Dù bị gia đ́nh ngăn cản, bà Lành vẫn yêu và đến sống thử với chàng trai nghèo chưa một lần tỏ t́nh với ḿnh.
Từ chối làm vợ Việt kiều
29 năm về trước, trong một lần đi du lịch, ông Trần Thanh Tùng (SN 1968, huyện B́nh Chánh, TP.HCM) gặp gỡ bà Hà Quế Lành (SN 1971). Sau lần gặp mặt đầu tiên, bà Lành có cảm t́nh với chàng trai nghèo.
Bà thường xuyên đến nhà ông Tùng chơi dù biết lúc này, ông đang được nhiều cô gái theo đuổi. Bằng tấm chân t́nh, bà Lành có được trái tim của chàng trai nghèo.
Dù vậy, khi cả hai quyết định đến với nhau, bà Lành vấp phải sự ngăn cản kịch liệt từ gia đ́nh. Ba bà chê ông Tùng nghèo, muốn gả con gái cho gia đ́nh người bạn đang ở Mỹ.“Lúc đó, mọi việc đă chuẩn bị xong, chỉ đợi thủ tục giấy tờ để tôi qua Mỹ. Nhưng tôi thương ông Tùng quá nên căi lời cha mẹ, từ chối lấy người ở Mỹ”, bà Lành kể.
Trong khi đó, ông Tùng đau đớn trước sự chê bai, khinh khi của gia đ́nh người yêu. Những lúc bị ba người yêu mắng, không cho vào nhà, ông rất buồn thậm chí muốn từ bỏ chuyện yêu đương.
Nhưng v́ t́nh yêu dành cho nhau quá lớn, ông bà vẫn lén lút hẹn ḥ. Nghèo quá, không có tiền dẫn người yêu đi chơi, ông Tùng dắt bà Lành lên sân thượng nhà ḿnh ngắm trăng, tâm sự.
Tại chương tŕnh T́nh trăm năm, bà Lành hài hước kể: “Ông ấy không bao giờ dẫn tôi đi công viên, rạp hát... Ông ấy chỉ dắt tôi lên sân thượng nhà ḿnh chơi. Chúng tôi cũng “ăn cơm trước kẻng” ở đây luôn".
Dẫu vậy, cha của bà Lành vẫn không chấp nhận việc con gái yêu thương cậu trai nghèo. Giận ba, bà Lành xin phép mẹ bỏ nhà, sang sống thử với ông Tùng.Về sống thử với người yêu, không lâu, bà Lành phát hiện ḿnh mang thai. Bà kể: “Lúc biết ḿnh mang thai, tôi mừng lắm v́ biết sẽ được về sống với chồng.
Thậm chí tôi nghĩ nếu ba không chấp nhận cho cưới người ḿnh yêu, tôi cũng sẽ về ở với chồng. Nghĩ đến việc được ở với chồng măi măi là tôi hạnh phúc rồi”.
“Không cần ǵ chỉ cần chồng”
Bà nói với ông Tùng sang nhà thưa chuyện với mẹ. Ông Tùng nghe lời, mua một con gà, cái bánh, ít trầu cau bưng sang nhà gái làm lễ hỏi cưới bà Lành.
Dù chồng không đồng ư nhưng mẹ ruột bà Lành lại không làm khó con gái. Bà đồng ư cho đôi trẻ thành vợ thành chồng.
Cả hai trở về căn nhà chật chội, ọp ẹp của ông Tùng sinh sống cùng nhiều thành viên khác. Nhà chật, người đông, vợ chồng ông Tùng không có pḥng riêng, phải ăn ngủ ở một góc rộng chưa đầy 4m2.Suốt những năm tháng sống cùng nhau, vợ chồng ông Tùng luôn cố gắng vun vén hạnh phúc. Cả hai chưa từng để xảy ra mâu thuẫn khiến t́nh cảm vợ chồng rạn vỡ.
Ông Tùng kể: “Tôi là người nóng tính. Mỗi khi vợ chồng nói chuyện không hợp ư nhau, tôi lớn tiếng bà ấy không bỏ đi mà chỉ trốn trong nhà. Có lần bà ấy trốn trên gác đến 2 ngày mà tôi không biết”.
Sau đó, ông Tùng đến xin lỗi, năn nỉ bà làm ḥa. Biết vợ thích ra ngoài ăn, ông xin chuộc lỗi bằng việc chở bà đi ăn thật ngon.Đổi lại, bà Lành yêu chồng đến mức quên mất bản thân. Bà chia sẻ: “Tôi thương ông ấy đến nỗi không thấy có ǵ để cần chồng phải thay đổi. Ở nhà, ông ấy thích ǵ, tôi đều chiều hết. Nói chung ông ấy muốn ǵ được nấy. C̣n tôi, tôi chẳng cần ǵ chỉ cần chồng thôi”.
Thương vợ dành t́nh yêu bao la cho ḿnh, tại chương tŕnh, ông Tùng viết lá thư gửi gắm những lời tâm sự từ đáy ḷng cho vợ. Ông cám ơn bà đă bên cạnh, chăm sóc cùng ông vượt qua khó khăn, nuôi con khôn lớn.
Cuối chương tŕnh, trước mặt những người con, ông Tùng quỳ gối, tặng vợ chiếc nhẫn. Ông nhẹ nhàng đeo chiếc nhẫn vào tay vợ, điều ông chưa làm được trong ngày cưới của 2 người cách đây 29 năm.
|
|