Những diễn biến trên Biển Đông gần đây, đặc biệt giữa Trung Quốc và Nhật Bản, quan sát viên thế giới cho rằng Bắc Kinh cố t́nh xử dụng sức mạnh quân sự uy hiếp Nhật Bản chiếm đọat đảo Điếu Ngư/Senkaku.

Ảnh minh họa.
Những suy nghĩ trên không phải là điều vô lư mà họ căn cứ theo hành động Trung Quốc và lời tuyên bố của tướng Bành Quang Khiêm cho rằng” Chỉ cần Nhật Bản bắn ra một phát đạn, th́ điều nầy có nghĩa là Tokyo đă khai chiến, và Trung Quốc sẽ không chờ đến phát thứ 2 mà sẽ lập tức phản công”. Phụ họa thêm cho lời tuyên bố của Tướng Khiêm, tờ Nhân Dân nhật báo cũng cho chạy tít lớn ở trang đầu:” Chúng ta hoàn toàn sẵn sàng và không sợ chiến tranh, nếu cần xử dụng bom nguyên tử”.
Nh́n qua hành vi của Trung Quốc tại Biển Đông, giả thuyết cho rằng không sớm th́ muộn Trung Quốc sẽ mở đầu sự tranh chấp bằng vũ lực đối với Nhật Bản. Nếu giả thuyết trên là đúng, phản ứng của thế giới sẽ ra sao đối với Trung Quốc?
Đối với Việt Nam, Phi và Mă Lai khi chiến tranh Trung – Nhật bùng nổ, làn sóng ấy sẽ cuốn theo, không cần bàn cải. Tuy nhiên, trong phạm vi bài nầy chúng tôi chỉ nhấn mạnh đến thái độ và hành động của 2 nước lớn. Ấy là Ấn Độ, Hoa Kỳ và sự liên đới của khối Âu Châu (thân Mỹ).
a, Ấn Độ:
Kẻ thù truyền kiếp của Ấn là Trung Quốc. Cho thấy Tân Đề Li đang càng ngày càng can thiệp sâu vào vấn đề khu vực. Ấn Độ cho rằng mặc dầu họ không làm chủ Biển Đông nhưng có lợi ích chiến lược về kinh tế, qua h́nh thức tập đoàn dầu khí onGC đă liên doanh và hợp tác khai thác tại Biển Đông. Theo dự trù, từ nay cho đến cuối thập niên, Ấn Độ sẽ mở rộng quan hệ chiến lược với các quốc gia trong khối ASEAN lên đến 200 tỷ US vào cuối thập niên tới. Tại Hội nghị Thượng đỉnh ASEAN, đáp trả lại hành động bạo ngược của Trung Quốc, một số quốc gia Á Châu đă vận động Ấn Độ trực tiếp tham gia vào nổ lực “ḥa b́nh” trên Biển Đông, qua mô h́nh Ấn Độ sẽ xử dụng quân lực chống lại hành động thô bạo của Trung Quốc. Điều ấy đă được thể hiện qua lời tuyên bố của Đô Đốc D.K. Joshi, tư lệnh Hải quân Ấn: ”Bất kỳ nơi đâu có quyền lợi của chúng tôi, chúng tôi sẽ can thiệp một cách mạnh mẽ đểû bảo vệ quyền lợi của ḿnh”. Cũng theo lời của Đô Đốc Joshi, hiện nay Tập đoàn Dầu khí Ấn Độ onGC có 4 lô đang khai thác ngoài khơi Việt Nam. “Nếùu trường hợp 1 trong những lô nầy bị thiệt hại hay quấy rầy của Trung Quốc, chúng tôi sẵn sàng bảo vệ bằng sức mạnh quân sự với bất cứ giá nào”.
b, Hoa Kỳ:
Trước những áp lực của Trung Quốc, Hoa Kỳ tái xác định vị trí của họ qua lời cựu ngọai trưởng Clinton tuyên bố tại Hoa Thịnh Đốn ”Dù Mỹ không đứng về phe nào trong cuộc tranh căi giữa Nhật và Trung Quốc về chủ quyền trên đảo Senkaku. Tuy nhiên, chúng tôi thừa nhận rằng quần đảo nầy đang thuộc sự quản lư của Nhật. Chúng tôi phản đối mọi hành động đơn phương nhằm phá họai sự quản lư đó”.
Trong ngôn ngữ ngoại giao, cựu Ngoại trưởng Clinton đă nói hết những ǵ cần nói đối với Bắc Kinh. Và nếu như Trung Quốc vẫn tiếp tục phát động chiến tranh cùng Nhật Bản, Hoa Kỳ sẽ có những biện pháp chế tài như sau:
1, Phong tỏa hoàn toàn nền kinh tế Trung Quốc qua h́nh thức cấm vận.
2, Lập tức đóng băng tất cả các ngân hàng của Trung Quốc tại Hoa Kỳ và các quốc gia Âu Châu.
3, Chận đứng các quốc gia xuất cảng dầu và khí đốt sang Trung Quốc.
4, Các quốc gia thuộc khối Âu Châu sẽ ngưng tất cả các hoạt động trao đổi thương mại hàng hóa từ Trung Quốc.
5, Với số nợ 6,000 tỷ Mỹ kim Hoa Kỳ sẽ xóa sổ và không hoàn trả lại cho Trung Quốc..
6, Vân vân & vân vân..
Từ những trừng phạt đơn cử trên của Hoa Kỳ, Trung Quốc sẽ không thể chịu đựng thời gian lâu dài. Với hơn tỷ người lệ thuộc vào hàng hóa xuất khẩu, nếu bị cấm vận nền kinh tế họ sẽ tụt dốc vào mức độ khó có thể vực lên, ít nhất khoảng thời gian 50 năm trong ḥa b́nh. Từ đây những xung đột nội bộ sẽ nảy sinh và cuộc thanh trừng từ trung ương đến địa phương sẽ đổ máu. Đây là cơ hội chờ đợi của Nhật, Nga lẫn Mỹ và các dân tộc bị trị như Tây Tạng, Nhĩ v.v.. sẽ nỗi lên đ̣i tự trị.
Và nữa, một h́nh ảnh Trung Quốc khủng hoảng kinh tế đưa đến sự rối loạn chính trị là điều các lănh tụ Trung Quốc nh́n thấy trước tiên, nếu họ phát động chiến tranh với Nhật. Do đó, các hành động diễu vơ dương oai chẳng qua chỉ là đ̣n hù non làm gợn sóng Thái B́nh Dương. Tuy nhiên, nếu quả thật Trung Quốc muốn đi t́m một phiêu lưu mới phát động chiến tranh với Nhật, th́ đây chính là cơ hội để Việt Nam xa lánh Trung Quốc mà ngă về phía Mỹ, tiến gần với Nhật Bản và coi trọng người bạn chiến lược Ấn cùng các đồng minh trong khối ASEAN. Ngoài ra c̣n là cơ hội để các quốc gia như: Ấn Độ, Nhật Bản, Mă Lai, Việt Nam, Thái Lan, Nam Hàn tiến đến thành lập tổ chức “Liên Minh Pḥng Thủ Á Châu” có sự hổ trợ của Hoa Kỳ và những quốc gia trong khối NATO. Dĩ nhiên, khi Liên Minh ra đời, Bắc Kinh sẽ phải xét lại hành động có nên đào hố chôn chính ḿnh hay không?
Nói cho cùng, Trung Quốc có thể hồ hởi bởi sức mạnh đang lên của ḿnh. Nhưng đó là sức mạnh tà đạo (ăn cắp kỹ thuật của Mỹ) nên đơn độc và sẽ không bao giờ trở thành độc tôn hay mang lại thắng lợi cuối cùng. V́ nó là tà đạo. Ngược bằng sự liên kết của những quốc gia Á châu trở thành một Liên Minh sẽ chận đứng bước chân tham vọng bành trướng của Bắc Kinh./.
Nguồn: Danquyen