Sẽ đến lúc, những điều mà ta từng trân trọng rất nhiều, những người mà ta từng xem là cả thế giới v́ một lư do nào đó, rời bản thân ta và biến mất. Chắc chắn ta sẽ đau khổ, tự dằn vặt chính ḿnh v́ không thể níu giữ những điều không c̣n thuộc về bản thân ta nữa.
Ta không thể làm ǵ vào thời khắc đó, nhưng ta có thể dự liệu trước cho ḿnh một trái tim vững chăi, để dù có điều ǵ xảy ra, ta vẫn có thể mỉm cười và xem đó như một lẽ thường của cuộc sống.
Hăy học cách không để bản thân dựa dẫm tất cả vào một điều ǵ, cũng như dừng việc đặt toàn bộ hạnh phúc mà ḿnh có được lên người khác là bài học tiên quyết.
Tiếp đến hăy chia nhỏ hạnh phúc thành nhiều nguồn khác nhau, để lỡ khi mất đi, trái tim ta không phải chịu những tổn thương quá lớn, ta vẫn có thể b́nh tâm ḿnh lại và tận hưởng cuộc sống với một tâm thế an yên hơn.
Như những ḍng văn trong An lạc tại tâm có viết:
Mất mát xảy đến trong đời là điều kiện để bạn thấu hiểu rằng ḿnh không sở hữu bất kỳ một thứ ǵ trên đời này, đặc biệt là trái tim của một con người.
Chỉ có thể dùng ḷng trân trọng để đối diện.
Chỉ có thể tận hưởng những khoảnh khắc thực tại, rồi b́nh tâm gửi lời chào khi một đoạn đường kết thúc.
VietBF@sưu tập