Thật sự mà nói khi đăng bức hình này lên, tự bản thân mình cảm thấy xấu hổ với bạn bè, với nhiều người lắm, và chắc chắn sẽ nhận được nhiều ý kiến trái chiều, nhưng mình mặc kệ tất cả bởi vì mình hiểu rõ điều gì là quan trọng nhất với gia đình của mình và làm sao để bảo vệ người thân của mình!
Gửi các anh - những người bạn nhậu của chồng em,
Em không biết các anh thì thế nào, còn em vào lúc nửa đêm trong tâm trạng thấp thỏm, lo lắng khi chồng mình đi nhậu mà vẫn chưa về, mắt thì ríu lại nhưng không dám ngủ, chỉ khi biết chắc chồng đã về nhà an toàn, nằm ngay ngắn trên giường thì mới yên tâm mà ngủ được.
Đêm nay cũng vậy, vì khoá cổng và đóng cửa trong phòng để ru 2 bé ngủ, có linh tính gì đó nên ra ngoài xem thì thấy cảnh như thế này. Vì đã khuya, vì sợ con tỉnh giấc, vì ngại phiền hàng xóm nên có thể chồng em đã không bấm chuông như mọi ngày mà nằm sõng soài thế này. Suy nghĩ đầu tiên của em khi đó là cảm ơn trời đất anh ấy đã về được đến nhà an toàn, cảm ơn trời vì đã không mưa bất chợt như mấy hôm nay và cảm ơn vì anh ấy không gặp phải cơn gió độc!
Em tự hỏi rằng, nếu như đêm nay em cứ mặc kệ yên tâm mà ngủ, thì trong trạng thái say nhèm nằm dưới sàn gạch lạnh ngắt ngoài hành lang đầy gió, liệu không có bất kỳ bất trắc nào xảy ra không?! Và nếu có thì điều gì sẽ xảy ra? Có ảnh hưởng gì tới các anh không? Em đoán là có vì có thể các anh sẽ buồn, thấy áy náy, thân thiết hơn thì thấy hối hận vì đã quá chén với nhau, vì không ngăn nhau lại để tất cả cùng tỉnh táo, hối hận vì đã có buổi nhậu ngày hôm đó... Rồi thì cùng lắm là đến viện hỏi thăm 1 vài lần hoặc đến nhà... thắp nén nhang (phủi phui cái miệng).
Còn những người vợ như chúng em sẽ ra sao nếu điều bất trắc có thể xảy ra? Kinh khủng hơn các anh nghìn lần, chúng em sẽ phải chịu rất nhiều đau khổ, mất mát mà không gì có thể bù đắp được, các con cũng sẽ bị thiệt thòi đủ thứ khi không được cha chúng hàng ngày ở bên chăm sóc, dạy dỗ và bảo vệ. Em không dám hình dung ra cái viễn cảnh ấy nhưng đó là điều hoàn toàn có thể xảy ra với bất kỳ gia đình nào!
Rượu bia không hẳn là xấu, thậm chí là tốt cho sức khoẻ nếu cách anh biết sử dụng đúng liều lượng nhưng hỡi ôi, các anh toàn biến nó trở thành chất kích thích độc hại cho sức khoẻ, tần xuất sử dụng lại quá thường xuyên.
Thật không hiểu nổi đàn ông các anh thường lấy bia rượu ra để giải sầu trong mọi cung bậc cảm xúc của mình: vui cũng phải gọi anh em ra uống để chúc mừng, buồn thì cũng phải gọi huynh đệ ra làm vài quại cho vơi đi nỗi buồn, tức bực, giận hờn, khó chịu gì với vợ con cũng phải gọi chúng nó ra uống để san sẻ, để động viên nhau...
Không phải vì lý do nọ thì cũng vì lý do kia để cần có rượu, để cần có người hàn huyên. Cuộc sống mà! Có khi nào tránh khỏi những cảm xúc như các anh đang có đâu?! Và không lẽ ngày nào cũng vậy, hoặc cứ cách dăm ba ngày các anh lại hẹn nhau, lại giải sầu cho quên đi những cảm xúc tiêu cực đó sao? Đó là cách mà đàn ông các anh thể hiện sao? Đàn ông là phải như vậy ư? Nếu đó là sự thật thì em xin phép cười nhạt một cái, bởi vì cách đối mặt với cảm xúc tiêu cực của các anh còn thua xa phụ nữ chúng em!
Phụ nữ chúng em có gặp phải những cảm xúc như các anh hàng ngày không? CÓ, thậm chí là nhiều hơn thế vì ngoài gánh nặng về kinh tế, về công việc như các anh thì chúng em còn thêm gánh nặng về con cái, bếp núc. Hàng nghìn những công việc không tên mà phụ nữ phải làm, về đối nội, đối ngoại... PHÁI YẾU chúng em, lẽ ra vì những mệt mỏi quá sức mình đến vậy thì càng cần sự quan tâm, sẻ chia của các anh nhiều hơn, vậy mà chỉ vì vài ba câu nói để giải toả cảm xúc tiêu cực thì các anh PHÁI MẠNH lại rủ nhau ra ngoài nhậu cho đã, cho sướng mặc kệ mấy con đàn bà cùng lũ nhỏ nheo nhóc đeo bám nhau cho nhàn thân. Phải nói thật là các anh có phần phũ quá!
Ok, đôi khi vì tính chất công việc các anh phải xã giao, tiếp khách, đây là việc cần làm, chúng em vui vẻ đồng ý. Đôi khi, chỉ là thỉnh thoảng thôi nhé, stress quá thì phải gặp gỡ giao lưu với nhau để lấy động lực vui vẻ, ngày hôm sau sẽ làm việc khí thế hơn, ok chúng em đồng ý, các anh cần và nên như thế. Điều quan trọng là các anh phải biết điểm dừng, đến cái ngưỡng mà nếu như chỉ nhấp thêm một ngụm nữa sẽ bước đi loạng choạng, sẽ không làm chủ được lời nói, sẽ không làm chủ được hành động vậy thì xin hãy DỨT KHOÁT MỘT CÁCH MẠNH MẼ ĐỂ NÓI LỜI TỪ CHỐI! Điều này là kim chỉ nam, là câu thần chú mà chúng em tha thiết mong các anh ghi nhớ!
Và, thêm một điều nữa, trước khi nâng ly lên xin hãy nhớ tới hình ảnh mẹ già, con thơ và mụ vợ tuy xấu xí nhưng tốt bụng đang ở nhà mong ngóng mình về, để mà BIẾT ĐIỂM DỪNG rồi, giải sầu xong rồi thì trở về với cái máng lợn ngay, để đỡ bị phiền phức, cằn nhằn với bài ca muôn thuở, được thế chẳng phải cả 2 cùng vui hay sao?
Từ những lời em nói phía trên cùng với hình ảnh mà các anh đang thấy, em không muốn các anh sẽ cười chê anh ấy rằng uống kém hay không biết điểm dừng, cũng không mong các anh sẽ tẩy chay anh ấy trong các cuộc vui. Điều em tha thiết mong muốn là xin các anh hãy là những người anh em tốt, xin hãy cùng nhau biết điểm dừng của bản thân và điểm dừng của người khác để mà dừng lại.
XIN ĐỪNG ÉP NHAU UỐNG, khi ai đó có ý định muốn dừng, xin đừng ép họ phải uống, xin đừng lấy bất cứ lý do nào để bắt họ phải tiếp tục! Làm ơn, xin hãy dừng ngay suy nghĩ và hành động ấy lại, bởi vì chính sự ép buộc hơn thua đó mà các anh có thể đẩy 1 gia đình từ hạnh phúc đi tới bất hạnh!!!
Xin hãy để cuộc vui của các anh là cuộc vui trọn vẹn mà không hề có bất kỳ giọt nước mắt nào sau đó. Và, lâu lâu, thỉnh thoảng thôi hãy gặp mặt nhau bởi vì các con em cần có bố chơi cùng, đọc truyện cho chúng nghe, lấp đầy những hình ảnh đẹp về cha trong mắt chúng, để em có cơ hội được là người phụ nữ dịu dàng, biết lắng nghe và chia sẻ với chồng về mọi thứ, để gia đình em cũng như gia đình các anh luôn đầy ắp tiếng cười.
VietBF@sưu tập