Các bà nội trợ ở Sài G̣n ra chợ không chỉ đau đầu về việc đi t́m thực phẩm sạch, mà c̣n v́ giá cả nhích lên từng ngày.
Thịt heo nh́n bằng mắt thường cũng thấy “siêu nạc”, nhưng người mua vẫn phải mua
|
Câu cửa miệng tán gẫu với nhau là bây giờ ăn cái ǵ cũng độc, mua cái ǵ cũng mắc.
Đau đầu t́m thực phẩm sạch
Có lẽ giới văn pḥng và các cụ già về hưu là những người kỹ tính nhất khi đi ra chợ. Từ ngày có tin về chất tạo nạc ở thịt heo, các bà nội trợ đă loại món thịt heo ra khỏi thực đơn hàng ngày, chỉ ăn tối đa một đến hai bữa một tuần. Để an toàn th́ mua thịt heo ở siêu thị chứ không mua ở chợ nữa.
Chị Hoài Thanh ở Quận 5 bức xúc kể: Có lần đi chợ từ sáng sớm, thấy người đàn ông bán thịt trút mấy bát bột trắng vào chậu thịt to tướng, không biết là chất ǵ, nhưng chắc chắn cho vào thịt bất cứ cái ǵ cũng độc hại. Về nhà chồng bảo, lỡ người ta trộn bột ḿ vào cho thịt dẻo và nặng kư th́ sao, nhưng chị đinh ninh rằng, chắc đó là chất làm thịt lâu ôi thiu mà thôi. Từ đó, chị cạch đến già, không dám mua thịt xay sẵn.
Hài ḷng nhất là cánh đàn ông về hỉ hả với vợ: thực đơn cơm văn pḥng buổi trưa thường chỉ chọn món cá, hết cá sốt cà lại cá chiên, cá kho. Thật vậy, dạo quanh các quán cơm văn pḥng ở quận ba, danh sách 7 món tự chọn chỉ có độc một món thịt, c̣n lại là cá, cua ram, tàu hũ…
Món cá bây giờ được người Sài G̣n lựa chọn nhiều hơn trong bữa ăn hàng ngày
|
Chị Ánh Tuyết ở Quận 3 cho biết, tưởng ăn cá là an toàn, đến ngày báo chí thông tin tiếp cá diêu hồng bị nhiễm chất độc trifluralin, phân phối từ chợ đầu mối B́nh Điền khiến chị thấy tuyệt vọng. Ăn cá biển th́ lo người ta ướp phân đạm, ăn cá nuôi th́ nhiễm độc lúc nào không biết, bây giờ ăn cái ǵ cũng độc, những cái tưởng không độc là do người ta chưa phát hiện ra thôi. Hay nhất là bây giờ các bà vợ có cớ cằn nhằn chồng một cách dễ thương: các ông chừa ra quán nhậu chưa? Đến nhà hàng tiệc cưới mà c̣n dùng thịt thối th́ các quán nhậu tha ǵ mà không dùng đồ “bẩn” cho các ông ăn, rượu bia phừng phừng vào rồi th́ c̣n biết ǵ nữa. Mà thịt có thối, tẩm ướp gia vị vào th́ cũng khó phát hiện. Rồi cứ chê vợ nấu không ngon, ngoài hàng người ta cho soda làm cho thịt ḅ, thịt heo mềm th́ các ông lại khen ngon. Chả ai thương chồng bằng vợ đâu!
Chị Thảo ở Quận 10 thông báo một tin sốt dẻo cho đồng nghiệp: đứa bạn em làm cho nhà hàng bốn sao hẳn hoi, nó khuyên, đừng tưởng có nhiều tiền mà được ăn đồ sạch nhé. Tại nhà hàng mà cô bạn đang làm, người ta nhập gà vào chỉ có 5.000 đồng/con!
Độc chiêu t́m đồ ăn sạch
Cá sông, tôm đồng ngoài chợ giá cao vọt nhưng vẫn bán hết veo cho các bà nội trợ kỹ tính
|
Nhưng v́ không thể dừng ăn cho nên nhiều bà nội trợ kỹ tính hay đi chợ từ sáng sớm. Ở mỗi chợ thường có vài mối bán cá, tôm sông, cá đồng mà người mua cảm thấy tin tưởng.Thường là những má, những cô đi xe lam từ Long An lên (đi từ 5 giờ sáng), thu gom đồ sông, đồ đồng ở quê bán cho dân thành phố. Giá cả ở những hàng như thế này thường bán mắc gấp 1,5 lần so với các hàng đại trà khác. Chỉ cần quyết tâm đi t́m là bạn có thể chọn được mớ rau muống sạch (không tưới nhớt), mă xấu, nh́n không mượt, ăn hơi cứng, giá 5000 đồng/bó nhỏ.
Mắc nhất là cá lóc đồng, v́ là món không thể thiếu với trẻ con nên bao giờ cũng có giá cao nhất. Bây giờ cứ 70 ngàn đến 100 ngàn mới mua được con cá lóc đồng khoảng dưới 1kg.
Cá sông, cá đồng bán ở đất Sài G̣n rất phong phú cho nên nếu có ăn cá triền miên cả tuần cũng không lặp lại loại cá: cá kèo, cá thác lác, cá lóc, cá ḷng tong, cá rô…
Chị Thu Hà cho biết, ở chợ Xă Tây, Quận 5 gần nhà chị cũng có mối bán cá biển mà chị tin rằng không bị ướp đạm (vỏ cá ánh màu sáng, mắt trong), nhưng cũng đau đầu v́ giá cả mắc hơn hẳn các hàng khác, không mặc cả được một đồng. Bây giờ mua cá phải mất trăm ngàn chứ không vài chục như trước đây nữa. Đến nhỏ như trái chanh mà giá cả cũng cao vọt, trước đây là 20 ngàn đồng/kư, bây giờ là 60 ngàn đồng/kư.
Các bà nội trợ than, cầm vài trăm ra chợ là mất tiêu, mà nh́n lại cũng chỉ lèo tèo vài thứ. Đi siêu thị mua sắm mấy cái lặt vặt trong gia đ́nh cũng 500 ngàn là bét nhất. “Cứ ra khỏi nhà là mất tiền”, chị Hà than.
Theo chị Cúc ở Quận 12, cứ tưởng đứa con thứ hai ra đời là sướng hơn đứa thứ nhất, ai dè, băo giá như bây giờ, đứa thứ hai lại chịu thiệt tḥi hơn. Thuê giúp việc trông đứa thứ nhất cách đây ba năm có 1 triệu, bây giờ phải trả 2,5 triệu đồng/tháng. Mỗi lần đi Metro như trước đây c̣n mua cả kiwi, đào Mỹ cho con thứ nhất ăn, bây giờ đi qua chỉ dám ngó. Trong khi đó, chi tiêu hàng tháng cho gia đ́nh chị (vợ chồng, hai đứa con nhỏ, giúp việc) đi tong 12 triệu/tháng.
Khổ nhất người nghèo
Dường như người có thu nhập thấp không có cơ hội lựa chọn trong băo giá. Tiền chi tiêu hàng tháng đang c̣n phải đau đầu để khỏi thâm hụt chứ đừng nói tới chuyện kỳ công đi t́m đồ ăn an toàn.
Ở chợ vẫn bán thịt siêu nạc, rau phun nhớt, cá diêu hồng nhiễm độc, và người ta vẫn bán hết. Điều đó chứng tỏ người dân vẫn phải ăn v́ nhiều lư do, hoặc thiếu thông tin, hoặc chấp nhận, hay không có nhiều tiền để lựa chọn.
Người Sài G̣n có thói quen ăn quán, do vậy các quán cơm b́nh dân tiêu thụ một lượng lớn thực phẩm ở chợ, và chắc ǵ các quán này quan tâm đến mua đồ ăn nào tốt nhất?
Là tạp vụ cho một cơ quan, chị Th́n (Quận 8) cho biết: lương tôi mỗi tháng có 3 triệu đồng, ông xă kiếm lúc được 4 triệu, lúc 5 triệu, hai con đang đi học nên càng khó khăn. Mỗi ngày con đi học, phải cho 50 ngàn ăn sáng, ăn trưa, uống nước. Tối đến, cả nhà tôi hay đi ăn quán, một phần v́ cả ngày làm mệt, một phần v́ ăn quán rẻ hơn ăn ở nhà. Mỗi suất cơm b́nh dân chỉ khoảng 15 đến 20 ngàn đồng. Chị bảo, biết rằng tự đi lựa thực phẩm mà nấu th́ tốt hơn, nhưng cả nhà chỉ có chừng ấy tiền, không khéo chi tiêu th́ chết đói.
Theo Vietnamnet