Ngày ấy xă hội c̣n nghèo, gia đ́nh tôi th́ lại thuộc dạng nghèo trong xă hội. Ba và mẹ không nề hà việc ǵ để có thể kiếm tiền lo cái ăn cái học cho 4 chị em tôi.
Em là một cô gái xinh xắn và hiền lành. Nhà em cũng nghèo. Ngày em nhận giấy báo nhập học của trường ĐH, cầm tiền ba mẹ đưa để lên SG nhập học, em cân nhắc, và rồi em trả lại tiền cho ba mẹ, v́ em biết tiền đó ba mẹ em phải vay mượn mới có. Em chọn đi làm công nhân, gác lại việc học. Năm ấy tôi đang là sinh viên năm thứ 2.
Những năm tiếp theo của 4 năm học ĐH, kỉ niệm với em là những buổi tối tôi đạp xe chở em dạo SG, ra bến Bạch Đằng ngắm sông, thỉnh thoảng th́ ghé trước cổng trường ĐH KHTN uống nước dừa (1k/ly) hay ăn dĩa ḅ bía (5k/dĩa). Thế thôi. Em chưa bao giờ ghen tị hay phàn nàn ǵ.
Ngày tôi đi thực tập, em mua cho tôi đôi giày và 1 bộ áo quần từ tiền công nhân dè xẻn của em.
Và rồi tôi tốt nghiệp, đi làm. Sau 1 năm đi làm tôi bàn với em "Em quay lại việc học đi, anh sẽ lo kinh phí". Em vừa đi làm công nhân, vừa tự ḿnh ôn kiến thức, và rồi em thi đậu và quay lại việc học. Tôi giữ đúng lời hứa đi làm và hỗ trợ em kinh phí cho đến ngày em tốt nghiệp.
Cuộc t́nh kéo dài 9 năm, hầu hết trong 9 năm ấy là 2 đứa sống xa nhau, liên lạc bằng cách viết thư tay, thỉnh thoảng là cuối tuần gặp nhau theo lời hẹn từ lá thư tay gần nhất. Khi thư đă gửi đi rồi th́ cuối tuần dù mưa gió, dù có việc đột xuất,.... đều không thể ngăn tôi đến thăm em, đơn giản chỉ là không có cách báo cho em biết tôi không đi được.
Có quá nhiều điều để nói và quá nhiều kỉ niệm trong 9 năm yêu nhau đó.
Và hôm nay th́ tôi và em kỉ niệm 25 năm yêu nhau. 16 năm là vợ chồng tôi và em chưa một lần to tiếng. Và trời thương, tôi và em đang có 2 đứa con ngoan.
Cầu mong mọi điều an yên đến hết cuộc đời này.
VietBF©sưu tập