Thằng Cối thi thoảng lướt Facebook, đúng là thượng vàng hạ cám cái ǵ cũng có, đủ các loại người tương tác với nhau. Nó nghĩ Facebook cái dở ít cái hay nhiều. Trong lúc bị “bịt mắt, bịt miệng” thế này Facebook quả là tuyệt vời. Ai cũng có thể là nhà văn, nhà báo, nhà b́nh luận chính trị, tha hồ dăi bày tâm tư, chào hàng, quảng cáo… kết bạn chia sẻ với nhau… Cảm ơn Facebook, Facebook muôn năm.
Hôm trước có một tài khoản xin kết bạn, thằng Cối vào trang của người đó t́m hiểu.
Ôi cha mẹ ơi, một cô gái tuyệt đẹp, những h́nh ảnh, những tâm sự của cô ấy mới tuyệt vời làm sao. Một công chúa trong trắng, với ḍng status “Tương lai khóc hay cười phụ thuộc nhiều vào độ lười của quá khứ ” đă làm cho Cối ta không ngần ngại ấn vào hai chữ “xác nhận” rồi khoan khoái tắt đèn đi ngủ.
Sáng hôm sau tranh thủ ăn sáng cậu vào Messenger đă thấy công chúa nhắn tin “Em chào anh ạ, rất vui được làm quen với anh, anh đang sống ở đâu ạ?”
Cối ta nhắn lại “Chào em, anh cũng vui được kết bạn với em, anh sống ở thành phố Quảng Tây tỉnh Hải Dương, c̣n em sống ở đâu?”
- Em sống ở Sài G̣n. Anh có hay vào Sài G̣n không ạ?
Cối trả lời:
- Sài G̣n đất lành cho mọi người, anh thỉnh thoảng vào làm việc.
- Anh làm việc ǵ ạ?
Cối nhắn lại:
- Anh là kỹ sư chuyên chế tạo bom nguyên tử.
- Ôi thế th́ nhiều tiền lắm, cái này xuất khẩu cho nước nào hả anh, ngoài ra anh có làm thêm ǵ không ạ?
Cối được thể bốc phét:
- Thỉnh thoảng anh sang Nga làm cố vấn cho Putin và đi một số nước Tây Âu để chào bán bom nguyên tử.
Công chúa có vẻ phấn khích nhắn:
- Ông Putin cần bom nguyên tử để làm ǵ hả anh, anh mời ông ấy đến Sài G̣n chơi đi, không biết ông ấy có nói được tiếng Anh không? Em sẽ làm hướng dẫn viên du lịch.
- Tuần tới ông ấy sang anh sẽ đưa ông ấy vào Sài G̣n, em cho số điện thoại để anh liên hệ nhé.
- Em sẽ làm mọi thứ cho ông ấy lên thiên đường, số điện thoại của em 090XXX. Nhớ nhé, mai gọi lại cho em, ta sẽ bàn chương tŕnh tiếp đón ông Putin. Bye anh.
- Bye em.
Sáng hôm sau thằng Cối mở Messenger đập vào mắt là lời nhắn của công chúa:
- Thằng dở hơi, hoá ra mày “tà lưa” mẹ mày.