Cuộc sống bây giờ quá ngột ngạt đối với tôi. Nhiều khi nh́n ḿnh trong gương mà tôi tự hỏi “Với mẹ chồng tôi là con dâu hay là con trâu trong nhà?”.
Lấy nhau về chưa đầy 2 tháng mẹ chồng đă coi tôi là con trâu chứ không c̣n là dâu con trong nhà nữa. Ngày ngày mẹ chồng nghĩ ra đủ các công việc cho tôi làm, làm không hết việc mẹ chồng lại mỉa mai vài câu “xót ḷng”.
Lúc đầu mới quen anh, tôi thường xuyên đến nhà anh chơi, cũng nhiều lần gặp, tiếp xúc và nói chuyện với mẹ anh. Khi ấy ấn tượng trong tôi về bác là một người phụ nữ dễ gần và chăm làm. Ấy thế mà chỉ 2 tháng sau khi cưới h́nh ảnh một người mẹ chồng “lí tưởng” trong tôi sụp đổ, vỡ vụn.
Lí do duy nhất mà tôi có thể đoán là do tôi chỉ ở nhà, không ra ngoài làm việc nên mẹ chồng cảm thấy “ngứa mắt”, coi tôi là một nàng dâu vô dụng, chỉ biết ăn bám nhà chồng. Nhưng nói đi cũng phải nói lại, ngay từ lúc đầu tôi về làm dâu công việc của tôi cũng khá ổn định, tôi làm y tá cho một pḥng khám. Chính mẹ chồng nói làm y tá ở pḥng khám lương bọt bèo mà mất thời gian, thà ở nhà phụ giúp mẹ hàng ăn.
Ban đầu tôi không đồng ư, nhưng v́ sự khó chịu “ra mặt” của mẹ khiến tôi quy hàng, chấp nhận nghỉ việc ở nhà phụ hàng ăn cho mẹ. Vốn dĩ việc cơm nước tôi không đảm đang, nay ở nhà nấu hàng ăn sáng, tối cho mẹ lại càng khiến tôi bối rối.

Nhiều khi nh́n ḿnh trong gương, tôi tự hỏi “Với mẹ chồng tôi là con dâu hay là con trâu trong nhà?” (Ảnh minh họa)
Ngay sau hôm tôi xin nghỉ việc, ở nhà phụ mẹ, th́ biết được sáng hôm đó mẹ đă cho 2 chị giúp việc nghỉ. Các công việc mà bấy lâu nay cả mẹ và 2 chị giúp việc làm c̣n không hết, nay mẹ cho họ nghỉ hết chẳng khác nào hàm ư tôi sẽ làm thay công việc của hai người. Tôi có hỏi mẹ sao cho hai chị ấy nghỉ, mẹ cũng thản nhiên trả lời “có hai mẹ con rồi, thuê làm chi cho tốn tiền”. Vậy là một màn tối hiện ra trước mắt tôi.
Hôm đầu phụ giúp mẹ tôi đă làm vỡ không ít bát, hôm sau lại quên trông cơm, cơm nấu dở khách đến ăn chê quá trời... cứ như thế mẹ chồng tỏ ra khó chịu, rồi coi tôi không khác ǵ con trâu trong nhà, việc ǵ cũng thấy mẹ réo tên “Hương... nghe thấy chưa, Hương đâu rồi, Hương khách gọi ḱa, Hương quần áo phơi xong chưa...”. Giờ đây mỗi lần nghe thấy tiếng mẹ tôi thấy người ḿnh lạnh toát.
Tôi ước được quay lại những ngày đầu khi lấy chồng, sáng dắt xe đi làm, tối về chỉ việc nấu cơm gia đ́nh. Cuộc sống bây giờ quá ngột ngạt đối với tôi. Không có thời gian gặp bạn bè, chưa có con nhỏ nhưng tôi cũng chẳng khác nào bà mẹ có con mọn, tay chân nhơ nhớp dầu mỡ, áo quần sắn đến đầu gối.
Bạn bè có gặp qua cũng phải quở "nh́n mày như mẹ mấy con ư, gầy g̣, xuống sắc... tao tưởng lấy chồng công chức, lại nhà ngoài phố nữa th́ phải sướng, trắng hồng ra chứ. Đằng này lại đen xạm như thế. Vẫn làm ở pḥng khám đấy hả...?". Lúc ấy chẳng c̣n tâm trí nào để diễn thuyết với tụi bạn như trước, chỉ biết gật đầu vài câu rồi lấy cớ "trốn". Nhiều khi nh́n ḿnh trong gương mà tôi tự hỏi “Với mẹ chồng tôi là con dâu hay là con trâu trong nhà?”.
B́nh An
GD