Nó đứng lặng, tần ngần nh́n theo cái đám cưới. Hai hàng mi đôi lúc chau lại, không chớp.
Ngày mai, người yêu nó đi lấy chồng. Mười năm yêu nhau, bốn năm nuôi người yêu ăn học, ba năm con bé lên tỉnh làm, tiêu tốn của nó hết chục lứa heo, mấy con ḅ cùng dăm ba giạ lúa ngon, nó gói ghém cho những lần đi thăm con bé.
Đám cưới, nó chẳng được mời. Ấy vậy mà cứ lăng xăng phụ nhà gái việc bếp núc ở những bữa nhóm họ. Ông bà nhạc gia hụt cứ nh́n nó bằng đôi mắt ái ngại: Giá như con T…
Ngày mai sánh lễ VuQui
Ta sang tiễn bước em đi lấy chồng
Trời mưa bóng phập phồng
Em đi lấy chồng buồn quá em ơi! 😥
Ngày đưa dâu, nó thức sớm. Vận bộ đồ chú rể - bộ đồ mà nó đặt may tỉ mỉ cho ngày vui của nó, ngắm nghía, chải chuốt hồi lâu rồi lẳng lặng đi ra phía bờ sông, ngó về chiếc tàu đang tấp nập lễ đưa dâu, đứng nh́n cho đến khi chuyến tàu nhổ neo về bến khác. Người yêu nó, có lẽ, không hề quay lại nh́n người cũ, dù chỉ một chút luyến thương.
Tui bảo:
- bà mẹ nó, đồ bạc t́nh,
Uổng công xúc tép nuôi c̣
C̣ ăn c̣ lớn c̣ ḍ c̣ bay!
-Thôi, giờ chỉ c̣n tao với mày, khóc được th́ khóc đi cho dễ chịu, thằng quỷ!
Nó nh́n tôi đăm đăm, thở dài, lắc đầu nói:
-Đù má, tao bị người yêu bỏ, chứ tao có phải là quan chức nhân dân đâu mà dám làm không dám chịu,cái concart ǵ cũng khóc được???
- !!!!!
VietBF@sưu tập
|