1 - Một ngày đầu đông, nắng vàng nhạt trời se se, nói chung thời tiết đẹp.
Tôi oánh quả Luxus R 350 lux trị giá ngót 5 tỷ vào một trạm rửa xe. Bọn nhân viên trạm này đều biết tôi, chúng chạy ra đón xe mà cứ như nhân viên lễ tân văn pḥng đón sếp vậy, khúm na khúm núm...
Nhưng, thời kinh tế thị trường, thái độ quyết định thành công. Tôi đắc ư v́ thái độ này của chúng mà thường đem xe đến đây rửa...
Giao xe cho nhân viên, dặn chúng rửa xong thay dầu nhớt, kiểm tra máy móc .v.v.. rồi tôi đi bộ tới quán cafe gần đó, gọi ly đen nóng, châm điếu thuốc mơ màng nhả khói, nhấp ngụm cafe, thấy đời trọc phú quả nhiên dễ chịu...
2 – Từ bên kia đường, một phụ nữ mặc bộ suil của hăng Coco Chanel, đầu đội mũ phớt Coco Chanel, đeo kính râm, khoác túi cũng mác CC luôn, nom từ xa như bản sao F4 của công nương Diana bên xứ sương mù, thật tao nhă và quí phái...
Nàng vừa ra khỏi ṭa bulding, rồi sang đường, hướng thẳng tới quán cafe tôi đang ngồi. Bỗng dưng tôi rất hồi hộp, nom vóc dáng thấy nàng như rất quen...
Nàng ngôi xuống bàn, ngay phía bên phải tôi, gọi nhân viên lấy một cốc cacao nóng, rồi nàng đặt túi xách, tháo kính để trên mặt bàn...
Tôi sững sờ, choáng váng...
Nàng chính là Thúy, vợ cũ của tôi, chúng tôi ly hôn 10 năm trước...
- Ơ ḱa... Thúy phải không?
- Ối... anh Hùng, nh́n anh khác quá!
3 – Kư ức dội về khiến cả hai nh́n nhau mắt long lanh. Ngày ấy cả hai c̣n là những thanh niên vừa bước vào độ chín. Tôi c̣n cường tráng như thần Apollo c̣n nàng th́ rực rỡ như thần Aphrodit...
Nói nàng là thần Aphrodit cũng chẳng ngoa mấy, bởi thời đó, mỗi khi đi làm về là nàng... cởi tuột ra, chả chịu mặc ǵ nữa cho đến sáng hôm sau. Th́ thần Aphrodit, các bạn biết rồi nhỉ, có bao giờ thèm mặc quần áo...
Chúng tôi cứ thế quấn lấy nhau và cả hai cùng thỏa thuận, chúng ta sẽ học người Đức thói quen, sau giờ làm về nhà là tắt email, không nghe điện thoại, tuyệt đối không giao lưu với bên ngoài...
Nghĩ mà xem, nếu trước mặt bạn là thần vệ nữ không mặc quần áo, mông vú cứ rung ring đi lại trước mặt bạn, th́ bạn c̣n thiết ǵ điện thoại email chứ...
Cứ như vậy, apollo và Aphrodit giao hoan hết tháng trăng mật, thậm chí hết năm trăng mật, rồi hậu trăng mật ... vẫn không rời nhau.
Bi kịch bắt đầu vào một ngày không đẹp trời, nàng đi làm về và không cởi quần áo, thậm chí lúc đi ngủ nàng cũng mặc bộ Pizama.
Sự kiện này hẳn có nguyên nhân rất nghiêm trọng
Và tôi chất vấn nàng, tôi nghi ngờ nàng, tôi bảo nàng đă thay đổi.v.v.. cứ thế căng thẳng dần đến lúc không chịu nổi nữa...
4 – Chúng tôi hàn huyên đủ thứ chuyện, như bạn cũ lâu ngày gặp nhau. Tôi nh́n nàng th́ nhớ lại bộ mông và cặp vú rung rinh, c̣n nàng, tôi đoán nàng nh́n tôi kiểu ǵ cũng nhớ lại bộ ngực vạm vỡ, bụng sáu múi và khúc ... gậy bóng chầy.
Khi trong đầu có những h́nh ảnh đó th́ câu chuyện mới hào hứng, hăng say và ánh mắt mới long lanh, nụ cười mới quyến rũ được.
Chợt nàng ngừng lại hỏi tôi:
- Cuộc sống anh thế nào, ổn chứ?
Tôi vừa nói từ “ Anh ổn” th́ thằng nhân viên bên trạm xe đánh chiếc Luxus R 350 lux trờ ngay tới trước cửa quán cafe. Nó nhảy ra khỏi xe, đến trước hai chúng tôi, đưa ch́a khóa.
- Xe anh xong rồi...
- Ok, anh cám ơn, anh ck như mọi khi nhé!
- Dạ vâng!
Trời ơi, tôi sướng quá. Nó giao xe thật đúng lúc. Tôi biết nàng đang nh́n tôi kinh ngạc. Không phụ nữ nào đứng vững trước siêu xe cũng như không đàn ông nào đứng vững trước nhan sắc vậy. Nàng hẳn phải phục tôi, thậm chí thấy tiếc rằng đă ly hôn tôi.
Tôi hả hê quá đi, hạnh phúc quá đi!
Nhưng niềm vui ngắn chẳng tày gang, đúng lúc này tôi có điện thoại. Tôi đành xin lỗi nàng, đứng dậy, ra vỉa hè nghe máy. Chính là sếp tôi gọi. Tôi hạ giọng lễ phép.
- Báo cáo anh em vừa cho rửa xe giờ anh ở đâu em đến đón
- Không cần đón tôi! – Giọng sếp trong máy ra lệnh – Vợ tôi đang ở gần đó, hăy đón cô ấy và chở cô ấy đi theo yêu cầu
Tôi khựng lại, linh tính mách tôi rằng, h́nh như vợ sếp chính là...
Đúng lúc đó, Thúy cũng đă ra ngay sau lưng tôi, mũ Coco, túi xách Coco, kính đen cũng Coco luôn, nàng cũng đang nghe điện thoại.
- Ô kê, em gặp anh ấy rồi... anh yên tâm đi!
Tôi quay lại nh́n nàng, mặt nghệt ra như mặt ngỗng ỉa:
- Em chính là ...
- Phải rồi anh! Anh biết mở cửa xe cho phụ nữ chứ? Em cần đi vài chỗ nữa, ḿnh vừa đi vừa nói chuyện tiếp nhé anh?
Nắng đầu đông bỗng trở thành khó chịu, thấy ngứa ngáy như bị rôm cắn, tôi chỉ muốn hét to “ ôi khắm văi!”
VietBF@sưu tập