Vậy, bổ ngửa, gào ầm, chê bai, hay bất cứ phản ứng tiêu cực nào xảy ra khi được tận mắt thấy và nghe bà Kỳ nói tiếng Anh không phải là v́ hẹp ḥi, ghen tức, đố kỵ.
Một người thường trả lời phỏng vấn báo đài trong nước bằng một giọng Việt đớt đớt - với cách phát phụ âm "t" và "th" theo kiểu đẩy hơi giữa hai kẽ răng của tiếng Anh - như thể sau nhiều năm ở nước ngoài, nói tiếng nước ngoài nhiều quá, nên bị lệch lưỡi, lạc phát âm tiếng Việt, hóa ra lại nói tiếng Anh với một giọng điệu và phát âm rất Việt Nam là: "Gụt ạp chơ nun, am li nha ki, àm bát xơ đơ óp chua rít giầm ọp Việt Nam" (Good afternoon. I'm Ly Nha Ky, ambassador tourism of Vietnam)! (Đă không chấp chuyện bả sai ngữ vững khi nói "ambassador tourism" rùi nhé.)
Người ra đă bị bất ngờ trước một sự thật hoàn toàn khác với những ǵ người ta h́nh dung, với những ǵ người ta được nghe kể, được giới thiệu từ bản thân bà Kỳ, từ báo chí, và từ cả các quan chức chính phủ.
Và tiếp sau sự bất ngờ c̣n có một chuỗi hoạt động khác nữa âm thầm diễn ra, trước khi những phản ứng, những thái độ tiêu cực khác được bộc lộ. Đó là những hoạt động âm thầm rất khó thấy của nhận thức: một sự nhận thức về sự thật, sự giả dối, và thói ngoa đĩ.
Vậy, bổ ngửa, gào ầm, chê bai, hay bất cứ phản ứng tiêu cực nào xảy ra khi được tận mắt thấy và nghe bà Kỳ nói tiếng Anh không phải là v́ hẹp ḥi, ghen tức, đố kỵ. Không thể như thế! Đó chỉ là dạng phản ứng cuối cùng trong chuỗi phản ứng gồm có các hành động và hoạt động là bất ngờ, nhận thức lại, và nhận ra sự thật. Đó là một chuỗi phản ứng trước sự thật! Sự thật!
Độc giả Mai Mai Hương (Theo Báo Đất Việt)