
Em bé được 1 tháng tuổi bị bỏ rơi ngay trước cửa một gia đình. Coi như đây là món quà trời ban, gia đình này nhận nuôi, họ đưa bé đi khám sàng lọc, tiêm phòng, sắm sửa đồ cho trẻ sơ sinh và lên kế hoạch chuẩn bị giấy tờ thủ tục hợp thức hoá cho bé là thành viên chính thức.
Gia đình đã lâu không có tiếng trẻ nhỏ xíu ê a, nay đột nhiên bận rộn hơn nhiều nhiều.
Thế nhưng khi giấy tờ còn chưa xong xuôi thì nửa tháng sau đột nhiên một người phụ nữ nhận mình là mẹ đẻ của bé tìm tới với nguyện vọng tha thiết được xin con về chăm sóc.
Cũng từng là người bố người mẹ, gia đình nhận nuôi hiểu hơn ai hết bé thực sự rất cần hơi ấm và dòng sữa từ mẹ ruột, gia đình cuối cùng đồng ý trao trả bé con.
Họ đã cùng nhau lên trung tâm xét nghiệm adn để xác minh chính xác mối quan hệ huyết thống giữa người phụ nữ và em bé thì mới cho đón đi.
Tự dưng gia đình lại thiếu một thành viên ai cũng rất buồn, buồn nhất là cậu bé con trai của nhà nhận nuôi, dù không máu mủ, cũng chẳng thân thiết nhưng 15 ngày bên em bé người anh này dành tình cảm cho em rất nhiều. Khoảnh khắc biết em bé sắp phải rời xa gia đình mình mà cu cậu khóc nấc.
Hiện em bé đã trở về với mẹ ruột, hi vọng bé sẽ mãi mãi không bao giờ biết đến câu chuyện này và hi vọng sự tử tế này của gia đình nhận nuôi sẽ là điều khiến người mẹ ấy phải day dứt cả đời. Day dứt để mà không dám làm tổn thương con nhỏ thêm một lần nào nữa và day dứt để làm bất cứ điều gì cũng phải nghĩ trước nghĩ sau, nhất là những điều liên quan tới sinh linh bé bỏng.
Thật may rằng bé còn nhỏ, thật may rằng bé chưa thể hiểu chuyện gì…
VietBF@sưu tập