VBF-Không thể phủ nhận tiếng hát của Ngọc Lan đă măi c̣n lại với người đang sống. Cô cũng là người đạt được kỷ lục số lượng bài hát thu lên đến 700 bài. Thời gian trôi quá nhanh hăy đọc lại những ǵ mà ca sĩ hải ngoại đă đi qua.
Đúng 16 năm sau ngày mất của danh ca Ngọc Lan, ca sỹ Don Hồ hồi tưởng lại những lần đứng chung sân khấu với người đồng nghiệp, người chị đáng kính.
Nữ danh ca Ngọc Lan nổi tiếng một thời không chỉ đẹp về giọng hát mà c̣n đẹp về cả tâm hồn. Vẻ đẹp của cô từng làm say đắm bao nhiêu khán giả những năm 80, 90 trở về trước. Cô cũng là nữ ca sỹ được mời thu nhiều nhất trong lịch sử với 700 bài.
Ngọc Lan mang vẻ đẹp nhưng buồn
Được biết, ở thời kỳ đỉnh cao của sự nghiệp, Ngọc Lan liên tục đi lưu diễn khắp nói và là nữ ca sỹ hàng đầu liên tiếp 4 năm kể từ năm 1987 trong làng nhạc của cộng đồng người Việt trên khắp năm châu.
Ngọc Lan cùng với danh ca Bạch Yến là biểu tượng số 1 về nữ ca sỹ hát nhạc Pháp trong làng nhạc Việt cho đến nay. Nhân 16 năm ngày mất của nữ danh Ngọc Lan, người đồng nghiệp, người em của cô là ca sỹ Don Nguyễn đă kể lại những lần vinh dự được hát chung với “đàn chị”.
"Nhớ lại, lần đầu tiên ḿnh hát chung với Ngọc Lan, năm 89, ở pḥng trà Mini Club, San Jose. Khi ấy chả ai biết ḿnh. C̣n Ngọc Lan th́ đang nổi tiếng, nổi ghê lắm. Ngọc Lan quên đôi bông tai. Dợt nhạc xong cô biến mất. Tới phiên ḿnh dợt xong th́ cô trở lại, x̣e đôi bông tai mới sắm từ đâu đó, ướm lên tai & hỏi: “Don coi thử nh́n có hợp với Lan không?”. Dĩ nhiên đẹp. Khỏi hỏi, Ngọc Lan đeo ǵ mà chả đẹp!
Đêm diễn hôm đó thật đông khách. Ngọc Lan ngọt ngào tỏa sáng trên sân khấu. Cô sang trọng, quí phái và kiêu sa, nhưng có một cái ǵ đó cũng rất mong manh, dễ vỡ. Cô hát nhạc Tây, cô hát nhạc Việt, cô hát New Wave, nhạc ǵ cũng tuyệt. Khán giả đầy sàn ch́m đắm trong tiếng hát của thiên thần không đôi cánh. Cô thân thiện nhưng cũng thật đứng đắn…
Ngọc Lan qua đời khi bước sang tuổi 44 v́ mắc bệnh hiểm nghèo
Rồi những năm sau đó, ḿnh cũng dần bắt đầu được ít nhiều biết đến và cũng có thêm nhiều dịp diễn chung với Ngọc Lan. Cô vẫn giữ vững vị trí thần tượng hàng đầu của bao người và có phần nổi tiếng hơn trước.
Một lần diễn chung ở Winnipeg, Canada. Chỉ có ḿnh và Ngọc Lan. Đêm đó rạp diễn không có pḥng thay đồ. Ca sĩ kiếm chỗ đứng canh cho nhau thay trang phục sau những tấm màn sân khấu. Và dĩ nhiên là trong ánh sáng mập mờ của đèn màu sân khấu rọi vào, tối lắm! Lúc ra về, ḿnh trở vô kiểm soát lại th́ thấy đồ ai lỉnh kỉnh rớt tùm lum trên mặt đất. Lượm lên, nào ṿng, nào áo, rơ ràng là đồ diễn, không phải đồ thường. Ḿnh đưa ra và hỏi. Cô cười tươi: “Ô, của Lan đấy, cám ơn Don nhiều lắm”.
Ḿnh đâu biết khi ấy thị giác của Ngọc Lan đă sa sút do căn bệnh hiểm nghèo đang đeo theo. Nhưng quả thật những lần đi chung sau đó ḿnh có để ư dùm cô hơn v́ nghĩ có thể Ngọc Lan hay vô ư. Mà đồ diễn th́ mắc tiền, có khi mất rồi có tiền cũng không kiếm lại được thứ ḿnh thích nữa.
Một thời gian sau, Ngọc Lan lấy Mai Đăng Khoa, một người bạn cùng trong ban nhạc Boléro của ḿnh. Đám cưới của hai người không xa hoa phô trương mà ấm cúng đầy thân mật. Ḿnh mừng cho Khoa, cho Ngọc Lan. Cho 2 người có nhau. Ḿnh bớt … khoảng cách, nhích gần lại Ngọc Lan hơn trước.
Ngọc Lan ngày càng bệnh hơn nhưng không ai biết, hay đúng hơn ḿnh không biết… Có lúc Ngọc Lan vắng bóng trên sân khấu một thời gian ngắn không ai biết lư do. Ḿnh cứ nghĩ cô muốn bớt tŕnh diễn lại để giữ giá trị của ḿnh hơn.
Khoảng năm 98, Ngọc Lan trở lại Âu châu sau 7 năm dân bên Âu Châu ṃn mỏi yêu cầu. Một loạt 12 shows diễn trong 14 ngày. Dĩ nhiên là mệt lắm. Âu Châu mà, những nước san sát nhau, không bay đâu v́ vé mắc, chỉ có lái xe thôi. Hát ở thành phố này xong là khăn gói lên xe lái ngay tới thành phố khác. Nhiều khi 7, 8 giờ sáng mới tới, vô khách sạn ngủ được vài tiếng là lại phải dậy sửa soạn diễn tiếp. Giờ rảnh là phải “tranh thủ” ngủ lấy sức thôi, không ngắm cảnh ngắm kiếc ǵ cả.
Ca sĩ có khoảng 7, 8 người, toàn thứ gộc. Ngọc Lan là cái đinh kéo khách của chuyến đi đó v́ khách Âu Châu mong đợi cô từ nhiều năm rồi. Anh Trịnh Nam Sơn nhận làm người điều khiển chương tŕnh nên ban tổ chức yêu cầu anh phải hát đầu luôn. Chẳng ai muốn hát đầu lúc khách chưa vào đủ, âm thanh chưa chỉnh hay. Anh Trịnh Nam Sơn hát đầu cho đến show thứ tư th́ ḿnh thấy kỳ kỳ, không công bằng, tuy anh không nói ra. Ḿnh xung phong lănh ra hát thế cho anh từ đó trở đi.
Tới show thứ 8 th́ tới phiên ḿnh mệt mỏi. Những người ca sĩ đi cùng có thể hát thế đỡ cho ḿnh một. vài lần – nhưng ai cũng, hoặc không để ư, hoặc im rơ …lờ đi! Chẳng ai dại! Show thứ 9, Ngọc Lan lên tiếng: “Thôi từ show này trở đi, Lan sẽ hát đầu cho. Don hát đầu như vậy đủ rồi!”. Rồi cô xăm xăm đi vào pḥng thay áo và làm mặt. Mọi người ai cũng đuối lắm rồi. Ngọc Lan với căn bệnh trong người c̣n đuối hơn, cô vẽ mắt thật lem nhem. Lâm Thúy Vân và chị Hương Lan la lên: “Trời ơi, Ngọc Lan vẽ mắt kiểu ǵ vậy?” Rồi 2 người xúm lại chùi & làm mặt lại cho cô. Và dĩ nhiên không ai để cô ra đầu. Cô là sự mong đợi của mọi người khách mà. Và dĩ nhiên ḿnh lại ra đầu cho những show c̣n lại nhưng ḿnh như khỏe hẳn lên. Ḿnh cảm động, nhưng giữ trong ḷng. Mấy show trước ḿnh đỡ cho anh Trịnh Nam Sơn. Những show c̣n lại ḿnh vui hẳn, coi giống như là ḿnh đỡ cho Ngọc Lan vậy…
Vy Oanh đóng giả danh ca Ngọc Lan trong Gương mặt thân quen
Càng về sau do ảnh hưởng của những loại thuốc, Ngọc Lan hay quên hơn trước. Có những lần đi qua máy rà ở phi trường, cô đi luôn, bỏ quên bóp lại. Đi về tay không, mất hết tiền show, mất luôn cả giấy tờ.
Bạn tôi, Khoa, nhờ tôi để mắt tới Ngọc Lan dùm trong những lần đi chung. Thế là tôi để tâm hơn. Có những lần sau giờ diễn, Ngọc Lan và tôi ngồi nói chuyện vớ vẩn với nhau trong pḥng v́ Ngọc Lan sợ ma, không ngủ được. Tôi mệt quá ngủ gục. Khi thức dậy không thấy Ngọc Lan đâu, tưởng đă về pḥng ngủ. Hôm sau mới biết Ngọc Lan đi kiếm người khác nói chuyện v́ tôi ngủ mất, Ngọc Lan vẫn sợ ma nhưng không dám đánh thức…
Chuyến cuối cùng đi với Ngọc Lan lại ở Âu Châu. Chuyến này có Khoa – chồng – đi theo kèm. Ngọc Lan hát giọng xuống v́ sức khỏe kém. Tin đă đồn ra ngoài là mắt Ngọc Lan yếu không c̣n thấy ǵ. Ở vài show đầu tôi tận mắt thấy vài khán giả vô ư thức đứng trước sân khấu quơ hai tay qua lại trước mặt khi cô đang diễn để xem cô có thấy không?
Xót xa… Tôi thấy. Ca sĩ khác thấy. Chắc Khoa cũng thấy. Nhưng hy vọng Ngọc Lan không thấy và không biết cho khỏi đau ḷng…
Tôi lại càng bảo vệ và chú ư tới Ngọc Lan hơn tuy có Khoa ngay bên cạnh. Show ở Đức, Khoa đứng trong thầm th́ chỉ trước cho Ngọc Lan lối đi lên cầu thang sân khấu và chỉ những đống dây điện ngoằn ngoèo tối hù dưới đường đi để Ngọc Lan tránh. Ngọc Lan vẫn không thấy rơ.
Hai người tiến dần ra ngoài vùng sáng hơn. Khán giả chú ư, bắt đầu chỉ chỏ cho nhau. Hai người không để ư vẫn thầm th́ chỉ nhau. Khán giả cũng ŕ rầm xôn xao… Tôi tiến vội ra và khẽ nhắc Khoa lùi lại vào trong chỗ tối hơn. Khoa gay gắt nạt tôi tại chỗ, nói chuyện của Khoa để Khoa lo. Ơ hay, khi trước Khoa nhờ tôi để ư tới dùm mà??? Thế là tôi giận v́ ư tốt bị hiểu lầm, bỏ ngay vào trong, kệ 2 người với nhau.
Nghe nói đêm đó hát xong, Ngọc Lan hấp tấp chạy vào té xơng xoài trên đống dây điện. Tôi hối hận….
Cuốn CD đầu tôi hát cùng Ngọc Lan cho Ngọc Lan Musique – “Những Lời Mê Hoặc”, Khoa ḥa âm & thâu âm luôn. Tôi không biết làm sao Ngọc Lan thâu được. Chắc là lâu và cực lắm v́ không thấy rơ th́ làm sao đọc được bài hát! Phải học thuộc một đống bài như thế mà thâu th́ ngay cả khỏe mạnh như tôi chắc cũng mất khá nhiều thời gian. CD này được đón nhận bao nhiêu tôi cũng không biết & cũng không hỏi. Khoa hỏi tôi giúp cuốn CD thứ hai. Tôi cũng đồng ư ngay, không cần suy nghĩ. Cái ǵ tôi cũng giúp được mà nói chi … thâu băng, tuy úc ấy tôi đang độc quyền giọng hát với Trung Tâm Thúy Nga. Tôi v́ bạn làm liều. Mà cũng may Thúy Nga làm lơ bỏ qua dùm. Thủy, Thi của Thúy Nga cũng là bạn của Khoa, tôi nghĩ họ cũng muốn giúp không bằng cách này th́ bằng cách khác. Chứ không thôi lúc ấy tôi đă … mất việc rồi .
Một tối tới thâu, hiếm hoi gặp Ngọc Lan đang ngồi trong pḥng khách. Khoa đặt tay lên vai khẽ nói: “Lan, Don đến nè”. Ngọc Lan quay lại nh́n. Người th́ ở đó mà ánh mắt ở …đâu đâu! Dường như Ngọc Lan không c̣n nhận ra tôi. Cô cười vu vơ. Nước mắt tôi bỗng rươm rướm. Tôi quay vội mặt đi, giả lả chào rồi dục Khoa lên thâu không thôi hết giờ. Tôi không muốn Khoa thấy, cũng không muốn Khoa bẽ bàng…
Bài thâu đêm đó cũng thật buồn. Bài “T́nh Buồn Chinh Chiến” nhạc Pháp do Thảo, em gái của Ngọc Lan dịch. Tôi không khóc trong nước mắt, tôi khóc trong câu hát. CD thứ hai không bao giờ ra. Ngọc Lan không c̣n thâu được nữa!
Và đó cũng là lần cuối cho tới khi tôi tới thăm Ngọc Lan trong pḥng thăm của nghĩa trang Peak Family. H́nh như gia đ́nh muốn dấu tin Ngọc Lan mất nhưng tin vẫn bị x́ ra ngoài với tốc độ chóng mặt. Người ra vô thăm lần cuối nườm nượp. Người thân có. Fans của cô có. Cả những người ṭ ṃ cũng có luôn. Tôi ngồi xa xa với Ngọc Lan cả buổi, cũng chú ư tới Khoa để coi bạn ḿnh có ǵ cần giúp đỡ.
Ngày chôn cô cũng đông nghẹt người viếng. Lại có cả …quay video….Chúng tôi, một nhóm bạn đứng xa xa. Tới lúc quan tài cô được hạ xuống huyệt, đất được lấp lên. Chiếc xe xúc đất gầm máy, dộng rầm rầm trên huyệt để nện đất xuống cho chặt th́ không ai c̣n kềm được, bật khóc nức nở…Người nhà cô gào lên. Bố mẹ cô như muốn xụm xuống thật tội…Tại sao cái xe ấy không chờ cho tới lúc chúng tôi về hết rồi hẵng làm việc ấy nhỉ??? Chúng tôi c̣n xót như thế th́ người nhà của cô c̣n đau tới mức nào?!!"