Một đêm khuya tĩnh mịch, khi cả khu phố ch́m trong giấc ngủ, tiếng chuông cửa vang lên khiến tôi giật ḿnh. Ngoài cửa là bóng dáng quen thuộc của người chồng cũ – người mà tôi từng yêu sâu đậm nhưng cũng từng khiến trái tim tôi vỡ vụn.
Anh ta quỳ rạp xuống ngay trước thềm nhà, cúi đầu van xin với giọng điệu mà tôi không bao giờ ngờ tới: "Em hăy nhận thằng G về nuôi hộ anh, để anh c̣n cưới vợ. Cô ấy không chịu sống chung với con chồng. Anh sẽ gửi em 1 triệu mỗi tháng coi như tiền nuôi con. Giúp anh đi, cô ấy đang có thai hai tháng rồi."
Những lời lẽ này như lưỡi dao đâm thẳng vào tim tôi. Một người cha có thể v́ hạnh phúc riêng mà rũ bỏ trách nhiệm với con ḿnh sao? Tôi bàng hoàng đứng đó, nh́n người đàn ông từng là tất cả của tôi, giờ đây chỉ là một h́nh bóng khiến tôi khinh miệt.
Chúng tôi ly hôn trong sự hoan hỉ của gia đ́nh anh. Họ luôn tin rằng tôi "úp sọt" anh v́ cái thai ngoài ư muốn. Dù con trai đầu ḷng giống anh như hai giọt nước, tôi vẫn sống dưới ánh mắt khinh miệt của nhà chồng suốt tám năm dài đằng đẵng, chỉ v́ muốn các con có một gia đ́nh đủ đầy.
Nhưng cuối cùng, sự chịu đựng cũng có giới hạn. Tôi quyết định giải thoát cho chính ḿnh và hai con. Dẫu biết ly hôn là điều tốt nhất, nhưng nh́n con trai lớn ̣a khóc v́ muốn sống với mẹ, tim tôi như bị bóp nghẹt. Tôi đành để con ở lại với anh ta, bởi không đủ sức gánh vác cả hai đứa nhỏ.
Khi tôi vùi ḿnh vào công việc, chắt chiu từng đồng nuôi con gái nhỏ, th́ chồng cũ lại lao vào những mối quan hệ mới. Con trai tôi bị anh ta bỏ bê, giao phó hoàn toàn cho ông bà nội. Nhiều lần tôi đến thăm, mẹ chồng cũ tỏ ra hối hận, ngỏ ư muốn tôi quay lại, nhưng với tôi, quá khứ ấy đă không c̣n đường cứu văn.
Đêm nay, khi anh ta xuất hiện trước cửa nhà tôi với dáng vẻ đáng thương, tôi đă ngỡ anh hối lỗi, muốn bù đắp cho con. Nhưng không! Anh đến để nhờ tôi gánh trách nhiệm nuôi con, chỉ để thỏa măn tham vọng cưới vợ mới.
Tôi muốn đón con về nuôi, nhưng nỗi lo cơm áo gạo tiền khiến tôi phân vân. Một triệu mỗi tháng liệu có đủ cho con tôi một cuộc sống tốt? Và anh ta – người cha này, liệu có giữ lời hứa chu cấp hay không?
Nh́n con trai ḿnh, tôi đau ḷng khi nghĩ đến cảnh con phải sống với người cha vô trách nhiệm, một người sẵn sàng vứt bỏ máu mủ chỉ v́ hạnh phúc riêng. Nhưng liệu tôi có đủ sức lo cho con một cuộc sống đủ đầy hơn?
Câu chuyện của tôi không chỉ là nỗi đau của một người mẹ, mà c̣n là lời nhắc nhở về giá trị của t́nh yêu thương, trách nhiệm, và ḷng tự trọng. Tôi nên làm ǵ? Đón con về nuôi, hay để con ở lại với gia đ́nh nội, nơi ít ra con cũng có một mái nhà đầy đủ? Mong mọi người cho tôi lời khuyên!
VietBF@ sưu tập
|