại đ̣i cái kia.
Nếu không đạt được thứ ḿnh muốn th́ trong ḷng khổ sở, khó chịu, thậm chí làm đủ mọi việc để có được, kể cả việc xấu. Nhọc nhằn, vất vả muốn chiếm lấy thứ mong ước là một loại bi kịch. Lúc nào cũng mong ngóng về một thứ xa vời, không thể chạm tay tới là bi kịch.
Ḷng tham tạo ra hai đại bi kịch của con người, có mới nới cũ, ḷng tham vô đáy. V́ thế, muốn giải thoát khỏi bi kịch th́ nghe lời Phật dạy sống thanh thản, từ bi và biết đủ. Hài ḷng với cuộc sống của ḿnh. Cố gắng v́ những điều tốt đẹp nhưng không tham lam, tận hưởng quá tŕnh phấn đấu một cách hạnh phúc.
2 bi kịch này dẫn đến nhiều tật xấu mà rơ nhất đấy là sở thích chiếm hữu. Bất kỳ ai sinh ra cũng thích chiếm hữu, ngay cả một đứa trẻ cũng thể hiện điều này khi chúng không muốn san sẻ t́nh yêu thương của cha mẹ với anh chị em của chúng.
Khi lớn hơn một chút, chúng ta luôn muốn có những thứ tốt nhất, đẹp nhất và thứ ḿnh thích nhất. Chúng ta thích chiếm hữu ngay cả thứ mà ḿnh không thích nhưng một người nào đó lại khao khát có nó.
Không chỉ tài sản mà ngay trong cả t́nh yêu sự chiếm hữu này cũng hiện lên rơ nét. Không ai muốn chia sẻ người ḿnh yêu với một ai đó. Đôi lúc dù không c̣n yêu nhưng bạn cũng không muốn người kia của ḿnh đi yêu một người nào khác. Không đơn thuần chỉ là sự ích kỷ mà trong đó c̣n có cả sự đố kỵ và toan tính của con người.
Trả giá và đánh đổi là những ǵ mà bạn muốn người khác làm để có được thứ mà bạn đang có. Người có ḷng tham không đáy th́ mưu cầu bao nhiêu cũng không đủ. Chính v́ thế nên tâm không tịnh, không bao giờ thỏa măn. Người không biết bằng ḷng th́ muôn đời chịu khổ.
Làm ǵ để không lâm vào cảnh bi kịch?
Cuộc đời con người đôi khi cứ mải mê quay cuồng trong những cuộc tranh giành, đấu đá... mà không biết rằng họ đă và đang quên đi điều quan trọng nhất.
Kinh Phật đă nói rằng “có đức mặc sức mà ăn”. Các bậc thánh nhân xưa cũng đều nói rằng, “Đức” kết nối, phối hợp trời và đất nên sẽ được Trời bảo hộ, trợ giúp.
Một người chỉ có bồi dưỡng đầy đủ đạo đức tốt đẹp, nhân ái, thiện lương, mang trong ḿnh ḷng biết ơn th́ người ấy mới tràn ngập ḍng năng lượng thuần chính. Khi thân thể tràn ngập trường năng lượng thuần chính th́ sẽ hấp thụ những thứ tốt đẹp, thuần chính.
Đức được người xưa xem là tiêu chuẩn phân biệt giữa con người với cầm thú. Chỉ khi phù hợp với tiêu chuẩn đạo đức mà con người cần phải có th́ mới xứng được gọi là người.