Tại Chicago một Việt kiều Mỹ đă lừa gạt tiền thẻ tín dụng của rất nhiều người. Và Ṭa cho rằng trộm cắp trong y phục tử tế. Cùng vietbf.com khám phá thêm.
CHICAGO – Một người Mỹ gốc Việt có lối sống xa hoa, mở các công ty và xem có vẻ làm ăn khá. Tuy nhiên, sự khá giả này đă đặt trên sự lường gạt những người khác, được nêu ra trong ṭa vào cuối tháng Sáu vừa qua và được đăng trên nhật báo Chicago Sun-Times.
Một nữ thẩm phán liên bang nói rằng những vụ tính tiền gian lận dùng thẻ tín dụng của các khách hàng, trị giá hàng trăm ngàn Mỹ kim, đều không thể được đổ lỗi cho sự sơ sót kinh doanh, một chút yếu ḷng trước sự cám dỗ, hoặc cho sự gian dối của các nhân viên được thuê cho công ty. Thẩm phán này đă xét xử trường hợp của ông Nguyễn Việt, 42 tuổi, một doanh gia sống ở vùng ngoại ô phía tây Chicag.
Thẩm phán địa hạt liên bang Sharon Johnson Coleman nói hôm 29 tháng Ba, 2015, “Đây không phải là quyết định của một nhà kinh doanh kém cỏi. Đây là hành vi trộm cắp, trong một bộ y phục tử tế.”
Sau đó nữ thẩm phán Coleman tuyên án 8 năm tù giam cho ông Việt cư ngụ ở St. Charles. Bà cũng xem ông có nguy cơ đào tẩu, nên bà không cho phép ông đóng tiền thế chân để được tại ngoại, và ra lệnh cho ông bắt đầu thi hành bản án ngay lập tức vào cuối tháng Sáu vừa qua.
Sau đó các viên chức cảnh sát yêu cầu ông Việt cởi chiếc cà vạt màu hồng của ông, trao dây thắt lưng và chiếc ví hiệu Louis Vuitton của ông cho họ, trước khi đưa họ dắt ông vào nhà tù liên bang.
Một cuộc điều tra từng được mở trước đây sau khi có nhiều khách hàng đă khiếu nại với nhà chức trách. Họ nhận thấy những khoản tính tiền bất hợp lệ trên các thẻ tín dụng, mà họ đă dùng tại một trong số các công ty của ông Việt. Trong số đó có công ty Expedite Media Group. Công ty quảng cáo email số lượng lớn này là cơ sở kinh doanh chính của ông. Công ty đưa ra những khoản tính tiền gian lận. Văn pḥng của ông đặt ở Aurora.
Từ năm 2008 đến năm 2012, hàng trăm nạn nhân bị mất một khoản tiền trung b́nh là khoảng $600 Mỹ kim. Số tiền này có thể không lớn lắm, bà thẩm phán Coleman nói, “Nhưng có những người đang phải trả những khoản thanh toán tối thiểu $10 mỗi tháng trên các thẻ tín dụng, bởi v́ họ chỉ có thể đủ khả năng để trả bấy nhiêu mà thôi.”
Phó Biện Lư Liên Bang Jacqueline Stern nói, “Nhiều khách hàng đă hủy bỏ thẻ tín dụng của ḿnh, v́ họ muốn những khoản tính tiền ấy ngưng lại.” Một số khách hàng nhận được những khoản tính tiền từ một trong những công ty của ông Việt, mặc dù họ chưa bao giờ nghe nói về công này, theo bà Stern cho biết.
Thẩm phán Coleman lưu ư rằng không phải tất cả những người có một thẻ tín dụng cũng đều kiểm tra những thông báo của ḿnh để xem có bị gian lận hay không. Bà nói rằng “chúng ta phải được bảo vệ an toàn (trước những kẻ gian lận),” v́ các cuộc giao dịch kinh doanh trên mạng và bằng thẻ tín dụng đang là chuyện thông thường.
Nguyễn Việt đă nhận tội lừa đảo và trốn thuế. Ṭa ra lệnh cho ông phải trả $1.5 triệu Mỹ kim cho chính phủ, và hơn $300,000 cho các nạn nhân của ông. Các nạn nhân này đă bị tính những khoản tiền gian lận trên các thẻ tín dụng của họ. Tổng số thiệt hại cho các nạn nhân đă được ước tính là khoảng từ $1 triệu đến $2.5 triệu.
Bà Coleman nói, “Chuyện này đáng lư không cần phải xảy ra. Đấy là sự tham lam thuần túy.” Theo bà cho biết thêm, ông Việt là một người cha có ba đứa con, không có tiểu sử phạm tội h́nh sự. Ông được một gia đ́nh hỗ trợ, bao gồm một người cha và em gái, cả hai đều là bác sĩ, và một người anh trai làm luật sư.
Adelina Miguel, một nhân viên kế toán của ông Việt, bị truy tố với những cáo buộc tương tự. Nhưng cô đă làm một thỏa thuận với các công tố viên, để đổi lấy một bản án nhẹ hơn. Hôm thứ Hai, cô Miguel nói rằng ông Việt đă bảo các công ty của ông trang trải các chi cá nhân, để cho những món tiêu xài đó không bị Sở Thuế IRS phát hiện. Theo bản cáo trạng, những mục chi phí bao gồm các khoản trả tiền cho một chiếc xe Rolls Royce, Bentley, Hummer, Ferrari, Land Rover và hai chiếc Audis.
Bà phó biện lư Stern nói, “Bị can có khả năng làm ra tiền, mà không cần ăn cắp tiền. Lẽ ra ông đă có thể điều hành công ty một cách hợp pháp.”
Khi xin quan ṭa khoan hồng, ông Việt nói, “Tôi đă trở thành một nhà quản trị tồi tệ. Tôi đă cho phép các nhân viên và các quản đốc kinh doanh của ḿnh tham gia vào các hoạt động bất lương, và tôi cũng đă tự cho phép làm những chuyện bất lương như vậy.”
|