1 nhà 6 người hứng chịu 5 tai nạn giao thông - VietBF
 
 
 

HOME

NEWS 24h

DEM

GOP

Phim Bộ

Phim Lẻ

Ca Nhạc

Breaking
News Library Technology Giải Trí Portals Tin Sốt Home

Go Back   VietBF > Others (Closed Forums) > Archive - Old News 2012 (closed)

 
 
Thread Tools
Old 09-04-2012   #1
megaup
R9 Tuyệt Đỉnh Tôn Sư
 
Join Date: Mar 2008
Posts: 43,284
Thanks: 1
Thanked 1,014 Times in 489 Posts
Mentioned: 0 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 0 Post(s)
Rep Power: 60
megaup Reputation Uy Tín Level 6
megaup Reputation Uy Tín Level 6megaup Reputation Uy Tín Level 6megaup Reputation Uy Tín Level 6megaup Reputation Uy Tín Level 6megaup Reputation Uy Tín Level 6megaup Reputation Uy Tín Level 6megaup Reputation Uy Tín Level 6megaup Reputation Uy Tín Level 6megaup Reputation Uy Tín Level 6megaup Reputation Uy Tín Level 6megaup Reputation Uy Tín Level 6megaup Reputation Uy Tín Level 6megaup Reputation Uy Tín Level 6
Default 1 nhà 6 người hứng chịu 5 tai nạn giao thông

Chín năm ṛng ră ông ngồi vật vă bên bàn thờ hai con thơ chết thảm do xe tải đâm. Chín năm ông cam chịu tiểu tiện bằng ống dẫn nhân tạo và đôi chân tật nguyền đớn đau sau cú va chạm ngă xe trên đường. Chín năm đứa con vỡ xương đùi lầm lũi lo cho cha và đi vá xe đạp thuê kiếm sống.

Vợ ông đi bán vé số ở TP.Hồ Chí Minh cũng lâm nạn găy chân, phải chống nạng gỗ bước thấp bước cao, lóng ngóng trong bốn bức tường. Nhà có 6 người, th́ 5 người bị tai nạn giao thông, 2 người đă mất. Đó là gia cảnh của nông dân Nguyễn Văn Ngọc ở thôn Phước Thịnh, xă Hoà B́nh 2, huyện Tây Hoà (Phú Yên).Bước chân lên bậc thềm gian nhà nhỏ cũ kỹ của ông Nguyễn Văn Ngọc ở gần hốc núi Hương, tôi đứng khựng hồi lâu, cay cay sống mũi khi đập vào mắt là bàn thờ với di ảnh của hai đứa trẻ mắt sáng long lanh, cổ đeo khăn quàng đỏ. Phía trước là người đàn ông tiều tụỵ, ngồi ghế thấp đeo lủng lẳng bịch nước tiểu, và một người đàn bà chống nạng gỗ đứng cạnh. Bên kia bức tường, người mẹ già lững thững bước ra bậc cửa mời khách vào nhà. Bà gần như thều thào: “Vợ chồng thằng Ngọc, con trai tui đấy. Tội nghiệp chúng nó sống dở chết dở v́ tai hoạ liên tục bủa vây gia đ́nh. Hai vợ chồng đều bị tật không tự đi đứng được do tai nạn, không lao động được, không tiền mua thuốc men chữa trị nên ngồi... rên suốt ngày v́ xương cốt đau nhức”.

Bà Nhiên xót thương hai đứa con thơ chết thảm v́ TNGT.
Hoạ vô đơn chí
Cũng như bao nhà nông sinh sống ở nông thôn khác, vợ chồng ông Ngọc quanh năm bán mặt cho đất, bán lưng cho trời, tần tảo sớm hôm cày sâu cuốc bẫm, chắt chiu lo cho bốn đứa con đang tuổi ăn tuổi học. Dẫu nghèo, nhưng cuộc sống gia đ́nh ông Ngọc hạnh phúc, mọi việc đều hanh thông, trong ấm ngoài êm, con cái ngoan hiền, học giỏi. Nhưng bỗng nhiên tai hoạ đổ ập xuống. Cả 3 đứa con trai ông Ngọc đang đi đến nhà cô ruột để nhận quà thưởng học sinh giỏi th́ bị xe tải chở lúa gây tai nạn. Ông Ngọc nh́n lên bàn thờ hai con, rớm nước mắt: “Đó là đầu tháng 8.2003. Khi tôi tất tả chạy đến nơi, th́ hỡi ôi hai thằng Nghĩa (đang học lớp 9) và Đức (đang học lớp 6) đă tắt thở trên vũng máu. Chỉ thằng đầu tên Thạch tuy may mắn sống sót, nhưng bị thương nặng, găy đùi trái”. Nuốt vào trong nỗi đau xé ḷng, vợ chồng ông Ngọc vừa lo hậu sự cho Nghĩa và Đức, vừa đưa Thạch vào TP.Hồ Chí Minh để phẫu thuật vết thương. Ông nhớ lại: “Ngoài sự giúp đỡ của anh em, bạn bè, bà con, tôi phải bán sạch 6 sào ruộng cũng không đủ thuốc thang chữa trị cho con. Ngày ấy, chi phí hết 26 triệu đồng, vẫn c̣n thiếu hơn 400.000 đồng viện phí, tôi không biết xoay xở thế nào, đành bỏ Thạch một ḿnh ở bệnh viện, đón xe từ TP.Hồ Chí Minh về nhà để vay tiền”.
Tháng 10.2004, sau bốn ngày cùng người em rể đi phụ hồ tại một công tŕnh xây dựng ở TP.Tuy Hoà, chiều tối trên đường chạy xe máy về nhà, ông Ngọc bị chiếc xe tải chạy nhanh chiếu đèn, loá mắt, nên mất tay lái, té vào lề đường. Ông Ngọc được cứu sống sau đó nhưng lại bị liệt hai chân, vỡ bàng quang phải dẫn ống nước tiểu ra ngoài. Bác sĩ phát hiện thêm ba đốt sống cổ của ông bị thoái hoá phải phẫu thuật thay đốt nhân tạo. Và từ đó, ông Ngọc trở thành người tàn phế. Để rồi mọi lo toan cơm, áo, thuốc men... đều oằn lên vai người vợ là bà Đặng Thị Nhiên (57 tuổi). Không c̣n ruộng nương, bà Nhiên ở nhà vừa chăm sóc chồng bệnh, vừa chăn nuôi heo, gà nhưng không mấy hiệu quả do dịch bệnh, giá cả bấp bênh. Kinh tế gia đ́nh khánh kiệt, dồn vào ngơ cụt. Bà đành giao cho con gái út vừa đi học, vừa lo cơm nước cho cha, rồi đi tha phương cầu thực, lang thang bán vé số ở TP.Hồ Chí Minh.
Nhưng “ông trời” vẫn chưa chịu buông tha cho gia đ́nh ông Ngọc. Vào ngày 5.9.2011, trong lúc đi lấy vé số để bán, một người lái xe môtô phóng nhanh đâm sầm vào bà Nhiên cùng một người bán vé số khác. Bà Nhiên nằm lăn quay với cẳng chân trái găy nát, c̣n người gây ra tai nạn th́ cao chạy xa bay. Bà Nhiên kể trong nước mắt: “Lúc đó tui chỉ có được một triệu đồng, không đủ đóng viện phí để phẫu thuật lắp ghép lại xương. Cũng may chủ đại lư và những người bán vé số tốt bụng quyên góp tiền lo cho tôi. Nằm điều trị một thời gian ngắn th́ hết tiền. Dù vết thương nẹp inox c̣n rướm máu, tôi đành xuất viện về nhà và làm bạn với cái nạng gỗ này đây!”.
Họ cần sự tiếp sức…
Không có nỗi đau nào đau hơn khi gia đ́nh gánh chịu đến ba lần tai nạn, cùng lúc cướp đi mạng sống của hai đứa trẻ, và cả vợ chồng cùng đứa con trai c̣n sống phải gánh chịu tật nguyền, mất khả năng lao động. Gia cảnh lâm cảnh kiệt quệ, bế tắc. Bà Đặng Thị Nhiên liên tục day day xương ống chân trái, bảo: “Bây giờ cái chân bị găy đă lành hẳn rồi, nhưng inox nẹp bên trong đang “ăn” lồi da và đau nhức dữ dội. Ai cũng khuyên tui đi mổ lấy đinh inox ra, nhưng tui làm chi có tiền mà mổ?”.

Vợ chồng ông Ngọc bị tật nguyền, ngồi tại chỗ nên khó có thể cưu mang
mẹ già và các con
Nghe vợ nói, ông Ngọc ngồi bên nước mắt ngắn dài, nhưng hoàn cảnh của ông c̣n thảm thiết hơn. Chín năm trôi qua, ông ngồi vật vă, đớn đau bên bàn thờ con thơ. Bác sĩ dặn ông mỗi tháng phải thay ống dẫn nước tiểu 2 lần (mỗi lần tốn hơn 20.000 đồng) và uống thuốc hằng ngày để chống viêm nhiễm đường tiết niệu. Nhưng v́ không có tiền, ông cứ khử trùng ống nhựa cũ bằng nước đun sôi rồi dùng lại! Do ăn uống thiếu thốn, không tiền thuốc men chữa bệnh tật... nên sức khoẻ của ông Ngọc ngày càng yếu đi, chỉ ngồi tại chỗ. Ông Nguyễn Ngọc Thư - em ruột ông Ngọc - thương anh quá đă từng bán cả lô đất ở xă B́nh Ngọc (TP.Tuy Hoà) để đưa anh vào TPHCM chữa trị ở nhiều bệnh viện khác nhau, nhưng vẫn không có kết quả.
Buổi trưa ngồi trong gian nhà nhỏ không có quạt máy, nóng hầm hập, anh Nguyễn Toán Huy – hàng xóm đến thăm ông Ngọc - chia sẻ: “Mấy năm nay tôi luôn ám ảnh trước cái chết của hai đứa con ông Ngọc. Tai nạn tai ác đă đẩy gia đ́nh ông tan nát, lâm cảnh nợ nần, mất sức lao động và sống lay lắt v́ chẳng có nguồn thu nhập. Bà con ở đây thương cảm thường động viên tinh thần, giúp đỡ bát gạo, con cá, mớ rau...”. Nghe vậy, ông Ngọc tủi thân khóc thành tiếng: “Nhiều khi tui muốn chết đi cho khoẻ nhưng không chết được. Tôi nợ ân t́nh, tiền bạc... của bà con, xóm giềng nhiều đến mức không dám nghĩ tới. Suốt 9 năm kể từ ngày tai nạn ập đến, gia đ́nh tui phải vay mượn nhiều người để lo chữa trị cho con, cho tui, cho vợ tui nhưng chưa trả được. Đă rứa cả nhà tui c̣n phải sống nhờ vào sự cưu mang, đùm bọc, yêu thương của anh em, bà con xóm làng và bạn bè không biết đến bao giờ...”.
Dứt khóc, ông Ngọc lại than ngắn thở dài. Ông bảo điều đau đớn nhất, hành hạ ông khổ sở nhất bây giờ không phải là vết thương do tai nạn, mà là tương lai của đứa con gái út duy nhất. Nguyễn Thị Kim Quư - tên con gái ông Ngọc - vừa lo nội trợ, vừa học thi ở hai trường Đại học Thuỷ sản Nha Trang và Công nghệ thực phẩm TPHCM và có thể đậu nguyện vọng vào hệ cao đẳng. Nhưng gia đ́nh c̣n ăn bữa đói bữa no, mỗi ngày chi tiêu chỉ 5.000 đến 10.000 đồng tiền chợ, th́ lấy đâu ra ngân khoản cho con tiếp tục học lên cao đẳng, đại học! Thêm đó là nỗi lo đau đáu cho đứa con trai cả bị tai nạn tật nguyền, ốm yếu phải tự đi kiếm sống bằng nghề vá lốp xe đạp thuê ở TP.Tuy Hoà...
Suốt mấy chục năm làm báo, tôi chưa bao giờ nghe, chứng kiến một câu chuyện nào đớn đau khủng khiếp đến như vậy. Trong hàng trăm “cảnh đời” mà tôi đă đi qua, cũng chưa có cảnh đời nào “bi thảm, bế tắc, không tương lai, không lối thoát” như nhận xét của ông Vơ Thành An - Phó Chủ tịch UBND xă Hoà B́nh 2. Họ đang cần lắm sự trợ giúp, chia sẻ của cộng đồng xă hội về tinh thần, vật chất để chữa bệnh tật và trên hết là được tiếp tục được sống theo nghĩa cụ thể nhất.
Theo Lưu Phong
Lao động
megaup_is_offline  
Attached Thumbnails
Click image for larger version

Name:	TN1-e71c2.jpg
Views:	16
Size:	35.6 KB
ID:	405071
Old 09-04-2012   #2
saigon75
R10 Vô Địch Thiên Hạ
 
saigon75's Avatar
 
Join Date: Dec 2006
Posts: 54,629
Thanks: 1,521
Thanked 4,892 Times in 1,268 Posts
Mentioned: 0 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 0 Post(s)
Rep Power: 73
saigon75 Reputation Uy Tín Level 2saigon75 Reputation Uy Tín Level 2saigon75 Reputation Uy Tín Level 2saigon75 Reputation Uy Tín Level 2saigon75 Reputation Uy Tín Level 2saigon75 Reputation Uy Tín Level 2
Default Một nhà 6 người hứng chịu 5 tai nạn giao thông

Chín năm ṛng ră ông ngồi vật vă bên bàn thờ hai con thơ chết thảm do xe tải đâm; chín năm ông cam chịu tiểu tiện bằng ống dẫn nhân tạo và đôi chân tật nguyền đớn đau sau cú va chạm ngă xe trên đường; chín năm đứa con vỡ xương đùi lầm lũi lo cho cha và đi vá xe đạp thuê kiếm sống.
Vợ ông đi bán vé số ở TP.HCM cũng lâm nạn găy chân, phải chống nạng gỗ bước thấp bước cao, lóng ngóng trong bốn bức tường. Nhà có 6 người, th́ 5 người bị tai nạn giao thông, 2 người đă mất. Đó là gia cảnh của nông dân Nguyễn Văn Ngọc ở thôn Phước Thịnh, xă Hoà B́nh 2, huyện Tây Hoà (Phú Yên).

Bước chân lên bậc thềm gian nhà nhỏ cũ kỹ của ông Nguyễn Văn Ngọc ở gần hốc núi Hương, tôi đứng khựng hồi lâu, cay cay sống mũi khi đập vào mắt là bàn thờ với di ảnh của hai đứa trẻ mắt sáng long lanh, cổ đeo khăn quàng đỏ.

Phía trước là người đàn ông tiều tụỵ, ngồi ghế thấp đeo lủng lẳng bịch nước tiểu, và một người đàn bà chống nạng gỗ đứng cạnh. Bên kia bức tường, người mẹ già lững thững bước ra bậc cửa mời khách vào nhà.

Bà Nhiên xót thương hai đứa con thơ chết thảm v́ TNGT.

Bà gần như thều thào: “Vợ chồng thằng Ngọc, con trai tui đấy. Tội nghiệp chúng nó sống dở chết dở v́ tai hoạ liên tục bủa vây gia đ́nh. Hai vợ chồng đều bị tật không tự đi đứng được do tai nạn, không lao động được, không tiền mua thuốc men chữa trị nên ngồi... rên suốt ngày v́ xương cốt đau nhức”.

Hoạ vô đơn chí

Cũng như bao nhà nông sinh sống ở nông thôn khác, vợ chồng ông Ngọc quanh năm bán mặt cho đất, bán lưng cho trời, tần tảo sớm hôm cày sâu cuốc bẫm, chắt chiu lo cho bốn đứa con đang tuổi ăn tuổi học. Dẫu nghèo, nhưng cuộc sống gia đ́nh ông Ngọc hạnh phúc, mọi việc đều hanh thông, trong ấm ngoài êm, con cái ngoan hiền, học giỏi.

Nhưng bỗng nhiên tai hoạ đổ ập xuống. Cả 3 đứa con trai ông Ngọc đang đi đến nhà cô ruột để nhận quà thưởng học sinh giỏi th́ bị xe tải chở lúa gây tai nạn.

Ông Ngọc nh́n lên bàn thờ hai con, rớm nước mắt: “Đó là đầu tháng 8.2003. Khi tôi tất tả chạy đến nơi, th́ hỡi ôi hai thằng Nghĩa (đang học lớp 9) và Đức (đang học lớp 6) đă tắt thở trên vũng máu. Chỉ thằng đầu tên Thạch tuy may mắn sống sót, nhưng bị thương nặng, găy đùi trái”.

Nuốt vào trong nỗi đau xé ḷng, vợ chồng ông Ngọc vừa lo hậu sự cho Nghĩa và Đức, vừa đưa Thạch vào TP.HCM để phẫu thuật vết thương.

Ông nhớ lại: “Ngoài sự giúp đỡ của anh em, bạn bè, bà con, tôi phải bán sạch 6 sào ruộng cũng không đủ thuốc thang chữa trị cho con. Ngày ấy, chi phí hết 26 triệu đồng, vẫn c̣n thiếu hơn 400.000 đồng viện phí, tôi không biết xoay xở thế nào, đành bỏ Thạch một ḿnh ở bệnh viện, đón xe từ TP.HCM về nhà để vay tiền”.


Tháng 10.2004, sau bốn ngày cùng người em rể đi phụ hồ tại một công tŕnh xây dựng ở TP.Tuy Hoà, chiều tối trên đường chạy xe máy về nhà, ông Ngọc bị chiếc xe tải chạy nhanh chiếu đèn, loá mắt, nên mất tay lái, té vào lề đường.

Ông Ngọc được cứu sống sau đó nhưng lại bị liệt hai chân, vỡ bàng quang phải dẫn ống nước tiểu ra ngoài. Bác sĩ phát hiện thêm ba đốt sống cổ của ông bị thoái hoá phải phẫu thuật thay đốt nhân tạo. Và từ đó, ông Ngọc trở thành người tàn phế. Để rồi mọi lo toan cơm, áo, thuốc men... đều oằn lên vai người vợ là bà Đặng Thị Nhiên (57 tuổi).

Không c̣n ruộng nương, bà Nhiên ở nhà vừa chăm sóc chồng bệnh, vừa chăn nuôi heo, gà nhưng không mấy hiệu quả do dịch bệnh, giá cả bấp bênh. Kinh tế gia đ́nh khánh kiệt, dồn vào ngơ cụt. Bà đành giao cho con gái út vừa đi học, vừa lo cơm nước cho cha, rồi đi tha phương cầu thực, lang thang bán vé số ở TP.HCM.


Nhưng “ông trời” vẫn chưa chịu buông tha cho gia đ́nh ông Ngọc. Vào ngày 5.9.2011, trong lúc đi lấy vé số để bán, một người lái xe môtô phóng nhanh đâm sầm vào bà Nhiên cùng một người bán vé số khác. Bà Nhiên nằm lăn quay với cẳng chân trái găy nát, c̣n người gây ra tai nạn th́ cao chạy xa bay.

Bà Nhiên kể trong nước mắt: “Lúc đó tui chỉ có được một triệu đồng, không đủ đóng viện phí để phẫu thuật lắp ghép lại xương. Cũng may chủ đại lư và những người bán vé số tốt bụng quyên góp tiền lo cho tôi. Nằm điều trị một thời gian ngắn th́ hết tiền. Dù vết thương nẹp inox c̣n rướm máu, tôi đành xuất viện về nhà và làm bạn với cái nạng gỗ này đây!”.


Họ cần sự tiếp sức…

Không có nỗi đau nào đau hơn khi gia đ́nh gánh chịu đến ba lần tai nạn, cùng lúc cướp đi mạng sống của hai đứa trẻ, và cả vợ chồng cùng đứa con trai c̣n sống phải gánh chịu tật nguyền, mất khả năng lao động. Gia cảnh lâm cảnh kiệt quệ, bế tắc.

Bà Đặng Thị Nhiên liên tục day day xương ống chân trái, bảo: “Bây giờ cái chân bị găy đă lành hẳn rồi, nhưng inox nẹp bên trong đang “ăn” lồi da và đau nhức dữ dội. Ai cũng khuyên tui đi mổ lấy đinh inox ra, nhưng tui làm chi có tiền mà mổ?”.


Nghe vợ nói, ông Ngọc ngồi bên nước mắt ngắn dài, nhưng hoàn cảnh của ông c̣n thảm thiết hơn. Chín năm trôi qua, ông ngồi vật vă, đớn đau bên bàn thờ con thơ. Bác sĩ dặn ông mỗi tháng phải thay ống dẫn nước tiểu 2 lần (mỗi lần tốn hơn 20.000 đồng) và uống thuốc hằng ngày để chống viêm nhiễm đường tiết niệu.

Nhưng v́ không có tiền, ông cứ khử trùng ống nhựa cũ bằng nước đun sôi rồi dùng lại! Do ăn uống thiếu thốn, không tiền thuốc men chữa bệnh tật... nên sức khoẻ của ông Ngọc ngày càng yếu đi, chỉ ngồi tại chỗ.

Ông Nguyễn Ngọc Thư - em ruột ông Ngọc - thương anh quá đă từng bán cả lô đất ở xă B́nh Ngọc (TP.Tuy Hoà) để đưa anh vào TP.HCM chữa trị ở nhiều bệnh viện khác nhau, nhưng vẫn không có kết quả.


Vợ chồng ông Ngọc bị tật nguyền, ngồi tại chỗ nên khó có thể cưu mang mẹ già và các con.
Buổi trưa ngồi trong gian nhà nhỏ không có quạt máy, nóng hầm hập, anh Nguyễn Toán Huy – hàng xóm đến thăm ông Ngọc - chia sẻ: “Mấy năm nay tôi luôn ám ảnh trước cái chết của hai đứa con ông Ngọc.

Tai nạn tai ác đă đẩy gia đ́nh ông tan nát, lâm cảnh nợ nần, mất sức lao động và sống lay lắt v́ chẳng có nguồn thu nhập. Bà con ở đây thương cảm thường động viên tinh thần, giúp đỡ bát gạo, con cá, mớ rau...”.

Nghe vậy, ông Ngọc tủi thân khóc thành tiếng: “Nhiều khi tui muốn chết đi cho khoẻ nhưng không chết được. Tôi nợ ân t́nh, tiền bạc... của bà con, xóm giềng nhiều đến mức không dám nghĩ tới. Suốt 9 năm kể từ ngày tai nạn ập đến, gia đ́nh tui phải vay mượn nhiều người để lo chữa trị cho con, cho tui, cho vợ tui nhưng chưa trả được. Đă rứa cả nhà tui c̣n phải sống nhờ vào sự cưu mang, đùm bọc, yêu thương của anh em, bà con xóm làng và bạn bè không biết đến bao giờ...”.


Dứt khóc, ông Ngọc lại than ngắn thở dài. Ông bảo điều đau đớn nhất, hành hạ ông khổ sở nhất bây giờ không phải là vết thương do tai nạn, mà là tương lai của đứa con gái út duy nhất.

Nguyễn Thị Kim Quư - tên con gái ông Ngọc - vừa lo nội trợ, vừa học thi ở hai trường Đại học Thuỷ sản Nha Trang và Công nghệ thực phẩm TP.HCM và có thể đậu nguyện vọng vào hệ cao đẳng.

Nhưng gia đ́nh c̣n ăn bữa đói bữa no, mỗi ngày chi tiêu chỉ 5.000 đến 10.000 đồng tiền chợ, th́ lấy đâu ra ngân khoản cho con tiếp tục học lên cao đẳng, đại học! Thêm đó là nỗi lo đau đáu cho đứa con trai cả bị tai nạn tật nguyền, ốm yếu phải tự đi kiếm sống bằng nghề vá lốp xe đạp thuê ở TP.Tuy Hoà...


Suốt mấy chục năm làm báo, tôi chưa bao giờ nghe, chứng kiến một câu chuyện nào đớn đau khủng khiếp đến như vậy. Trong hàng trăm “cảnh đời” mà tôi đă đi qua, cũng chưa có cảnh đời nào “bi thảm, bế tắc, không tương lai, không lối thoát” như nhận xét của ông Vơ Thành An - Phó Chủ tịch UBND xă Hoà B́nh 2.

Họ đang cần lắm sự trợ giúp, chia sẻ của cộng đồng xă hội về tinh thần, vật chất để chữa bệnh tật và trên hết là được tiếp tục được sống theo nghĩa cụ thể nhất.


Theo Lao Động
saigon75_is_offline  
Attached Thumbnails
Click image for larger version

Name:	cafengoctung9.jpg
Views:	7
Size:	116.1 KB
ID:	405083
 
User Tag List


Phim Bộ Videos PC10

 
iPad Tablet Menu

HOME

Breaking News

Society News

VietOversea

World News

Business News

Other News

History

Car News

Computer News

Game News

USA News

Mobile News

Music News

Movies News

Sport News

DEM

GOP

Phim Bộ

Phim Lẻ

Ca Nhạc

Thơ Ca

Help Me

Sport Live

Stranger Stories

Comedy Stories

Cooking Chat

Nice Pictures

Fashion

School

Travelling

Funny Videos

NEWS 24h

HOT 3 Days

NEWS 3 Days

HOT 7 Days

NEWS 7 Days

HOT 30 Days

NEWS 30 Days

Member News

Tin Sôi Nổi Nhất 24h Qua

Tin Sôi Nổi Nhất 3 Ngày Qua

Tin Sôi Nổi Nhất 7 Ngày Qua

Tin Sôi Nổi Nhất 14 Ngày Qua

Tin Sôi Nổi Nhất 30 Ngày Qua
Diễn Đàn Người Việt Hải Ngoại. Tự do ngôn luận, an toàn và uy tín. V́ một tương lai tươi đẹp cho các thế hệ Việt Nam hăy ghé thăm chúng tôi, hăy tâm sự với chúng tôi mỗi ngày, mỗi giờ và mỗi giây phút có thể. VietBF.Com Xin cám ơn các bạn, chúc tất cả các bạn vui vẻ và gặp nhiều may mắn.
Welcome to Vietnamese American Community, Vietnamese European, Canadian, Australian Forum, Vietnamese Overseas Forum. Freedom of speech, safety and prestige. For a beautiful future for Vietnamese generations, please visit us, talk to us every day, every hour and every moment possible. VietBF.Com Thank you all and good luck.


All times are GMT. The time now is 20:52.
VietBF - Vietnamese Best Forum Copyright ©2006 - 2025
User Alert System provided by Advanced User Tagging (Pro) - vBulletin Mods & Addons Copyright © 2025 DragonByte Technologies Ltd.
Log Out Unregistered

Page generated in 0.06112 seconds with 14 queries