Hồi bé, cho đến tận hết cấp 3, ḿnh đi học ở mái trường xă hội chủ nghĩa, giữa thủ đô ngàn năm văn hiến. Người ta dạy ḿnh, trong lịch sử dân tộc, có quá nhiều kẻ bán nước. Nào là Trần Ích Tắc, nào là Lê Chiêu Thống, nào là Triều đ́nh nhà Nguyễn, nào là Ngô Đ́nh Diệm...
Ḿnh vốn trẻ con, cứ hiểu đơn thuần, bán là mất, không cách ǵ lấy lại cho được. Nhưng ngay sau ngày 30 tháng 4 năm 1975, khi nghe tin trên loa phát thanh
“Non sông liền một giải từ mục Nam Quan đến mũi Cà Mau". Ḿnh choáng, choáng thực sự. Hoá ra chẳng có ai bán cả. Đất đai lánh thổ vẫn c̣n nguyên đấy. Người Mỹ, người Pháp chẳng lấy về bản quán họ 1 kg đất nào. Chỉ có chuyện
“quân ta" thắng
“quân nguỵ” để
“giải phóngmiền Nam", để rồi
“non sông liền một giải".
Cũng v́ cái “choáng” sau 30/4/75, như bị lừa (ḿnh vốn trẻ con mà), ḿnh quyết định t́m hiểu thế nào là bán nước. Trong khi đất đai tổ tiên để lại vẫn c̣n nguyên đấy. Chẳng nhẽ chửi sách giáo khoa là bịp bợm à ? Vậy th́ phải hiểu như thế nào.
À mà nhân tiện nói thêm. Hồi ḿnh ở ngoài Bắc, cho măi đến tận những năm 80 cả thế hệ ḿnh, anh chị ḿnh, bố mẹ ḿnh, không hề có khái niện danh từ Hoàng Sa - Trường Sa. Không có trên bản đồ Việt Nam, không có trong sách địa lư, lịch sử.
Quay lại chuyện bán nước, trong sử sách có ghi Việt Minh tố cáo triều đ́nh nhà Nguyễn bán 6 tỉnh miền Đông cho Pháp. Vậy là mất nước. Sáu tỉnh miền Đông thuộc mẫu quốc rồi. Nhưng sao anh Minh râu đi từ Phan Thiết vào Sài G̣n dễ dàng thế. Rồi lên tàu làm phụ bếp qua tận Mác-xây, dễ dàng thế, không Visa, không hộ chiếu.
Đọc mấy tác phẩm Nam Cao, mới biết dân Nam bộ c̣n sướng hơn dân Trung kỳ, dân Bắc Kỳ v́ không phải đóng thuế thân. Mai mốt Lại Văn Sâm có hỏi trong chương tŕnh Đi T́m Triệu Phú, chị Dậu là người vùng nào, bạn nhớ trả nhời chị ở Bắc Kỳ nhé, là ăn tiền. Nói vậy để ḿnh lư giải một điều mính đă từng nghĩ, bán được như thế th́ bán hết cho rồi, cho chị Dậu đỡ khổ .
Sau này ḿnh mới biết thực chất không phải triều đ́nh nhà Nguyến bán nước, mà là công nhận 6 tỉnh miến đông thuộc khối Liên Hiệp Pháp. Được hưởng quy chế như mẫu quốc. Th́ năm 46 anh Minh râu cũng “ bán" luôn, không phải 6 tỉnh mà tuốt luột từ ải Nam Quan đến mũi Cà Mau, qua hội Nghị Phongteneble. Nghĩa là anh Minh râu xin được Pháp công nhận Việt Nam thuộc khối Liên Hiệp Pháp. Trước đó Việt Minh do anh Minh râu lănh đạo bảo triều đ́nh nhà Nguyễn bán nước, th́ đến năm 46 phải hiểu như thế nào ? Chà khó quá.
Rồi đến cái đoạn hiệp đinh Genève năm 54, hai miền, 2 quốc gia. Bên anh Minh râu ngoài Bắc bảo là Ngô Đ́nh Diệm bán nước cho Mỹ rồi. Ấy vậy mà triệu triệu thanh niên niềm Bắc tin thật, hoặc bị bắt phải tin nên đă bỏ mạng vào Nam chiến đấu để giành lại đất nước. Rồi đến năm 73, sau hiệp định Paris, Mỹ rút về nước, ḿnh lo, nó rút về th́ nó đem miền Nam nước ḿnh về bên Mỹ mất, do Tổng thống Diệm bán rồi (ḿnh vốn trẻ con mà). Hoá ra không phải, người Mỹ chẳng đem 1 kg đất nào về.
Rồi th́ đến thời đại Hồ Chí Minh, mất mẹ nó luôn Hoàng Sa, Trường Sa, Thác Bản Giốc, Băi Tục Lăm, Đỉnh Lăo Sơn .v.v. Nghe nói phân chia hiệp định biên giới thế nào mà mất diện tích bằng một tỉnh Thái B́nh. C̣n ngoài biển Đông th́ thôi rồi, mất mẹ nó một nửa.
Ḿnh vốn trẻ con, cứ hiểu đơn giản rằng bán là mất, là của người ta, dân Việt ḿnh cấm có bén mảng đến, v́ đất đai thuộc chủ quyền của người ta rồi. Đừng dại dột đến đấy người ta đánh cho, thêm khổ.
Nhưng khổ một nỗi dân ḿnh lại không hiểu điều ấy do bị bưng bít, dân Lư Sơn chẳng hạn, năm nào ra khơi cũng tàu thuyền bị Trung Quốc nó đánh cho bầm dập, mà vẫn cứ tưởng là biển của nhà ḿnh.
Nhưng dân Văn Giang lại khôn hơn nhiều, quyết tâm giữ đất. Nhận 135 ngàn một mét vuông coi như mất vĩnh viễn. Sau mày Ecopark h́nh thành (Việt Hưng liên doanh với tập đoàn Anh Mỹ nào đó), dân Văn Giang bước vào đất của nó, bảo vệ nó đánh cho què chân, cấm có kêu. Nó bảo CHÍNH QUYỀN CỘNG SẢN bán cho tao rồi. Đất ǵ của mày mà mày bước vào đây, mày vào đây ăn trộm à.
Đấy, BÁN NƯỚC đâu cứ biên giới hải đảo, bán ngay trong đất liền luôn, bán từng cụm, từng dự án, từng công tŕnh. Tiền vào túi ai ? Đàng cộng sản này không có 1 xu tớ làm con cầy.
Trần Sơn