VBF-C̣n rất nhiều thứ vẫn c̣n đó từ thời VNCH. Đă hơn nửa thế kỷ quán phở Sài G̣n gốc Hà Nội này vẫn c̣n nguyên đó. Quán cũ nhưng lúc nào cũng đông khách.
Năm nay đă ngoài 90 tuổi, cụ Trần Văn Phồn đă giành hơn nửa thế kỷ chỉ để đun củi nấu phở. Quán phở Cao Vân trên đường Mạc Đĩnh Chi, quận 1 là một trong những địa điểm được thực khách lựa chọn. Cụ Phồn lúc nào cũng ngồi trên một cái bục cao bên góc trái, phía trong cùng của quán, trước mặt cụ là cái hộc gỗ đựng tiền.
Từ 7 giờ sáng, quán đă có chục người ngồi ăn bên trong. Quán cũ, cái ǵ cũng cũ kỹ, quen thuộc từ bức tường gạch men, sàn nhà gạch ô vuông nhỏ, cái tivi đời cũ, ḷ nấu phở bằng củi, bài Phở đức tụng trên tường, và bảng hiệu cùng lời cam kết "Phở Cao Vân - Lấy công làm lời" treo trên cao.

Quán phở Cao Vân ở đường Mặc Đĩnh Cho, quận 1. (Thanh Niên)
Ông Phồn nói với báo Thanh Niên trong một số mới đây, “Lấy công làm lời là điều tôi học từ ngày chạy gánh phụ bán với anh trai, như ông Tú Mỡ viết đấy, phở là món của mọi người, từ sang tới hèn, không thể bán giá quá cao được."
Cụ Trần Văn Phồn sinh ra tại Hà Nam, bắt đầu bán phở từ năm 16 tuổi. Cụ kể, “Năm 1930, 1940, tôi theo ông anh trai đẩy xe phở đi bán, hay đứng chỗ Ngă Tư Sở (Hà Nội). Mỗi ngày chỉ nấu một nồi phở thôi, không nấu nhiều, cứ bán hết nồi là nghỉ.”
Năm 1947, ông Phồn vào Nam và cũng chọn nghề bán phở để kiếm sống.
Ông kể, “Lúc đầu tôi bán phở gánh ở phường Tân Định, quận 1, sau thuê một chỗ rộng và dựng quán lợp tôn ở đường Trần Cao Vân (vị trí ngày nay là Nhà Thiếu Nhi Quận 1) để bán. Khi có quán rồi th́ tôi đặt tên quán như tên đường luôn, mà ba chữ dài quá nên đặt hai chữ sau là Cao Vân thôi. Sau này chủ đất lấy lại nên tôi dời quán sang đường Mạc Đĩnh Chi, chỗ hiện tại này đây.”

Bên trong quán phở Cao Vân. (Thanh Niên)
Theo lời ông Phồn, trước năm 1975 phở Cao Vân ngày đó rất đông khách, mấy chục bàn ngồi lúc nào cũng chật kín người. Vợ chồng ông bán được khoảng 600, 700 kg thịt ḅ mỗi ngày, giá phở chỉ có vài đồng một tô, “nhưng cũng chỉ người khá giả, trung lưu mới dám ăn phở mà thôi.”
Phở ở đây được nấu bằng củi dầu, việc dùng củi hầm xương cho nước dùng tốt nhất v́ bảo đảm về nhiệt độ, không làm ô nhiễm không khí quán ăn.

Cụ Trần Văn Phồn luôn ngồi cạnh máy tính tiền. (Thanh Niên)
Trong khi các quán phở cùng thời với phở Cao Vân như phở Ḥa, phở B́nh, phở Dậu phần lớn đều đă truyền đến đời thứ hai, thứ ba hoặc thay đổi chủ th́ riêng Cao Vân, vẫn c̣n ông Phồn ở đó.
Hương vị phở bây giờ có thay đổi nhiều so với ngày mới bán ở Ngă Tư Sở không?
Cụ Phồn cho biết, “Ngày xưa ngoài xương ḅ th́ c̣n có sá sùng Quảng Ninh nữa, hầm trong nồi nước thơm ngon lắm.”