Tôi có mua một căn hộ nhỏ chỉ 20 m2 cũng v́ đi nuôi má ở bệnh viện gặp chị chủ căn hộ là hưu trí đi nuôi mẹ ở bệnh viện, chị ấy muốn bán căn hộ là khu tập thể cũ của chị, Chị muốn đưa mẹ về lại quê. Căn hộ không giấy tờ chờ giải toả v́ nhà cũ rồi, tôi thấy cũng được mua từ năm 2014 tôi thường để giúp sinh viên nghèo vượt khó, rất tiện xe bus gần đường lớn.
Hôm con trai đi dạy về hỏi má có thể cho em ấy ở không ? Hoàn cảnh em khổ mà học cũng giỏi, các cô trong quĩ bảo trợ giới thiệu. Con kiểm tra rồi học tốt vẽ đẹp ..
Vậy là tôi nói em gái đă ra trường làm đă có lương chuyển đi để em Hưng vào sống.
Hưng chỉ hai mẹ con, mẹ là cô giáo vùng cao, nay ốm mai đau nhưng vẫn cố gắng cho con học đại học. Đợt vừa qua Hưng về đọc được bệnh án mẹ ung thư vú, vậy là muốn nghỉ học để đi làm, có tâm sự một cô chuyên* giúp sinh viên nghèo mới đến tai con tôi. Các cô trong quĩ muốn công ty con tôi giúp đỡ..
Năm ngoái Hưng đưa mẹ vào khám ở bệnh viện ung bướn tp.HCM. Th́ bác sĩ nói nên can thiệt gấp, c̣n để lâu không tốt. Ngoài trường các thầy cô giáo cũng gom cho chút tiền thêm thẻ bảo hiểm vùng cao nên tốn thêm chút nữa thôi. Công ty con tôi tài trợ và c̣n săn đón bác sĩ Thuyết mổ nữa.. tôi khuyên thôi để mẹ trong này dưỡng bệnh khoẻ hẳn th́ đi dạy tư trong này cũng được.
Cứ về vườn hay đi công tác nhà sẵn đồ ăn là gọi Hưng sang D́ Mười lấy về cho mẹ, hay tôi gọi ship cho nhanh. Cả hai mẹ con người nhỏ, Hưng chỉ hơn 1,66 thôi. Nhưng rất chịu khó làm việc, con tôi nhắc làm ngày 12 tiếng để nghỉ ngơi chăm sóc mẹ, đừng cố mà bệnh cả hai ..
Nh́n hai mẹ con đưa nhau đi viện mà thương, nghèo vật chất mà nhiều người trong viện mơ sao có đứa con trai hiếu thảo đến vậy, mẹ chạy hoá trị, một tay em chăm mẹ, tự thay đồ lau người, bón cháo lo cho mẹ, D́ Mười c̣n khen nức nở, D́ lo cháo, cơm cho cả hai mẹ con, cả năm nay cũng chỉ một tay em chăm sóc mẹ, bà ngoại, em trai cũng vào thăm chút rồi ra, họ cũng nghèo ở tận miền núi..
Những ngày mẹ nằm viện em vẫn lo công việc cũng may em đă tốt nghiệp và nay chính thức đi làm công ty con trai tôi.
Hôm nay mẹ em chạy xạ trị lần thứ sáu, nh́n có chút da thịt nên bác sĩ động viên cố lên sẽ khỏi bệnh, D́ Mười nghỉ bán cafe sáng sớm đă mang đồ vào viện. Thấy Hưng bên cạnh mẹ. Em cứ an ủi mẹ, nhưng ánh mắt lo lắng không nguôi. Mẹ th́ hỏi tiền đâu ra. Hưng nói v́ mẹ ở vùng cao họ miễn phí hết. Em giấu mẹ nhiều chuyện lắm, em làm việc rồi công ty cho mượn, bạn bè giúp đỡ đều sau lưng mẹ hết. Mẹ khó tính không muốn ai giúp đỡ ḿnh, v́ nơi xa xôi này không quen biết ai, đă bao lần mẹ Hưng muốn buông xuôi…
Vào viện hai mẹ con thấy họ làm từ thiện nhiều, cơm cháo phát miễn phí.. Nhiều khi cầm tô cháo mẹ khóc. Hưng lại động viên mẹ, sau th́ tôi nói Mẹ Hưng cần đồ bổ ăn uống nhà lo được. Nên D́ Mười nấu đưa ở cổng. Hưng gửi mẹ cho giường bên cạnh chạy ra lấy …
Tới thăm cả pḥng chỗ mẹ Hưng nằm ai cũng khen con trai hiếu thảo. Tôi cũng được thơm lây..
Do giáo dục thôi, con trai hay con gái đều làm được vậy. Em ấy đă dạy được con thành đạt cả về trí, hiếu một bà mẹ nghèo nhưng dạy con tuyệt vời, cả khoa điều trị đều ngưỡng mộ em ..
Mẹ em nói khỏi bệnh muốn quay lại trường cũ dạy học v́ nhớ các thầy cô cùng dạy, nhớ các em học sinh đi chân đất đi học, nhớ bữa canh rau rừng với các em học sinh.
Tôi an ủi c̣n trẻ mà cứ khoẻ đi. Rồi quay lại trường dạy để Hưng lại đây các bạn công ty lo ..
Không cần giàu chỉ cần đủ ăn con có hiếu là đủ rồi ..🌸
VietBF@sưu tập