Lấy nhau v́ t́nh yêu sét đánh, cuộc sống đầu hôn nhân không mấy hạnh phúc, nhất là khi chồng lao vào ṿng lao lư, phải ngồi tù. Tưởng chừng như chị sẽ rời bỏ để đi t́m hạnh phúc mới, thế nhưng, chị vẫn âm thầm chịu đựng, một tay chăm sóc 2 đứa con thơ và bố mẹ già, chị là Lê Thị Thảo, ở xóm Lĩnh Khánh, xă Nghĩa Khánh, huyện Nghĩa Đàn (Nghệ An).
Cuộc hôn nhân trắc trở
Sinh ra trong một gia đ́nh nghèo, đông anh em, lại là chị gái đầu, nên từ nhỏ Lê Thị Thảo (SN 1978) sớm hiểu được hoàn cảnh gia đ́nh ḿnh. Học hết tiểu học Thảo t́nh nguyện nghỉ học để nhường phần đến trường cho các em. Cả gia đ́nh được vài sào đất nên cố gắng quần quật măi vẫn không đủ để trang trải cho cuộc sống. Thấy vậy, cô gái đầu quyết định khăn gói vào miền Nam làm thuê, kiếm tiền phụ giúp gia đ́nh. Sau khi đi được một thời gian, Thảo về quê để nghỉ ngơi, thăm cha mẹ và các em. Nhưng chính lần về quê đột ngột ấy đă thay đổi cuộc đời của cô gái trẻ.
Bức ảnh hiếm hoi được chị ghi lại ngày anh Thủy ra trại giam khi anh đang bế con
"Hôm ấy, tôi đang đạp xe đưa cá ra chợ cho mẹ bán th́ vô t́nh đâm sầm vào một thanh niên. Cả mớ cá đổ ra đầy đường, tôi chưa kịp nói câu nào th́ anh ấy đă nhanh miệng xin lỗi. Mới gặp lần đầu nhưng chúng tôi đă phải ḷng nhau. Vậy là nên vợ nên chồng", chị Thảo nhớ lại sự việc năm xưa. Người thanh niên đă va vào cô gái bán cá hôm ấy là anh Nguyễn Xuân Thủy (SN 1971) chồng của chị Thảo bây giờ. Anh Thủy lúc ấy 30 tuổi, là anh cả trong một gia đ́nh rất nghèo cùng xă với chị, sau anh c̣n những 4 đứa em thơ đang tuổi ăn tuổi học. Đang học dở cấp 3, Thủy bỏ ngang rồi vào Sài G̣n lập nghiệp, bôn ba gần chục năm. Trước khi về quê anh đă kịp học thành thạo được nghề mộc. Chàng trai trẻ về quê với mong ước mở một tiệm gỗ nhỏ để nuôi bố mẹ và các em đi học.
Trở lại hôm hai con người xa lạ vô t́nh chạm mặt nhau, cô gái trẻ 17 tuổi về nhà suốt ngày chỉ nhớ đến khuôn mặt hiền lành của chàng trai cùng làng mới quen. Nghe theo lời mách bảo của con tim, anh chị đă t́m đến với nhau. Những cuộc hẹn vội vàng, ngắn ngủi nhưng cũng đủ để họ hiểu và nhận ra t́nh yêu của nhau. Tháng 10/2003 sau hơn một tháng hẹn ḥ và t́m hiểu, đôi trai gái trẻ đă quyết định đến hôn nhân, mặc cho gia đ́nh hai bên một mực phản đối. Gia đ́nh chị Thảo phản đối v́ chê nhà trai quá nghèo, c̣n gia đ́nh anh Thủy lại không đồng ư v́ chê chị Thảo c̣n quá trẻ, lại không có nghề nghiệp. V́ vậy, đám cưới của đôi vợ chồng trẻ chỉ vài mâm cơm đơn sơ để ra mắt họ hàng.
Đứng trước bàn thờ tổ tiên họ thề hứa sẽ chung thủy, cùng nhau vun đắp tổ ấm của ḿnh. Thế nhưng, hôn nhân không chỉ có một màu hồng, những chuyện cơm áo, gạo tiền đă làm cho t́nh yêu non nớt của họ dần rạn nứt. Thêm vào đó, công việc buôn bán của chị Thảo không được thuận lợi, tiền kiếm lời từ đi chợ không đủ để nuôi đại gia đ́nh. Trong khi đó, nghề mộc của anh Thủy cũng chẳng khấm khá hơn. Mâu thuẫn càng gay gắt, hiểu nhầm ngày càng nhiều, lúc đó chị đă tính chuyện đường ai nấy đi. Đang trong lúc chán nản th́ chị biết ḿnh đang mang một sinh linh bé bỏng trong bụng.
Gạt đi nước mắt chị đă quyết định ở lại nhà chồng. Thế nhưng, sự xích mích, hiểu nhầm vẫn c̣n đó. Mấy lần bụng mang dạ chửa, nước mắt ngắn dài trở về nhà ngoại th́ mẹ chị lại phân tích phải trái để con gái hiểu về cuộc sống. Phần v́ được mẹ động viên an ủi, phần v́ thương đứa con trong bụng nên chị Thảo quyết định nhịn nhục với mong ước cuộc sống vợ chồng sẽ tốt đẹp hơn.
Thế rồi, một bé gái bụ bẫm đă được sinh ra, dù hoàn cảnh thiếu thốn nhưng anh chị vẫn hạnh phúc. Họ hàng hai bên bắt đầu qua lại với nhau để vun đắp thêm cho đôi vợ chồng trẻ. Tuy nhiên, niềm hạnh phúc nhỏ nhoi ấy cũng không được bao lâu v́ những khó khăn của cuộc sống mới. Không có tiền mua sữa cho con, áp lực gia đ́nh càng nặng nề hơn. Và bi kịch lên đến đỉnh điểm khi anh Thủy bị bắt do tiêu thụ chiếc xe máy trong đường dây ăn trộm. "Khi công an đến nhà dẫn anh ấy đi, gia đ́nh tôi không hay biết anh phạm tội ǵ, sau đó mới biết anh mua phải xe của bọn ăn trộm", chị nhớ lại.
Tháng 10/2005, anh Thủy phải nhận bản án 9 tháng tù giam. Bản chất là một người ít nói, nên từ khi xảy ra chuyện anh càng trở nên lầm lỳ. Ngày chị theo chân anh vào trại tù cũng là lúc chị phát hiện ra ḿnh đă mang bầu đứa con thứ 2 được gần 3 tháng.
Hàng ngày chị Thảo vẫn tần tảo, chăm lo cho đại gia đ́nh ḿnh
Hạnh phúc không tự đến
Nh́n xuống cái thai nhỏ đang dần lớn lên, chị đắn đo suy nghĩ có nên cho chồng biết hay không. "Anh ấy phải ngồi tù, tôi không muốn cho nhà tôi biết thêm chuyện đó nữa, sợ anh lo lắng không cải tạo tốt được", chị nhớ lại. Thế rồi, chị cũng quyết định thông báo với chồng ḿnh sau nhiều đêm nằm trằn trọc suy nghĩ.
Vậy là người phụ nữ trẻ đă gửi đứa con đầu mới hơn 1 tuổi cho bà ngoại rồi bắt xe lên huyện Anh Sơn thăm chồng. Hai vợ chồng nh́n nhau qua song sắt mà không nói nên lời. Cố lấy b́nh tĩnh, chị thông báo cho anh Thủy biết ḿnh đă có bầu đứa con thứ 2. Những giọt nước mắt vừa mừng, vừa tủi đan xen nhau. Vui v́ niềm hành phúc của đôi vợ chồng trẻ nhưng buồn v́ thân phận tù tội. "Lúc đó tôi chỉ nắm thật chặt cánh tay của nhà tôi rồi động viên vợ giữ ǵn sức khỏe để chăm sóc gia đ́nh", anh Thủy nhớ lại. Người đàn ông tù tội tự hứa với ḷng ḿnh sẽ cải tạo thật tốt để sớm đoàn tụ với vợ con. "Nếu anh thương em th́ cố gắng cải tạo tốt để trở về với mẹ con em", cho đến giờ anh Thủy vẫn nhớ măi câu nói ấy của vợ, và cái gật đầu của anh hôm ấy chính là điều kiện đủ thay cho lời hứa để chị Thảo tin tưởng chờ đợi ngày anh trở về với xă hội, để làm lại cuộc đời.
Hàng tuần, chị lại dành một ngày cuối tuần, chuẩn bị những món ăn mà chồng thích, gói gém xong chị lại đi gửi con rồi bắt xe lên thăm anh. Khi anh Thủy được chuyển về trại 3, chị vẫn luôn giữ thói quen ấy của ḿnh. Đến ngày chị vượt cạn th́ chính người cậu lại là người lo lắng cho chị khi sinh nở chứ không phải là chồng. Thế rồi, ngày anh ra trại cũng đến. Tháng 7/2006 đích thân chị Thảo đă dắt đứa con gái đầu ḷng và bế đứa con mới sinh được 2 tháng đến cánh cổng trại giam số 3 đón chồng. Lúc nh́n thấy con gái đang huơ huơ đôi bàn tay bé xíu, anh phải cố để không bật khóc thành tiếng.
Ôm vợ con vào ḷng, anh mới hiểu t́nh cảm mà gia đ́nh luôn dành cho ḿnh. Thế nhưng, khi về đến nhà anh lại gặp phải sự đố kỵ, xét nét của những người hàng xóm. Gần 3 tháng trời anh Thủy chỉ ở trong nhà, không dám đi đâu, chị lại một ḿnh tất bật với công việc đồng áng, những thửa ruộng trồng khoai sắn đều do một tay chị làm khi bố mẹ chồng đă già yếu. Không những vậy, chị Thảo lại phải lao vào khuyên nhủ chồng ḥa nhập với cộng đồng để đi làm. "Người ta không hiểu đầu đuôi sự việc nên mới nói vậy, ḿnh phải chứng tỏ cho họ thấy chứ. Phải làm lại từ đầu anh ạ", người vợ ân cần khuyên nhủ chồng. Và rồi anh cũng mạnh dạn đến làm thợ mộc tại một tiệm gỗ mỹ nghệ trong làng. Với sự siêng năng, cộng với tài hoa bẩm sinh anh Thủy làm rất hiệu quả. Ngày anh nhận được tháng lương đầu tiên, chị mừng không phải v́ tiền bạc mà v́ anh đă t́m lại chính ḿnh, cái mà trước kia anh đă đánh mất.
Hạnh phúc là của riêng mỗi người
Hàng ngày chị lại cần mẫn với công việc bán con lươn, con cá ngoài chợ. Sáng sớm chị tranh thủ đi lấy lươn ra chợ bán, đến trưa lại nhanh chân về lo cơm nước cho chồng con và ông bà nội đă già. "Thằng Thủy nhà tôi lấy lại niềm tin để sống và làm việc như vậy, tất cả là nhờ vào Thảo đó", bà Nguyễn Thị Mao, mẹ anh Thuỷ hết lời khen ngợi cô con dâu hiếu thảo, đảm đang của ḿnh. Ngồi nh́n 2 đứa con Nguyễn Thị Thủy Tiên (8 tuổi) và Nguyễn Thị Thanh Hiền (5 tuổi) đang dắt nhau đi học về anh Thủy mỉm cười nói: "Tất cả là nhờ vợ tôi cả, không có cô ấy chắc giờ tôi không có những đứa con và gia đ́nh hạnh phúc như thế này". |
Kim Long