Sân golf chính là vấn đề bàn căi khi nhà nước t́m cách mở rộng sân bay Tân Sơn Nhất. Một sân golf rất lớn nằm ở phía bắc phi trường, đất của bộ quốc pḥng nhưng sử dụng khai thác làm kinh tế, Được biết bộ quốc pḥng Việt Cộng kinh doanh đủ thứ như ngân hàng, viễn thông, khách sạn, resort và tất nhiên cả sân golf. Việc này khiến dư luận đặt câu hỏi là họ lạm quyền quân đội, dùng thế lực để chèn ép. Ông Dương Công Bách chia sẻ như sau:
Không phải tôi không biết chơi golf hay không đạt tới đẳng cấp chơi golf mà ghét sân golf để viết bài này. Chỉ v́ thấy chơi golf có vẻ bất nhẫn thế nào ấy.
Ảnh bản đồ sân golf TSN và phi trường
Vẫn biết đó là quyền và tự do của mỗi người nhưng tiêu khiển một môn chơi tốn kém, chỉ giành cho một dúm quư tộc trong khi nước c̣n nghèo, nợ công đầm đ́a, nhân dân đang c̣n đói khổ, nhất là người già và trẻ em c̣n thiếu ăn, thiếu học th́ thật là không đang tâm.
Nhưng thôi, họ chơi bằng tiền của họ, kiếm tiền dễ th́ tiêu tiền cũng dễ là chuyện thường t́nh! Chỉ có điều người chơi phần nhiều là quan chức, với đồng lương hệ số chưa đến 10, hệ số phụ cấp các kiểu cũng chỉ khoảng 2, 3 thế mà ở biệt thự, xe sang, con cái du học và chơi golf tối ngày mà kêu không chơi golf bằng tiền tham nhũng th́ tôi thấy lạ! Một vài sân golf quanh Hà Nội, ngày thường vẫn có quan chức chơi, thậm chí mới hết giờ làm đă thấy quan chức có mặt (thời gian đi đường tới sân phải cỡ hàng giờ) th́ bảo không chơi golf trong giờ làm việc th́ chả ai tin! Chả thế mà Nguyên Bộ trưởng Bộ GTVT Đinh La Thăng đă có lần phải ra chỉ thị nội bộ “cấm cán bộ chơi golf” chính là để ngăn chặn việc bỏ bê công việc và những tiêu cực nẩy sinh xung việc chơi golf. Giới doanh nhân cũng có chơi nhưng họ chơi chủ yếu là nhằm tiếp cận các quan chức, xây dựng mối quan hệ, thuận lợi cho công việc làm ăn chứ tôi biết họ cũng bận, tiếc tiền và quư thời gian lắm.
Ảnh sân golf TSN
Anh bạn tôi, một Giám đốc Công ty, vừa mổ thận xong, ngày ngày phải nhăn nhó uống hết 2 lít thứ nước đen đen đựng trong chai Lavie, thế mà cũng phải sắm một bộ đồ chơi golf hàng trăm triệu Hàng ngày lái xe, lân la các sân golf để tiếp cận bằng được một ông rất to trong Chính phủ, xin duyệt một cái Dự án. Nh́n bộ dạng nhà quê dúm dó trong bộ cánh áo, quần, giầy xịn, mặt mày đau khổ mà thấy thương bạn vô cùng. Xong cái Dự án ấy th́ anh cũng bỏ chơi golf luôn và lại tập Tennit để mưu cầu một dự án khác.
Cái điều đáng nói nhất ở đây là nghịch lư ở một nước nghèo. Nếu Liên hợp Quốc có tiêu chí đánh giá giàu nghèo qua tỉ lệ sân golf th́ có lẽ VN sẽ là nước giàu có hơn cả Quata, Thụy sĩ (!) Người ta c̣n nhớ có thời, tỉnh nào cũng đ̣i làm sân golf, có tỉnh nhỏ xíu cũng đ̣i làm mười mấy cái. Thủ tướng phải họp lên họp xuống nhiều lần để loại bớt nhưng không hiểu bằng cách nào, số sân golf vẫn lạm phát ngày một nhiều.
Mà sân golf đâu chỉ ở những nơi đất đai cằn cỗi không thể canh tác được, nó chiếm rất nhiều “bờ xôi ruộng mật”, ngự trị rất nhiều ở những vị trí đắc địa của các nơi có vị thế kinh tế hoặc có thể làm các công tŕnh công cộng, mỗi sân golf chiếm hàng chục hécta đất. Đă có rất nhiều khiếu kiện xẩy ra tại những nơi dân mất đất làm sân golf. Gần đây lại rộ lên vụ sân golf ở trong sân bay Tân Sơn Nhất, gây ngập lụt và quá tải cho sân bay quan trọng bậc nhất cả nước.
Nhân tiện đây xin nói về Đất quốc pḥng. Khi chiến thắng, kẻ thắng trận bao giờ cũng thu được và chia chác chiến lợi phẩm (nếu không th́ đi chiến đấu để làm ǵ, có phỏng?). Thời Trung cổ th́ chiến lợi phẩm cho các chiến binh là đất đai, đàn bà, vàng bạc…, thế c̣n ở ta thời nay? Có lẽ nước nghèo th́ chỉ có đất đai, nhà cửa. Cho nên ta có thấy bên Quân đội chiếm đất để phát triển nhu cầu Quốc pḥng, chia đất cho các Tướng lĩnh, sĩ quan, làm khu gia binh cho chiến sĩ th́ cũng xin đừng tị nạnh (tất nhiên Chính quyền cũng lấy đất để chia cho các cán bộ của ḿnh). Từ đó h́nh thành nên “Đất Quốc pḥng”. Ở đất nước cho phép Quân đội làm kinh tế như VN th́ sự nhập nhèm giữa mục đích kinh tế và mục đích quân sự khó mà tránh khỏi nên Sân bay Gia Lâm đă bị xẻ thịt làm khu gia binh và làm sân golf, bây giờ là sân bay quan trọng nhất nước là Tân Sơn Nhất cũng thế. Xa hơn nữa, vụ đất Quốc pḥng cho Vietel ở Đồng Tâm, Hoài Đức vẫn c̣n chưa nguôi sức nóng.
Chỉ để phục nhu cầu tiêu khiển cho một dúm người và mang lại lợi nhuận cho một Doanh nghiệp, có vẻ như lời trần t́nh của vị Phó Chính ủy BTL Pḥng không quân đại diện cho Bộ Quốc pḥng cho rằng sân golf phục vụ cho công tác đối ngoại của BQP và để cho sĩ quan, chiến sĩ rèn luyện thân thể, không được thuyết phục khi hơn 70% khách chơi golf ở Tân Sơn Nhất là người nước ngoài, c̣n lại là các quan chức và doanh nhân. Bây giờ sân bay TSN đang bị quá tải nghiêm trọng, máy bay không c̣n chỗ đỗ, phải sơ tán đỗ nhờ sang sân bay khác cách hơn trăm km, sân bay Long Thành vẫn c̣n ở trên giấy th́ nhu cầu mở rộng sân bay TSN ngày càng cấp thiết hơn bao giờ hết. Thế mà sân golf ở khuôn viên sân bay vẫn “trơ cùng tuế nguyệt” th́ thật khó coi.
Vốn đă ghét sân golf v́ có những điều bất nhẫn, qua vụ sân golf TSN lại càng khiến cho tôi ghét hơn. Tôi tin, nếu chuyện này xẩy ở Nhật hay Hàn Quốc th́ những người chơi golf sẽ nhất định tẩy chay, đứng về phía nhân dân!
Dương Công Bách