Câu chuyện cuộc sống:
"Tôi mua cho mẹ một chiếc điện thoại thông minh. Mẹ nhờ tôi dạy cách sử dụng. Tôi đă chỉ cho bà cách tải các ứng dụng, sau đó bật máy tính lên để chuẩn bị làm việc. Thế rồi mẹ vào, bà lại hỏi về một phần mềm mới. Lát sau, khi tôi đang xoay sở với đống việc, bà ở bếp than thở vọng ra rằng bà không thể dùng được chiếc máy mới. Ḍng ư tưởng công việc bị cắt ngang khiến tôi bực dọc, tôi chạy vào bếp và gắt lên với mẹ. Bà ngước lên nh́n tôi khổ sở: "Hay là thôi, mẹ vẫn dùng điện thoại cũ".
"Tùy mẹ, mẹ muốn thế nào cũng được", tôi sốt ruột bước ra ngoài, để mẹ một ḿnh với cái điện thoại đời mới.
Đêm khuya hôm ấy, khi chuẩn bị đi ngủ, tôi nhận được tin nhắn của mẹ: "Con à, mẹ đă già. Mẹ quên nhanh điều người khác nói. Mẹ cũng không nhớ cả điều mẹ đă nói. Lúc nấu cơm, có khi mẹ quên cả cắm phích. Con có thể kiên nhẫn hơn với mẹ không?".
Những ḍng mẹ viết làm mắt tôi ướt nḥe. Tôi biết, mẹ không dám nói chuyện trực tiếp với tôi nên đă nhắn tin. Tôi dằn vặt ḿnh: Giá có thể kiên nhẫn hơn một chút nữa.
Những ngày sau đó, mẹ không hỏi tôi về điện thoại nữa. Tự bà đă mày ṃ, t́m hiểu cách tải ứng dụng"
Tôi bỗng nhận ra rằng ḿnh học nhiều, kiến thức nhiều và trở nên xem thường cha mẹ, mẹ tôi biến thành " con nhím" thận trọng lúc nào tôi đâu hay? Tôi tự cho tôi là người kiếm ra tiền, người có tiếng nói mà ra sức gắt gỏng , ra ngoài bị người ta bắt nạt về cũng đổ lên đầu mẹ.... Mà tôi không nhận ra những cái tôi đang có đều là do mồ hôi xương máu của người phụ nữ tôi đang mạt sát kia đánh đổi cho tôi.
Những số tiền tôi kiếm được cũng chỉ dành cho mục đích hưởng thụ của bản thân tôi.
Trước khi quá muộn, hăy hỏi bản thân ḿnh : ĐĂ BAO LÂU RỒI BẠN CHƯA QUAN TÂM CHA MẸ.
VietBF@sưu tập