Vừa qua chương trình Tết Á Châu ở Austin College, TX vừa được diễn ra vào tối chủ nhật ngày 22 tháng 2, tức cách đây một tháng rồi. Hôm đó do Nhóm Biển Xanh tham gia vào lúc 7 giờ tối. Cùng vietbf.com khám phá sự kiện.
Cô Trương Trinh, Chủ Tịch - Hội Sinh Viên Á Châu (President of Asian Student Association) của trường, trước đó, đã yêu cầu rõ ràng là cô cần Nhóm Biển Xanh múa nón lá (vì cô thích cách múa nón truyền thống Việt Nam bắt mắt của chúng tôi, không pha trộn kiểu múa tân thời) và hát một bài Tiếng Việt (không hát Tiếng Anh).
Thật ra, Nhóm Biển Xanh chúng tôi không lạ gì về việc nầy. Vì những ai đã bỏ thì giờ xem kỹ các màn múa nón khác nhau sẽ thấy là chúng tôi luôn cố gắng giữ lấy nét truyền thống của văn hóa Việt trong khi múa và hát. Còn khi nào tập modern dance thì chúng tôi cũng thích ứng được với kiểu cách tây phương. Cô Trinh cho biết cô cũng đã mời Nhóm Sinh Viên Việt Nam ở UTD và họ sẽ trình bầy modern dance. Như vậy, cô dự định chương trình Tết năm nay sẽ phong phú với cả hai cung cách, truyền thống (traditional) và tân thời (modern), từ hai Nhóm Trẻ Việt khác nhau; chưa kể các nhóm Á Châu khác, mỗi nhóm hay mỗi cá nhân đều có nét đặc sắc riêng. Cô Trinh thật nhiệt tình và nhanh nhẹn, lễ phép với người lớn tuổi, chuẩn bị kỹ, nói nhẹ nhàng, giao tiếp vừa đủ, nhưng làm việc rất nhiều, như hầu hết những người trẻ tốt, ở hải ngoại. (Khác với một số người Việt lớn tuổi, nói nhiều và to, như hét vào tai người nghe, mà làm thì ít....)
Nhưng thời tiết là một yếu tố quan trọng. Không hiểu Ông Trời buồn giận ai mà từ Tháng Giêng của năm mới 2015 đến nay, thời tiết Dallas và các vùng phụ cận bỗng trở nên bất thường: Cái lạnh lẽo, những cơn mưa dầm, rồi tuyết, và mưa đá bỗng thay nhau di chuyển đến và gây xáo trộn sinh hoạt ở địa phương... Thứ Sáu, 20/2, trời Dallas trở lạnh; Thứ Bẩy, 21/2, mưa rơi lác đác, và tuyết bắt đầu xuống buổi trưa; đến chiều thì một ít mưa đá xuất hiện, nghe rõ tiếng rơi lộp độp trên mái nhà... Nhóm sinh viên Việt Nam ở UTD đã báo tin hủy bỏ tham gia, vì thời tiết xấu. Cũng đúng thôi: Tùy theo các vị trí cư ngụ khác nhau, phải mất khoảng gần 1 giờ đồng hồ để lái xe từ khu vực Dallas đến Austin College ở Sherman, nếu là đường tốt. Còn gặp đường trơn trợt với mưa đá thì phải lái xe đi chậm, mất 1 giờ rưỡi hơn, mà cũng không chắc được an toàn khi đi; chưa kể khi về, trời sẽ tối hẳn với mưa đá lạnh lẽo đi theo, đập vào cửa kính xe....
Cô Trinh hy vọng Nhóm Biển Xanh (Nhóm người Việt duy nhất còn lại) đừng hủy bỏ. Lúc đó, chúng tôi chỉ còn lại 5 người và đa số không muốn lái xe đi. GS Trần Thủy Tiên đưa ý kiến car pool: Quang Phúc sẽ lái xe lúc đi (khi trời còn ánh sáng mờ) và Anh Nhất Tâm sẽ lái xe lúc về (khi đường có thể đóng băng và trời tối mịt.) Chúng tôi đồng ý. Trong xe, chúng tôi đã được Cô Thủy Tiên tập hát tiếp... cho quên cái giá lạnh... Có những lúc, đường đi không êm, mưa mờ kính xe, thật khó thấy đường, nhưng hai anh “tài xế” vẫn cố xoay sở, đi tiếp... Đến nơi, Anh Nhất Tâm texted và Cô Trinh đã tạm ngưng công việc bên trong để ra cửa đón chúng tôi. Cô hướng dẫn chỗ ngồi, chỗ cất nón lá và đồ đạc của chúng tôi. Cô cũng nhắc Ban Ẩm Thực đợi Nhóm Biển Xanh trình diễn xong thì dọn thức ăn ra, vì cô biết chúng tôi sẽ phải ăn nhanh và rời khỏi sớm, để tránh thời tiết xấu về đêm, trên đường về... Thật là ấm lòng với cách cư xử chu đáo của cô Trinh. Đó là tư cách của một nữ sinh viên Chủ Tịch: nghĩ đến khó khăn của người khác, biết trọng mình và trọng người, nêu gương tốt cho các bạn học.
Về chương trình văn nghệ thì hát Quốc Ca Mỹ trước. Kế là một màn kịch của các sinh viên Mỹ, rồi đến một màn kịch của các sinh viên Á Châu, và cả hai nhóm đều speak English. Lại có hai sinh viên chơi đàn piano rất tuyệt nhưng tiếc là hơi ngắn, làm mọi người ngẩn ngơ... Khi Nhóm Biển Xanh múa nón lá và hát Tiếng Việt (với các cử động và nét mặt cố gắng diễn tả ý nghĩa của bài ca) thì hầu như toàn thể sinh viên trong hội trường đều theo dõi và im lặng thưởng thức, với tràng pháo tay vang dội sau khi Nhóm Biển Xanh kết thúc. Dù các sinh viên không hiểu Tiếng Việt, người ta cũng không nghe có tiếng nói lao xao (như thường thấy với khán giả Việt), chứng tỏ sinh viên ở Hoa Kỳ là giới trẻ biết cư xử, biết quý trọng thời giờ và công sức của người khác, đến trường mình, trình diễn. Các sinh viên Ấn, Tàu, Phi, Hispanics... đều hát rất hay, in English. Có lẽ trong gia đình chưa khuyến khích đủ việc học tiếng mẹ đẻ, hoặc các sinh viên quá bận học và làm, nên không còn thì giờ cho việc giữ gìn tiếng bản xứ. Lúc đó chúng tôi mới hiểu tại sao Cô Trinh nhấn mạnh việc Múa Nón Lá và hát Tiếng Việt, vì hôm đó, chỉ có Nhóm Biển Xanh phát huy văn hóa Việt, phụ giúp cô, một sinh viên Chủ Tịch, người Việt.
Chúng tôi cũng nhận thấy cách sắp hàng trật tự khi chờ lấy thức ăn của sinh viên ở đây. Tuy có lúc hàng rất dài, nhưng mức độ tiến tới vẫn nhanh. Bạn không phải chờ lâu, vì mỗi sinh viên đều nhân lấy dĩa thức ăn, món tráng miệng, và chai nước xong, là rời đi ngay, để tránh chỗ cho người khác tiếp tục. Không có cảnh vài người quay lại, bỏ cái nầy, lấy thêm cái khác, hoặc cằn nhằn... như thường thấy với thực khách người Việt lớn tuổi, trong các buổi sinh hoạt có ăn uống. Điều đáng khen nữa là chính cô sinh viên Chủ Tịch và các bạn học là người lấy thức ăn cho bạn, theo đúng một tiêu chuẩn thức ăn giống nhau. Bạn không thể gây mất trật tự được.
Sau cùng, cần biết: Austin College is a college of liberal arts and sciences. Và Màn Múa Lân đặc biệt đã kết thúc một đêm Tết Á Châu vừa vui vẻ, ấm cúng, vừa hữu ích, với sự tham gia và tham dự của các sinh viên đa văn hóa, rất lịch sự và nhã nhặn. Xin chúc các bạn thành công về học vấn lẫn đường đời.
Texas, Ngày Quốc Tế Phụ Nữ - 8/3/2015, Nhóm Biển Xanh