VBF - Một người cha máu lạnh đă giết con rồi vứt xác con vào rừng tạo hiện trường giả. Phát hiện ngay khi người con trai 11 tuổi hoàn toàn b́nh thường lại mang giày trái. Nhà đốt lại từ ghế sofa, nên đây hoàn toàn là cố ư không phải tự nhiên. Người cha rơi vào ṿng nghi vấn nhiều nhất.
Ngôi nhà bốc cháy và đứa trẻ 11 tuổi bên trong biến mất. Cảnh sát hy vọng cậu bé trốn ở đâu đó v́ sợ hăi, nhưng kết quả không như mong đợi.
Bob Wood từng có một gia đ́nh đông đúc với 4 con. Sau khi ly hôn, người đàn ông này đưa hai con về thị trấn Newman Lake thuộc vùng ngoại ô thành phố Spokane, bang Washington, c̣n người vợ đưa hai con tới nơi khác. Theresa (sinh năm 1983) và Christopher (sinh năm 1988) là hai con thuộc quyền giám hộ của Bob. Anh ta làm việc cho một công ty bất động sản.
Khoảng 8h30 sáng 9/2/1999, người dân phát hiện lửa bốc lên từ nhà của Bob Wood nên gọi lực lượng cứu hỏa. Đúng lúc ấy hiệu trưởng phát hiện Christopher không tới trường. Sau khi dập lửa, các nhân viên cứu hỏa xông vào nhà t́m Christopher, nhưng không thấy.
Nhận tin dữ từ lực lượng cứu hỏa khi đang trên đường tới công ty, Bob vội vàng trở về nhà. Ưu tiên hàng đầu của người cha là t́m đứa con trai 11 tuổi.
Cảnh sát suy đoán có thể Christopher gây hỏa hoạn rồi trốn khỏi nhà v́ sợ cha trừng phạt. Vài tuần trước vụ hỏa hoạn, Bob gọi điện cho vợ cũ để nói về việc Christopher hay nghịch diêm.
Vào thời điểm ngôi nhà bốc cháy, nhiệt độ ngoài trời rất lạnh. Nếu cậu học sinh 11 tuổi trốn trong khu rừng gần nhà, nguy cơ tử vong v́ lạnh sẽ rất cao. V́ thế cảnh sát, nhân viên cứu hỏa và hàng trăm người t́nh nguyện vào rừng và những nơi khác để t́m Christopher, nhưng không có kết quả.
Một người dân thấy cặp sách của Christopher trong rừng. Vị trí của cặp cách nhà Bob Wood khoảng 9 km.
Các nhà điều tra phát hiện ngọn lửa bắt đầu bùng lên từ ghế sofa trong pḥng khách. Với kinh nghiệm của họ, những vụ cháy từ ghế sofa thường là hành vi ác ư, nghĩa là ai đó cố t́nh đốt nhà Bob.
Cuối cùng viễn cảnh mọi người không mong đợi đă xảy ra. Một công nhân dọn tuyết phát hiện xác Christopher ở vị trí cách nhà khoảng 24 km. Thi thể bé trai xấu số nằm trên tuyết bên lề đường trong rừng. Một vết hằn hiện rơ trên cổ cậu bé, cho thấy nạn nhân bị siết cổ trước khi chết. Tay và phổi cậu bé không có muội than, khí CO2 không tồn tại trong máu – nghĩa là nạn nhân không ở trong nhà khi hỏa hoạn xảy ra.
Chân phải của cậu bé đeo giầy trái, c̣n chân trái lại đeo giầy phải. Một thiếu niên 11 tuổi và nhân thức b́nh thường không thể đeo giầy sai. Đây là dấu hiệu rơ ràng cho thấy ai đó bắt cóc Christopher và xỏ giầy vào chân khi cậu bé bất tỉnh.
Cảnh sát phát hiện điểm bất thường ở Bob. Sau khi nhận tin báo về vụ hỏa hoạn, anh mất hơn 2 giờ để về tới nhà, trong khi thời gian trung b́nh để Bob tới công ty bất động sản hàng ngày là 66 phút. Như vậy, rất có thể Bob không ở công ty, mà ở đâu đó xa hơn rất nhiều khi anh nhận tin dữ qua điện thoại.
Các nhà điều tra cũng nhận thấy Bob chi tiêu khá hoang phí và số tiền mà anh tiêu hàng tháng lớn hơn rất nhiều thu nhập. Ngoài một xe tải, Bob vung khá nhiều tiền để mua một xe thể thao, một xe trượt tuyết. Vài tuần trước khi hỏa hoạn xảy ra, công ty bất động sản đă sa thải Bob v́ họ nghi anh lấy trộm 100.000 USD. Nếu Bob đă thất nghiệp, tại sao anh vẫn giả vờ phóng xe tới công ty?
Trước khi hỏa hoạn xảy ra, Bob mang một vali sang nhà hàng xóm để gửi. Người hàng xóm đă trao vali cho cảnh sát để phục vụ hoạt động điều tra. Khi mở ra, cảnh sát thấy 3 hợp đồng bảo hiểm của Christopher với tổng trị giá 80.000 USD. Ngoài ra họ c̣n thấy nhiều ảnh về ngôi nhà. Phải chăng Bob đoán trước ngôi nhà sẽ cháy nên gửi vali bên nhà hàng xóm và chụp sẵn ảnh để có thể đ̣i công ty bảo hiểm bồi thường?