Đừng dùng cả cuộc đời mình để hận một ai
Dẫu đã có ngày họ làm mình thương tổn
Dẫu đã có lúc họ đẩy mình vào những âu lo bề bộn
Nơi vực sâu khốn khó khôn cùng.
Dẫu cuộc đời mình có những lúc mông lung
Hoài niệm lại đã nghẹn ngào nước mắt
Hờn trách mãi để tim mình quay quắt
Lại úa tàn ... chỉ khổ mình thôi.
Hãy buông xuôi cho gió cuốn về trời
Buồn đến mấy cũng có ngày hạnh phúc
Những nỗi buồn như sẹo chìm trong ngực
Sẽ in hằn rồi lặng lẽ hóa xa xăm.
Mình cứ an nhiên tâm niệm với mình rằng
Rồi ai cũng sẽ nhận về điều xứng đáng
Hãy để buồn đau chìm vào quên lãng
Mà đón chờ hạnh phúc phía ngày mai.
Mặc kệ cuộc đời với bao nỗi đúng sai
Mặc kệ thế gian có bao lời miệng lưỡi
Mặc kệ ngoài kia lòng người sâu vợi
Ai sống thế nào sẽ nhận lại thế thôi.
Ta cứ là ta luôn nở nụ cười
Quay lưng với ánh nhìn trần thế
Như cánh hoa sen mong manh là thế
Vẫn ngát hương thơm cho dẫu nở trên bùn.
VietBFsưu tập