Vợ chồng dắt díu nhau vào Quảng Nam t́m kiếm việc làm, chẳng bao lâu, t́nh cảm vợ chồng nhạt nḥa khi người vợ có người đàn ông khác. Không thể chấp nhận, người chồng đă dùng dao đoạt mạng vợ...
Phạm Văn Trường (1987, quê xă Thủy Sơn, H. Ngọc Lặc, Thanh Hóa) vào Quảng Nam làm nghề phu vàng từ năm 2007. Một năm sau, Trường về quê cưới vợ là Phạm Thị Huệ, nhỏ hơn Trường 3 tuổi, trú cùng xă.
Cưới nhau xong, vợ chồng Trường khăn gói vào lại Quảng Nam mưu sinh. Năm 2009, đứa con gái đầu ḷng chào đời, đến đầu năm 2013, vợ chồng Trường gửi con cho bà ngoại trông nom. Trường tiếp tục lê lết hết băi vàng này đến băi vàng khác để đào hầm, cơng đá, c̣n Huệ bán cà-phê ở khách sạn Bé Châu Giang (khối phố 2, TT Khâm Đức, H. Phước Sơn).
V́ phải làm việc tận núi sâu nên cả tháng Trường mới xuống thị trấn một lần để gặp vợ. Mà mỗi lần như thế cũng chỉ vỏn vẹn một ngày, một đêm rồi lại lên núi. Ban đầu, khi mỗi người mỗi nơi, vợ chồng Trường vẫn khắng khít bằng những cuộc điện thoại. Về sau, các cuộc điện thoại thưa dần. Thỉnh thoảng Trường gọi về Huệ lại gắt gỏng hoặc không bắt máy.
5 giờ 30 ngày 9-6, Trường lội bộ từ băi vàng trong núi ra TT Khâm Đức. Khi đến pḥng trọ nơi Huệ ở cùng hai cô gái khác th́ Trường thấy cửa khép hờ. Đẩy cửa vào, Trường không thấy ai nên ra quán cà-phê gần đó nhâm nhi và hỏi thăm t́nh h́nh của vợ.
Tại đây, Trường được người phụ nữ tên Lập cho biết: Tối qua chỉ có 2 cô gái ngủ ở pḥng, c̣n Huệ đi đâu không ai biết. Rồi bà Lập lại bảo: “Tao nghe nói vợ mày theo trai, mày ráng mà giữ”. Lúc đó có bà Phạm Thị Lợi (1969, mẹ Trường cũng ở gần đó) đến. Thấy Trường chỉ mặc quần đùi và áo thun nên bà Lợi cho con 500.000 đồng để mua quần áo.
Cầm tiền từ tay mẹ, Trường đứng dậy và lững thững vào chợ Ṿm gần đó. Mua xong bộ quần áo, Trường đến quầy trái cây mua ít hoa quả để có cớ mua luôn một con dao nhọn. Sau khi gọt trái cây ăn, Trường đút con dao vào túi quần và trở về pḥng trọ của vợ.
 |
Phạm Văn Trường |
Lúc này Huệ đă về và đang ngồi trên giường gọt giũa móng tay. Biết chồng về nhưng Huệ không hỏi han hay nh́n chồng, dù đă 2 tháng rồi họ không gặp nhau. Trường tiến đến sát bên Huệ, ôm vai vợ và hỏi “Lâu quá rồi ḿnh không gặp nhau, em có nhớ anh không?”. Huệ vẫn không hề tỏ ra xúc động mà miệt mài giũa móng tay, ra chiều không nghe, không thấy, không biết.
Thấy vợ không c̣n mặn nồng với ḿnh, Trường cũng không cần ṿng vo mà đi thẳng vào vấn đề: “Lúc tối em ngủ ở đâu mà không về pḥng trọ?”. Huệ vẫn không nh́n chồng mà trả lời gọn lỏn: “Em ngủ ở nhà cô Thùy”. Nghe vậy Trường nghĩ ngay vợ đang nói dối, v́ nhà cô Thùy rất chật chội và là nơi bán quán. Trường hỏi tiếp: “Anh nghe người ta nói em vẫn c̣n bồ bịch. Trước đây anh đă một lần tha thứ cho em. Tại sao giờ em vẫn c̣n như thế?”. Huệ trả lời: “Em hư vậy, ai bảo anh lấy em làm chi!”.
Lúc này cơn ghen bốc lên ngùn ngụt trong đầu, Trường rút con dao trong túi quần ra đâm một nhát chí mạng vào ngực trái khiến Huệ đổ gục xuống nền nhà, bất tỉnh. Sau khi gây án, Trường ra trước cửa pḥng, cắm con dao xuống đất, mũi dao xuyên vào chiếc dép của Huệ.
Sau khi giết chết vợ, Trường đến báo cho bà Phạm Thị Lợi biết và bảo mẹ ḿnh đi báo CA. Nghe vậy bà Lợi hoảng hốt vội chạy đến pḥng trọ của Huệ th́ thấy con dâu đă tắt thở. Về phần Trường, sau khi nói chuyện với mẹ vẫn không thấy CA đến nên tự đi bộ đến CAH Phước Sơn đầu thú.
Được biết, trước đây Trường tận mắt bắt gặp Huệ đang “tâm sự” với một người đàn ông khác. Bị phát hiện tại trận, Huệ nhận lỗi và van xin Trường tha thứ. V́ con và v́ yêu vợ, Trường bỏ qua sự lăng loàn của vợ. Và điều đặc biệt, v́ nhớ con nên Phạm Thị Huệ đă xin nghỉ việc từ ngày 7-6 và dự định chiều 8-6 sẽ bắt xe về Thanh Hóa thăm con. Trong khi đó Trường cũng có ư định bỏ nghề đào đăi vàng để về quê t́m công việc khác.
Chính v́ vậy, ngày 8-6, Trường rời băi vàng xuống TT Khâm Đức t́m vợ để bàn bạc chuyện về quê. Ngờ đâu, án mạng xảy ra.
Nguồn:
Công an Đà Nẵng