Một ngày cuối chiều anh ấy đến quán 'Thức ăn nhanh & cà phê' của tôi, hỏi tôi xin một ít thức ăn đă không bán được.
- Sao anh không có việc làm, anh biết không có ǵ là miễn phí không?
Anh trả lời:
- Tại tôi có rất nhiều tội và không ai muốn thuê tôi, v́ điều đó nên tôi phải ra đường và sống theo cách của tôi để tồn tại.
Ngày hôm đó tôi thiếu nhân viên, v́ vậy tôi hỏi:
- Anh muốn làm việc không? tôi có công việc cho anh.
Đôi mắt anh mở to và nụ cười của anh đă làm tôi yên ḷng.
Và anh đă làm việc cho tôi ngày hôm sau, rửa ly, quét dọn và tất cả những việc vặt của quán.
Đoán xem, anh ta đă làm ǵ khi tôi trả tiền công. Anh ấy không nhận tiền và nói chỉ cần số thức ăn và nước uống không bán được trong ngày.
Tôi đă trả lời:
- Vâng anh được lấy tất cả những thứ đó. - và bí mật đi theo xem anh ấy sẽ làm ǵ với số thức ăn đó.
Thật ngạc nhiên và bất ngờ khi thấy anh ấy đă chia sẻ thức ăn và đồ uống đó cho những người vô gia cư như anh.
Tôi chợt nhận ra ḿnh thật nhỏ bé hơn những ǵ ẩn dấu bên trong anh ấy.
Vâng tôi sẽ thay đổi sau những ǵ tôi đă thấy từ một người được cho là thấp hèn này.
VietBF@sưu tập