Tôi luôn tự hào ḿnh là “một gă Tây thiên vị và mù tịt về Trung Quốc”. Buồn một nỗi, gần đây tôi thấy ḿnh liên tục lọt vào tầm ngắm “b́nh loạn” của những kẻ ủng hộ Đảng Cộng sản Trung Quốc. Chẳng b́nh luận nào tốt hết, v́ tôi đă từng “cắm chốt” ở Hồng Kông ủng hộ biểu t́nh dân chủ. Suốt 150 năm là thuộc địa Anh, Hồng Kông đă từng thật sự có dân chủ ? Không ! Dĩ nhiên là không !
Cho đến khoảng đầu những năm 1990, khi Thống đốc Anh cuối cùng Chris Patten cho phép người dân Hồng Kông bầu chọn một nửa số ủy viên Hội đồng Lập pháp. Và đó là điều khiến tôi bị “gậy ông đập lưng ông”. Làm sao có kẻ lại cao giọng rằng Đảng Cộng sản không cho Hồng Kông có nền dân chủ trong khi nó chưa bao giờ có ngay từ đầu ? Khi tôi đang là tiêu điểm của những “đợt chém gió có kịch bản” này, th́ Nhân dân Nhật báo đă phanh phui tất tần tật mọi chuyện.
Theo đó, chính Đảng Cộng sản Trung Quốc mới là người đă tạo ra làn sóng dân chủ thực sự ở Hồng Kông. Họ c̣n kêu gọi chúng ta so sánh chính quyền Trung Quốc với chính phủ Anh Quốc và tự t́m câu trả lời. Nhân dân Nhật báo chỉ nhồi sọ sao ? Đó đều là bằng chứng thuyết phục mà. Tuy người dân Hồng Kông chỉ được bầu chọn các ứng viên dưới sự chỉ định của Bắc Kinh, chẳng phải vẫn c̣n tốt chán so với cái nền dân chủ mà Đế quốc Anh từng cho họ sao ? Cũng có thể là thế.
Nhưng Đảng Cộng sản đă hăm dọa sẽ tấn công Hồng Kông nếu nước Anh làm vậy. Vào những năm 1950, chính quyền thực dân Anh đă thực sự muốn thực hiện bầu cử dân chủ ở Hồng Kông, nhưng Đảng Cộng sản lại nói rất rơ rằng điều đó sẽ không được nhân nhượng. Theo những công văn ngoại giao Anh được tiết lộ, Trung Quốc có một lịch sử lâu đời nghiền nát nền dân chủ ở Hồng Kông. Năm 1958, Thủ tướng Trung Quốc Chu Ân Lai đă trả lời ư tưởng “Hồng Kông trở thành một đất nước tự quản” rằng : Đó là một âm mưu hay sự thông đồng và bị coi là hành động không thân thiện.
Thế cơ đấy !
tm