Maximus Thrax, một người khổng lồ nổi bật trong lịch sử La Mã, được cho là cao khoảng 2,1 đến 2,4 mét (tương đương 7 đến 8 feet). Ông sinh ra tại Thrace, một khu vực nằm ở đông nam châu Âu, nơi hiện nay là Bulgaria, Hy Lạp và Thổ Nhĩ Kỳ. Bất chấp xuất thân khiêm tốn, Maximus đã vượt qua nhiều thử thách để trở thành hoàng đế của La Mã.
Sự nghiệp của ông bắt đầu trong quân đội, nơi ông nhanh chóng nổi bật nhờ vào thể lực vượt trội và khả năng chiến đấu xuất sắc. Trước khi trở thành hoàng đế, Maximus đã phục vụ dưới triều đại của hoàng đế Severus Alexander. Tuy nhiên, con đường dẫn đến ngai vàng của ông không diễn ra theo cách thông thường. Sau vụ ám sát Severus Alexander vào năm 235 sau Công nguyên, Maximus được các đồng chí trong quân đội tự động tôn lên làm hoàng đế. Quyết định này phần nào phản ánh sự ủng hộ mạnh mẽ từ phía quân đội, vốn đang bất mãn với chính quyền trung ương.
Khi lên nắm quyền, Maximus Thrax đã tập trung vào việc củng cố vị trí của mình trong đế chế. Ông đã thực hiện nhiều chiến dịch quân sự nhằm bảo vệ biên giới của La Mã và mở rộng lãnh thổ. Mặc dù quyền lực của ông được xây dựng dựa trên sức mạnh quân sự, triều đại của Maximus Thrax lại gặp nhiều thách thức. Ông phải đối mặt với sự cạnh tranh từ các hoàng đế khác và các cuộc nổi loạn trong nội bộ đế chế.
Trong suốt triều đại của mình, Maximus Thrax đã để lại dấu ấn sâu sắc trong lịch sử La Mã, không chỉ vì hình ảnh mạnh mẽ của một người khổng lồ, mà còn vì cách mà ông đã bước ra từ một người lính bình thường trở thành một nhà lãnh đạo tối cao, làm nổi bật những bất ổn chính trị của thời kỳ này. Ông qua đời vào năm 238 sau Công nguyên, và cái chết của ông đánh dấu sự khởi đầu của một thời kỳ hỗn loạn trong lịch sử La Mã được biết đến là "Năm của các hoàng đế".
Nguyễn Khắc Cần