Từng ra sức ngăn cản Hồng Sơn theo bóng đá, bà Bích Sinh sau này ủng hộ con trai hết ḿnh, c̣n làm 'trợ lư' cho anh trong việc kết nối với người hâm mộ.
Bà Hoàng Bích Sinh - mẹ danh thủ Nguyễn Hồng Sơn. Ảnh: Facebook Bich Sinh Hoang
Bà Hoàng Bích Sinh - mẹ Hồng Sơn - sinh năm 1946, quê gốc Thanh Liêm, Hà Nam nhưng từ nhỏ đă cùng bố mẹ lên Hà Nội sinh sống. Bà Sinh buôn bán ở chợ Cửa Nam, nổi tiếng xinh đẹp, sắc sảo. Trong số các anh chàng "trồng cây si" ḿnh, bà đặt t́nh cảm vào ông Nguyễn Sĩ Dậu - bố Hồng Sơn, một nghệ sĩ nhiếp ảnh. Hai người cưới nhau năm 1964, khi ấy, bà Sinh chưa đầy 18 tuổi.
Sau khi lập gia đ́nh, ông bà được hợp tác xă ảnh Phương Đông cấp cho căn nhà nhỏ ở phố Hàng Bông để ở. Bà Sinh mở tiệm trang điểm cô dâu kết hợp với chồng làm thợ chụp ảnh phục vụ các đôi uyên ương.
Một năm sau đám cưới, ông bà đón cậu con trai đầu tiên Nguyễn Sĩ Cường. Sau đó, hai người sinh liền tù t́ 4 cậu con trai nữa Sĩ Long (1967), Sĩ Hùng (1969), Hồng Sơn (1970) và Sĩ Tuấn (1975) trước khi "chốt sổ" bằng cô con gái út Cẩm Tú (1979). Hồng Sơn cho biết, anh nể phục mẹ v́ sự tảo tần, tháo vát, nhờ đó anh em anh mới được học hành, trưởng thành như bây giờ. Trong mắt Hồng Sơn, bố là người hiền lành đến mức khó tin, c̣n mẹ quyết liệt như một vị chỉ huy trong nhà, sẵn sàng "ghê gớm" khi cần thiết.
"Nghĩ đến mẹ, tôi tự hỏi, ḿnh mới ba đứa mà c̣n rối tinh rối mù, huống hồ bà phải lo cho quân số gấp đôi. Suốt bao nhiêu năm, mẹ tôi đă gồng gánh trên vai một gia đ́nh với 8 miệng ăn thế nào? Thú thực, tôi chưa h́nh dung nổi khó khăn mà bà đă trải qua", Hồng Sơn nói tầm ảnh hưởng của mẹ trong gia đ́nh.
Bà Sinh được trời phú cho đôi bàn tay khéo léo, khiếu thẩm mỹ tinh tế, lại cần cù, cẩn thận nên được rất nhiều khách yêu thích. Thời sung sức, có ngày bà nhận làm đẹp cho 50 cô dâu. Nhiều cô dâu buổi tối mới đến giờ lên xe hoa nhưng vẫn dậy sớm, đến cửa hàng nhà bà từ tờ mờ sáng để không phải xếp hàng, chờ đợi lâu.
Tuy làm việc chăm chỉ, việc nuôi 4 đứa con đang tuổi ăn tuổi lớn vẫn rất khó khăn với ông bà Dậu - Sinh. "Ông nhà tôi cần mẫn với tiệm chụp ảnh, c̣n tôi chăm chỉ trang điểm cô dâu từ sáng sớm đến tối mịt. Nhưng như thế cũng chỉ đủ cho các con ăn no cơm trắng, c̣n thức ăn hay thịt cá là thứ xa xỉ, hiếm có. Món ăn ngon nhất trong thời thơ ấu của Hồng Sơn và các anh em là nước rau muống luộc pha ḿ chính", bà Sinh kể.
Hồi nhỏ, anh em Hồng Sơn chỉ tập trung ăn học, đá bóng, hầu như không giúp đỡ bố mẹ được việc ǵ. Hồng Sơn, Sĩ Long, Sĩ Tuấn hở ra là trốn nhà đi đá bóng khiến mẹ rất giận bởi bà muốn các con sau này trở thành giáo viên, bác sĩ, hoặc theo con đường nghệ thuật như anh cả Sĩ Cường (nhạc công). Không ít lần, bà Sinh phải dùng dây xích khóa con lại, nhốt trên gác xép để ngăn anh em Hồng Sơn đi đá bóng. Tuy nhiên, v́ thương con, sợ con bị đau, bà không dám khóa chặt nên anh em Hồng Sơn vẫn trốn ra ngoài đá bóng.
Từ chỗ phản đối, bà Sinh sau này quay sang ủng hộ các con hết ḿnh trong sự nghiệp bóng đá. Khi Hồng Sơn và anh trai Sĩ Long được gia nhập đội trẻ Thể Công, ngoài tiền ăn, tiền tiêu vặt, bà Sinh c̣n phải chạy vạy để mua cho các con từng đôi giày và những bộ quần áo tập. Sau này, bà không quản lặn lội đến tất cả các sân vận động từ Bắc chí Nam để cổ vũ con trai.
Không chỉ là cổ động viên nhiệt thành, bà Sinh c̣n trở thành "trợ lư" cho Hồng Sơn. Khi đó, các phương tiện liên lạc không hiện đại như bây giờ, chủ yếu là thư viết tay. Thư của người hâm mộ gửi về nhà Sơn, gom được gần chục bao tải loại 50 kg. Hồng Sơn bận đi đá bóng, bà Sinh ở nhà đọc thư và giúp anh phản hồi đến người hâm mộ.
Thấy Hồng Sơn gặt hái thành công và được nhiều người yêu mến, bà Sinh không khỏi tự hào, hạnh phúc. Tuy nhiên, đến tận bây giờ, trong số 6 đứa con, Hồng Sơn vẫn là người khiến bà trăn trở nhất. Ngoài 50 tuổi, cựu danh thủ Thể Công và vợ con vẫn sống trong căn nhà cũ kỹ của bố mẹ ở phố Hàng Bông, Hà Nội.
"Người ta ai cũng được phân nhà, cuối cùng anh chẳng có cái ǵ. Chỗ chui ra chui vào vài mét cũng không có. Chẳng bằng bố anh, nhiếp ảnh quèn cũng có chỗ nương thân", Hồng Sơn nhắc lại câu trêu đùa của mẹ khi anh măi chưa có nhà riêng.
"Tôi cũng không biết giải thích với mẹ như thế nào. Lúc trẻ, tôi không nghĩ ǵ đến chuyện xin cái này, cái nọ cho riêng ḿnh. Đội phát cái ǵ tôi dùng cái đó, không đ̣i hỏi. Tính tôi cũng không quen xin xỏ ai bao giờ. Mỗi lần mẹ tôi không vui, đem chuyện thiệt tḥi của tôi ra nói, tôi chỉ biết động viên: 'Chắc tại số con nó thế, chẳng có ǵ ngoài... quả bóng'", Hồng Sơn tâm sự trong hồi kư.