Ly, một yêu nữ hàng hiệu than thở: "Ở Việt Nam, xài hàng hiệu là phải gào lên cho thiên hạ biết!"
Sau chuyến bay dài, mà đúng hơn là những chặng bay ngắn, bay qua bay lại giữa Hồng Kong, Seoul, Tokyo, Singapore rồi trở về Hà Nội, Ly - yêu nữ hàng hiệu chính cống mệt muốn xỉu. Cô không nằm ngay xuống giường mà lao vào nhà tắm để những làn nước mát đánh thức mọi giác quan đang ủ dột v́ di chuyển nhiều chỉ trong 5 ngày.
Nhấm nháp một chút quả ngọt, Ly đưa mắt nh́n những túi đồ la liệt dưới sàn. Chỗ quần áo này có thể mặc ngay, mấy bộ váy kia cần mang đi giặt khô, lớp lông điệu đà trên áo khoác có thể bị hiệu giặt làm hỏng, sẽ phải t́m nơi nào đủ khả năng chăm sóc nó thay cô đây?
Ly lẩm bẩm phân chia “chiến lợi phẩm” thu được trong suốt 5 ngày mua sắm điên cuồng ở các trung tâm thời trang hàng đầu Đông Á. Cô cứ tính hết việc này việc nọ sao cho áo quần được giữ sạch và mới, và c̣n để tủ áo không quá tải. Tính toán như một nhà buôn!
Buổi sáng thư thả hơn v́ Ly dậy rơ sớm, cô muốn vậy v́ cần phải chọn đồ và trang điểm cho phù hợp với chiếc túi Chloé mới mua được từ Hong Kong. Cảm giác dễ chịu xâm chiếc đôi tay đang nắm lấy quai túi khi bước khỏi thang máy, cảm giác vững chăi, tự tin tràn xuống bả vai khi cô đổi kiểu, đeo túi bên vai. Kiểu ǵ cũng thích, 1 ngàn rưỡi đô đang duyên dáng trên vai cô gái trẻ.
Những chiếc túi con cưng trên tay các "nàng" suốt ngày dài
Bữa nay cả công ty như cùng tới làm việc sớm. Nhưng dường như mọi người không để ư tới chiếc túi da đen mềm mịn mà nàng yêu nữ hàng hiệu đang đeo.
- Ôi chị Ly đây rồi, quà Hong Kong đâu? Mong chị về măi đấy. Chị đi vui không? Mua được ǵ hay không?
- À chị chẳng mua được nhiều lắm v́ mải đi chơi và ăn uống, quà của mọi người đây.
Nói rồi Ly đặt lên bàn những loại bánh truyền thống của Hong Kong, một ít bánh gạo của Nhật. Các chị em đă xúm lại thưởng thức quà bánh. Lúc bấy giờ mới có người lên tiếng hỏi về em túi Chloe’ đang chờ đợi được tỏa sáng bên bàn làm việc.
- Cái túi này mới hay là cũ vậy nhỉ? H́nh như mới phải không Ly? chị chưa thấy em đeo nó hôm nào.
- Túi này giống cái hôm nọ bạn em mua ở Lan boutique bên Bà Triệu đấy. Nó mua đâu tới hơn 3 triệu, mà cũng chỉ hàng fake thôi nhé.
- Túi này nhiều người đeo lắm, chắc đang mốt lắm phải không Ly? Hay tôi cũng mua một cái nhỉ? Bên phố nhà tôi, chắc chỉ tầm 500k thôi. Bỏ 3 triệu mua cái túi phổ thông như này th́ không đáng. Bà mua bao tiền?
- Trời ơi, mấy người này nói ǵ thế, em Ly đâu có dùng hàng falke bao giờ, chưa nói đến hàng 500k.
Nghe mọi người đoán già đoán non, Ly cũng chẳng thể hiện cảm xúc ǵ trên mặt. Xong xuôi, cô mới nói:
- Em được tặng cái túi này, chẳng biết bao tiền và mua ở đâu nữa. Các chị có thích th́ lên mạng search thử coi.
Túi xách là đam mê của nhiều phụ nữ
Về tới nhà trong cảm giác khó chịu, quăng em túi Chloe’ qua một bên. Cô miên man với đủ mọi ư nghĩ. Chẳng lẽ muốn trở thành một phụ nữ sành điệu lại khó khăn như vậy? Cô được mua cho những thứ đắt giá, đi tới tận cùng ngơ ngách của các thiên đường mua sắm, mà cuối cùng vẫn chưa thể lột xác? Dùng hàng hiệu đâu cứ phải gào lên cho thiên hạ biết. Nhưng quả t́nh, cái túi này bị nhái nhan nhản ngoài phố, làm sao lúc mua cô lại không nghĩ suy ǵ tới điều ngang trái đó?
Cảm giác tự tin khoác túi như ban sáng đă đột ngột biến mất chỉ sau một buổi chiều trở về. Bực ḿnh, khó chịu, thấy bị hớ nặng nề, cô bèn nghĩ cách vớt vát.
Mở máy tính, M vào mấy trang bán đồ cũ và rao tin về chiếc túi một ngàn rưỡi đô mới bóc tem 8 tiếng. Chụp h́nh, chụp nhăn mác, chụp cả hoá đơn, trong túi ngoài túi… Chỉ bớt đi 20% thôi là cô đă mất vài triệu rồi. Nhưng thà phải chịu “xót” một tí c̣n hơn mập mờ đánh lận con đen. Ly chờ đợi và hy vọng có cô nàng yêu nữ "gà mờ" nào đó vớt giùm cô món đồ đă chán...
Eva