Không hẳn cứ dấn thân vào showbiz là bạn sẽ được nổi tiếng và có bội tiền. Nhiều người có tài có tâm đến cuối đời vẫn sống cuộc đời giản dị và bần hàn. Nghệ sĩ Trần Hạnh là một ví dụ điển hình.
..Lật đật lên xe, ông chen vào đám đông trên xe bus trong một chiều Hà Nội!
Ở ông toát lên vẻ khắc khổ song cũng bình dị như bao ông già khác. Mọi người nhường ghế cho ông.... Có vài người nhận ra ông...
Liếc vào ví lúc ông trả tiền vé xe chỉ thấy vài tờ bạc lẻ...cái ví cũ kỹ như chính con người ông vậy, nó được ông buộc bằng dây chun, và có lẽ không thể rách hơn được nữa... ông cất cẩn thận nó trong túi áo trong.
[...] Với dáng vẻ lúng túng đến tội nghiệp, ông ôm khư khư túi đồ vào lòng như cảnh giác cao độ với mọi người xung quanh...nhưng lúc này ai cũng đã nhận ra ông.
- Nhìn ông quê hơn cả những người nhà quê lần đầu ra tỉnh... thật thà, hiền lành và chất phác.
- Ông bao tuổi rồi ạh?
- Tôi 87 tuổi rồi... bao giờ tới gần ga Trần Quý Cáp cậu nhắc cho tôi xuống nhé. Nhà tôi ở đó.
vbf @ sưu tầm