|
04-03-2013
|
#21
|
R7 Tuyệt Đỉnh Cao Thủ
Join Date: May 2007
Posts: 7,758
Thanks: 32
Thanked 327 Times in 240 Posts
Mentioned: 2 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 1107 Post(s)
Rep Power: 25
|
thà tin có c̣n hơn không.
Tui tin có chuyện mấy người chống cộng viết mấy cái chuyện ngu xuẩn này và có mấy tên ngu xuẩn tưởng thiệt.
|
|
|
04-03-2013
|
#22
|
R9 Tuyệt Đỉnh Tôn Sư
Join Date: Jan 2013
Posts: 37,973
Thanks: 81,074
Thanked 56,785 Times in 24,152 Posts
Mentioned: 430 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 10758 Post(s)
Rep Power: 75
|
Hehehe
|
|
|
04-03-2013
|
#23
|
Banned
Join Date: Feb 2009
Location: https://t.me/pump_upp
Posts: 6,489
Thanks: 2,133
Thanked 1,040 Times in 726 Posts
Mentioned: 2 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 486 Post(s)
Rep Power: 0
|
Nếu chúng ta được làm lại o lứa tuoi dưới 50 tuoi - th́ chúng ta nên làm gi - và chúng ta co' tuyệt đói tin tường HOA KY là đồng minh hay không
Và ai se là người đứng lên đầy đủ tái trí đề dân tộc tự quyết hoa b́nh
|
|
|
04-03-2013
|
#24
|
R7 Tuyệt Đỉnh Cao Thủ
Join Date: Aug 2012
Posts: 7,336
Thanks: 1,282
Thanked 501 Times in 363 Posts
Mentioned: 0 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 19 Post(s)
Rep Power: 20
|
Quote:
Originally Posted by nhuquynh_1986
Nếu chúng ta được làm lại o lứa tuoi dưới 50 tuoi - th́ chúng ta nên làm gi - và chúng ta co' tuyệt đói tin tường HOA KY là đồng minh hay không
Và ai se là người đứng lên đầy đủ tái trí đề dân tộc tự quyết hoa b́nh
|
Nếu không có sự tin tưởng và không có đồng minh th́ phải đem Quốc Gia và dân tộc của ḿnh cho người ta sao ?
|
|
|
04-03-2013
|
#25
|
R8 Vơ Lâm Chí Tôn
Join Date: Feb 2008
Posts: 12,086
Thanks: 2,793
Thanked 3,498 Times in 1,839 Posts
Mentioned: 4 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 583 Post(s)
Rep Power: 31
|
Quote:
Originally Posted by hongyen2000
Người việt nam hèn hạ
Phi Lan
Email In
Người chuyển bài: Kim Trần
người việt nam hèn hạ
Bài viết này sẽ không có một chữ việt nam nào được viết hoa.
Bởi chúng ta có xứng đáng được trân trọng như vậy không? Không hề.
Cách đây đă lâu, tôi đọc “người trung quốc xấu xí” của ông Bá Dương (Đài Loan), chưa bàn tới hay/ dở/ đúng/ sai của nội dung cuốn sách gây tranh căi ầm ĩ đó, tôi chỉ nhớ lại cảm giác giật ḿnh của tôi khi đó. Khi tôi đọc lướt qua vài trang sách. Tôi như vỡ ra một niềm cảm khái mà từ lâu nó cứ âm ỉ trong ḷng. Tôi biết thế giới đă từng có những cuốn “Người Mỹ xấu xí”, “Người Nhật Bản xấu xí”, rồi mới đến cuốn của ông Bá Dương. Tôi vừa đọc, vừa tự hỏi, tại sao người việt nam chúng ta không có một cuốn như thế này? Tại sao chúng ta cứ tự ru ngủ ḿnh trong cái điệp khúc dân tộc việt nam là “cần cù, nhân hậu, thông minh, kiên cường, bất khuất, đoàn kết thương yêu nhau,…” & nh́n đâu cũng thấy anh hùng, liệt sĩ… Nếu thực sự chúng ta có những tố chất đó, nếu thực sự chúng ta là những người như thế, sao kết quả chúng ta hiện nay lại là một đất nước như thế này?
Một đất nước mà hơn phân nửa các cô cậu tú tài đi thi cử nhân khoe rằng ḿnh có quay cóp một cách hoàn toàn không có chút tự trọng (đó là được hỏi, c̣n báo chí không cần hỏi vẫn có những h́nh ảnh phao thi trắng cả trường thi! Vậy th́ thi cái ǵ? Thi xem ai quay cóp giỏi hơn chăng?). Trong đó c̣n có cả những đứa trẻ bảo rằng năm nay không thi th́ năm sau thi, chứ làm bài mà phỉ báng “thần tượng Su-Ju” của nó là nó không thi! Mặc cho bao nhiêu tâm sức, kỳ vọng của gia đ́nh, nhà trường, xă hội – những nền tảng đă cho nó có được cuộc sống và kiến thức để mà tiếp cận được với Su-Ju danh giá của nó. Thế mà nó vẫn được rất nhiều đứa trẻ khác tung hô! Chính là những đứa trẻ sẵn ḷng khóc lóc, quỳ gối, hôn ghế… trước thần tượng. Một dân tộc ǵ đă sản sinh và nuôi dạy ra một thế hệ kế thừa như thế?
Đội quân hôn hít ghế sao Hàn ngồi
Con nít nó học cha anh mà ra, chúng ta đă nuôi dạy trẻ con thành ra như thế sao? Đừng ai đổ thừa cho ai. V́ trường học đổ cho cha mẹ, cha mẹ đổ cho xă hội, xă hội đổ cho cha mẹ & nhà trường. Tóm lại, đừng đổ nữa. Hăy biết hốt về ḿnh đi! Tất cả chúng ta là người lớn, chúng ta đều có lỗi.
Bởi người lớn có hơn ǵ? Một xă hội mà người ta đang sẵn ḷng thuốc chết nhau đi từng ngày bởi tiền bạc bất kể lương tri. Làm quan th́ chỉ lo vơ vét, tham nhũng, quỳ gối trước ngoại bang để duy tŕ sự thống trị trước nhân dân. Gần 40 năm thống nhất, việt nam có hơn ǵ thời chiến ngoài đống xe máy chạy đầy đường & trong túi ai cũng có một cái điện thoại di động? Dù nhà ở không có, đất đai không có, bảo hiểm không có, tương lai cho con cái không có,… nhưng bia rượu chảy tràn lan mỗi ngày trong quán nhậu. Người ta được ru giấc suốt 40 năm bằng niềm ước mơ cháy bỏng “cơm no, áo ấm”. Hạnh phúc chỉ thế thôi! Muốn hạnh phúc hơn th́ hăy làm giàu, làm giàu, làm giàu! “Doanh nhân là chiến sĩ thời b́nh”. Cứt! Tôi ỉa vào cái khẩu hiệu sặc mùi con buôn, đầy phân chợ trời đó! Tiếng súng không c̣n nổ ngoài đường. Một cuộc chiến khác đậm chất mafia, côn đồ, đảo Sicily chắc c̣n phải chào thua nhà cầm quyền việt nam trước khả năng dùng “luật im lặng” của họ với dân ḿnh. Cuộc chiến đó là ŕnh ṃ, là theo dơi, là cấm cản, là kiểm duyệt, là vu cáo, là bắt bớ, là dùi cui, là tù đày, là chết không lư do, là bị bịt miệng tại ṭa, là con cháu theo lời lănh đạo cầm gậy gộc ra ngoài đồng ức hiếp ông bà cha mẹ cḥm xóm của ḿnh v́ họ đang giữ đất. Trong khi họ giữ đất cho ai? Những đứa thanh niên đó nó đang nghĩ ǵ khi quay lưng lại với dân tộc ḿnh? Đơn giản thôi. Nó tin rằng nếu trung thành với cái thể chế mà nó đang phục vụ, thể chế đó sẽ cho nó công việc ổn định, đặc quyền, đặc lợi hơn người. Vậy là nó nhắm mắt làm theo, coi nhân dân là cỏ rác, cũng v́ lợi ích cá nhân & gia đ́nh nó – nếu nó có nghĩ tới. Chứ ngoài ra, liệu c̣n cái lư tưởng cao đẹp nào có thể tin vào lúc này? Đừng nói với tôi là “lư tưởng Hồ Chí Minh” hay “lư tưởng cộng sản” nhé! Hỏi những đứa mặc áo xanh cán bộ Đoàn thử xem, nó nói có trôi chảy không? Tôi đă thử rồi, rốt cuộc là ngồi im nghe tôi nói huyên thuyên toàn những điều mà trường học gọi là “phản động”.
Đội quân trấn áp nhân dân
>Cuộc chiến này được khoác lên chiếc áo bảo vệ ḥa b́nh, tự do, hạnh phúc. C̣n bên trong là để bảo vệ quyền lợi, quyền lực cho một nhóm người gắn kết với nhau bằng những chiếc răng cùng gặm vào xương máu người nghèo, người thất học, người bán buôn lương thiện hàng ngày. Những người mỗi ngày chỉ biết tạ ơn trời phật đă cho chúng con một ngày yên ổn làm ăn, không bị cán bộ thuế đến nhũng nhiễu, không bị CSGT thổi phạt kiếm ăn, không bị đội dân pḥng rượt đuổi, không bị ông chủ đẩy vào toa-lét để sờ soạng, không bị cắt tiền tăng ca, không bị cho ăn cơm thiu ngộ độc, không bị bệnh đột ngột phải vào bệnh viện nằm gầm giường chờ chết,..
Thế là cái dân tộc đầy sợ sệt, bất an đó cuống cuồng kiếm tiền, cuống cuồng vơ chỗ này, cấu chỗ kia để lo cho cái thân ḿnh. Họ c̣n biết làm ǵ nữa?
Và khi họ chăm chắm vào tiền và sự yên ổn cho ḿnh, họ để mặc cho một bọn ác khác lên ngôi, bọn này là sản phẩm của công thức: Bên trên, chúng nh́n thấy cách hành xử của một chính quyền côn đồ, có tiền là ra luật + Bên cạnh, chúng nh́n thấy những con người thờ ơ với người khác, chỉ c̣n biết nghĩ tới ḿnh + Bên dưới, chúng nhận ra một đám người khổ sở, sợ sệt, yếu ớt = Chúng chợt nhận ra chúng có khả năng luồn cúi bên trên, tránh né bên cạnh & ức hiếp bên dưới.
Cảnh sát giữ trật tự hay đang bóp cổ dân?
Sao mà tôi sợ bọn người đó như thế?!
Bọn đó tập trung vào các cơ quan công quyền, làm quản lư, làm công an, làm công chức,… làm “đầy tớ” của nhân dân!
Bọn công bộc đó đă cùng nhau đẩy những cụ già bỏ quê bỏ xứ, lên Sài g̣n ngồi vạ vật dầm mưa dăi nắng suốt ngày đêm, ngày này qua tháng nọ để kêu oan.
Bọn công bộc đó đă đẩy 2 mẹ con người phụ nữ nọ phải dùng đến cách phản kháng cuối cùng mà họ có là khỏa thân ở giữa đường để đ̣i lại công bằng. V́ trong tay họ c̣n có ǵ để chống lại chúng ngoài phẩm cách của người đàn bà vốn được coi là thiêng liêng? Họ dùng đến cách đó, và cuối cùng bị chúng lôi kéo dọc đường và nỗi oan của họ có ai thèm đoái tới?
Cưỡng chế đất đai hay cưỡng hiếp người?
Bọn công bộc đó đă đẩy đến đỉnh điểm hôm nay, một người mẹ uất ức tự thiêu trước cổng 1 cơ quan công quyền v́ không c̣n sức để chịu đựng chúng…
Tôi sợ bọn chúng v́ bọn chúng đông quá, đông như kiến cỏ. Chúng nhan nhản khắp nơi, ngày ngày bóp chết mọi ước mơ, triệt tiêu mọi khao khát, thêm sự dốt nát của chúng vào nữa là hoàn hảo để tạo ra một nền kinh tế xă hội thụt lùi đến chóng mặt, quay cuồng trong dối trá và danh lợi. Đáng sợ hơn, cuộc sống ấm êm no đủ của chúng nhờ vào tính cơ hội – thu vén lại là sự thèm khát của những tầng lớp khác. Khiến cho những con thiêu thân non trẻ khác lao vào như một cơ hội ngàn vàng.
Bọn này tiếp tay cho bọn con buôn cũng lưu manh không kém. Thế là chúng ta ăn thức ăn có độc mỗi ngày, con cháu chúng ta uống sữa độc mỗi ngày, chúng ta đi trên những con đường hiểm họa mỗi ngày, chúng ta tiêu dùng những ǵ chúng mang tới, chúng ban phát, với giá mà chúng ấn định, với mức thuế mà chúng muốn,… không c̣n một lựa chọn nào khác. Không biết làm ǵ khác, không có phản ứng ǵ khác! V́ chúng ta lương thiện.
Kẻ không lương thiện có những phản ứng tàn độc hơn, hoặc biến hẳn sang một trạng thái sống khác, như một sự kết tinh cao cấp hơn của một xă hội đương nhiên sẽ sản sinh ra nó.
Tôi nghĩ đến bọn này khi tôi đọc tin về tên bác sĩ lợi dụng lúc mẹ của bệnh nhi đi lấy giấy xét nghiệm, hắn hăm hiếp đứa bé mới 3 tuổi.
Tôi đọc tin ông bà chủ đánh trẻ làm công đến thương tật.
Tôi đọc tin một gă thanh niên có học chặt chém bạn gái ḿnh thành từng khúc chỉ v́ một chiếc xe máy và chút ít tài sản.
Tôi đọc tin bọn chủ & lơ xe vứt xác hành khách bị lèn chết giữa đường mà cả xe không ai phản ứng.
Tôi đọc tin nữ sinh phải ngủ với thầy giáo để được điểm tốt.
Tôi đọc tin người đi đường bị cướp, may mắn giật lại được túi tiền, nhưng túi rách, tiền bay ra, xung quanh thiên hạ xúm lại nhặt, nhưng không phải nhặt giúp, mà nhặt hết đi không chừa lại đồng nào. Thay v́ bị 1 đứa cướp, anh ta bị cả con đường đè ra mà cướp!
… c̣n rất nhiều tin.
Một dân tộc ǵ mà độc ác và hèn hạ thế?
Dĩ nhiên không chỉ có ḿnh tôi biết đau đớn v́ những điều đó.
Chúng ta có cả một thứ to tát mà tôi tạm gọi là “nền văn chương than khóc”.
Trong những tác phẩm thi ca xuất bản từ khoảng 20 năm trở lại đây, tôi không dám nói ḿnh đọc nhiều hay nghe nhiều, nhưng tôi cố gắng đọc, nghe, cố gắng t́m ṭi, cố gắng t́m kiếm một tác phẩm nó xứng đáng làm cho tôi thấy dân tộc việt nam của tôi thực sự là “cần cù, nhân hậu, thông minh, kiên cường, bất khuất, đoàn kết thương yêu nhau,…” một cách đúng nghĩa. V́ hăy quên những h́nh tượng cách mạng cao đẹp trong văn chương hay cả âm nhạc của miền Bắc thời chiến tranh đi! Đó không phải là văn chương, nó là thuốc pháo, t́m cách dẫn dắt, thôi thúc người ta chém giết & chết. Không hơn không kém.
Các bạn có t́m kiếm giống tôi không? Và các bạn có t́m thấy không? Hay đầy rẫy xung quanh chúng ta chỉ có 3 loại:
- Loại mờ nhạt, rẻ tiền, xúc cảm vu vơ, vụn vặt, vô thưởng vô phạt.
- Loại có trăn trở, có suy tư, nhưng toàn đau đáu những nồi niềm xưa cũ, tương lai chả biết phải vứt đi đâu và vứt cho ai?
- Loại mạnh mẽ hơn, trực diện hơn, nhưng tầm vóc tác phẩm chỉ ở mức gẩy lên 1 tiếng đàn, rồi thôi!
Tinh thần chúng ta đang được nuôi dưỡng bằng những thứ chỉ đến mức đó thôi.
C̣n những thứ hổ lốn lai căng phát trên TV, bán ngoài sạp báo mỗi ngày, tôi không dám kể tới, v́ đó là nỗi kinh hoàng mà nếu phân tích thêm, chỉ muốn vứt cái đầu ḿnh đi, không cần suy nghĩ nữa làm ǵ cho mệt óc.
Vậy cái ǵ đă gây nên nông nỗi?
Tôi không muốn tạo ra sự hiểu lầm là cái ǵ cũng do lỗi cộng sản.
Nhiều người rất cực đoan, nói ra cái ǵ sai, họ cũng đổ vấy hết cho cộng sản.
Nhưng cộng sản tệ đến thế mà cai trị được chúng ta đến ngày giờ này, th́ chúng ta cũng tệ không kém!
Nghe nói cụ Tản Đà có câu:
Cũng bởi thằng dân ngu quá lợn!
Cho nên quân ấy mới làm quan.
Những ǵ độc ác, bẩn thỉu của cộng sản, những người khác đă nói đầy cả ra rồi, tôi nghĩ ḿnh cũng không cần nhắc lại.
Tôi chỉ nghĩ đến một điều, cái ǵ đă làm cộng sản tồn tại lâu như thế?
Ngoài sự cấu kết quyền lực – quyền lợi để cùng bảo vệ lẫn nhau, cộng sản đă làm ǵ để chúng ta thành ra một dân tộc việt nam hèn hạ tự trên xuống dưới, từ già tới trẻ như ngày hôm nay? Ngoài sự mafia, côn đồ, trấn áp bằng sợ hăi, giáo dục một cách ngu dân ra, chúng c̣n làm ǵ nữa?
Ai từng học luật đều biết, khi quy phạm pháp luật không điều chỉnh được, th́ hành vi con người sẽ phải điều chỉnh bởi quy phạm đạo đức. Pháp luật không theo con người lên giường, vào toa-lét, xuống bếp. Nhưng đạo đức theo ta khắp nơi, tận trong ngơ ngách tâm hồn. Pháp luật cũng không ép tạo ra đạo đức. Chính sự vô thần vô thánh, không thừa nhận đức tin mà cộng sản triệt để nhồi nhét từ khi họ nắm được dân tộc này đă hun đúc ra những con người sẵn sàng bán thịt thối cho người ta ăn, đút sữa độc vào miệng con nít, chém mẹ ruột, giết con đẻ,… V́ những người này họ không sợ, hoặc họ tin rằng họ sẽ tránh được sự trừng trị của pháp luật. Khi pháp luật không trị được mà người ta không sợ luân hồi, không sợ quả báo, không sợ bị đày xuống địa ngục,… th́ họ c̣n sợ ǵ nữa? Việc ǵ mà họ không dám làm?
C̣n những kẻ yếu không có niềm tin là có Phật, có Chúa, có Thánh Allah luôn soi sáng ḿnh, giúp đỡ ḿnh, ngự trị trong ḿnh, th́ họ c̣n biết dựa vào đâu để t́m lại niềm lạc quan mà sống? Mà tranh đấu để tự t́m lấy giá trị sống thiêng liêng mà đấng tạo hóa đă ban cho mỗi chúng ta?
Tôi có cảm giác như ḿnh đang sống giữa một bầy đàn hỗn loạn nhưng hoang vu, hỗn loạn về vật chất – nhưng hoang vu về tinh thần. Bạn có thấy như thế không?
Giữa sự hỗn loạn và hoang vu ấy, cái ác sẽ luôn luôn ngự trị, kẻ có sức mạnh sẽ luôn trấn áp chúng ta. Chúng ta - những kẻ được đến trường nhưng thật ra thất học, những kẻ nghĩ ḿnh lương thiện nhưng thật ra không có lương tri, những kẻ đủ ăn mặc nhưng thật sự chưa hề nếm mùi vị hạnh phúc, những kẻ đọc sách – nghe nhạc mỗi ngày nhưng không biết đó chẳng phải là nghệ thuật đích thực – một nền nghệ thuật có thể soi sáng tâm hồn ta chứ không phải ru ta ngủ trong quên lăng. Những kẻ hoang mang không biết tin ai, không hiểu nên làm ǵ cho đúng.
Lúc đó, lúc hỗn loạn và hoang vu đó, anh cộng sản xuất hiện và nói: Đời chúng mày chỉ cần độc lập – tự do – hạnh phúc.
Chúng ta tưởng thế là hay ho lắm! Dù nền độc lập này có mang lại tự do không? Có hạnh phúc không? Hay chúng ta đang cúi đầu nô dịch cho ai đây? Chúng ta thực chất đang sống thế nào đây? Và đang để lại cho con cháu chúng ta di sản ǵ?
Chúng ta đeo bám theo họ, quên cả chính bản thân ḿnh, một con người, cần phải sống sao cho đúng nghĩa, đúng phẩm cách, hành động đúng theo những ǵ mà một con người có lương tri cần phải hành động.
Bạn có đang tự hào v́ ḿnh là người việt nam không? Hỡi những con người ấu trĩ mang trong ḿnh một đinh ninh sắt đá là tôi rất tự hào v́ tôi là người việt nam “cần cù, nhân hậu, thông minh, kiên cường, bất khuất, đoàn kết thương yêu nhau,…” đă từng đấu tranh thắng Mỹ, các bạn không thấy điều đó nó hết thời rồi à? Ta thắng Mỹ để có một xă hội phồn vinh, một dân tộc được tôn trọng. Chứ c̣n thắng Tàu, thắng Pháp, thắng Mỹ, thắng khắp nơi… Mà ngày nay những kẻ ta từng thắng đó, nó coi chúng ta c̣n không hơn con chó th́ cái chiến thắng đó nhắc tới làm chi cho thêm nhục?
Mặt phải, chúng ta ra rả trên báo mỗi ngày là “Mỹ đă đến biển Đông”, “bà Hillary dọa TQ không nên gây hấn”,.. để mong ḷng dân yên ổn. Mặt trái, chúng ta tổ chức ngày hội gặp gỡ những lớp cán bộ đă từng được Tàu đào tạo để cám ơn họ đă “dạy dỗ” cả đám chóp bu việt nam. “Đĩ” chưa từng thấy! Chưa có cái chính quyền nào mà “đĩ” như chính quyền việt nam hiện tại. Dựa hơi mà cũng không biết dựa hẳn bên nào cho trót. Lá mặt lá trái như thế bảo sao quốc tế nó không khinh?
C̣n dân việt nam th́ sao? Dám cầm súng đánh TQ hay đánh bất cứ thằng nào xâm lược việt nam nữa không? Mà cầm súng để làm ǵ? Kết quả của gần 40 năm độc lập, ai cũng thấy cả rồi, không cần nói nữa.
Và cả bọn hèn hạ chúng ta đang ôm lấy nhau, hồi hộp chờ đợi hồi chuông báo tử.
Bổ sung:
Sau khi bài này được upload, tôi nhận được khá nhiều comments và cả message. Không biết phải đánh giá như thế nào về những comments hỏi ngược lại tôi với một thái độ khinh khỉnh, qua nhiều câu chữ khác nhau, nhưng đại khái cùng 1 ư: "Vậy bạn có hèn không?". He he...
Tôi chỉ muốn nhấn mạnh lại 1 điều, suốt cả bài viết, tôi không gọi những người hèn là "các bạn", tôi gọi là "chúng ta". Như vậy có dễ hiểu hơn chưa nhỉ?
Tôi không thích tự nhận hay gán ghép. Tôi chỉ nói lên những suy nghĩ của ḿnh, c̣n đánh giá tôi hay đánh giá chính ḿnh, các bạn cứ tự làm lấy. Thiết nghĩ, đâu cần phải tranh luận chuyện ai hèn, ai không hèn ở đây! Biết hay không biết mới là quan trọng. Mà cái sự khổ sở để đi từ cái "không biết/ chưa biết" đến cái "biết" nó sẽ là một quá tŕnh gian nan mà mỗi người phải tự thân trải nghiệm. Không ai giúp ai được đâu. Và tôi hiểu, cái "biết" của tôi nó cũng chỉ giới hạn trong tầm nhân sinh quan nhỏ bé của cá nhân tôi mà thôi. C̣n bạn, hăy tiếp tục giữ lấy niềm lạc quan của bạn. Con cừu vẫn có được niềm hạnh phúc mỗi ngày được gặm cỏ non, uống nước suối, ngắm bầu trời xanh, chờ đến ngày xẻ thịt mà! Đúng không? Hạnh phúc vẫn khắp quanh ta! Những con cừu không biết "tự sướng", không biết "thủ dâm tinh thần" th́ quả thực là ngu c̣n hơn... cừu! He he...
* * *
Bổ sung tiếp:
"... Ông bảo xă hội nào cũng có những điều bẩn thỉu. Tôi công nhận điều ấy. Nhưng xă hội bẩn thỉu nhất ông có biết là xă hội nào không? Là xă hội mà thằng ăn cắp không cho rằng nó phạm pháp, nó đang làm điều xấu, người lương thiện th́ run sợ, thằng bất lương lại coi việc nó làm là b́nh thường và kẻ vô liêm sỉ như ông th́ vênh vang tự đắc: ta là số đông. Chính là xă hội này đây..." (trích comment@khongnoibiet ).
|
Tuy sốc, đụng chạm nhưng đúng, cho nên VN ḿnh đừng bao giờ so sánh với Nhật Bản, Đại Hàn, Singapore...tuỉ nhục lắm.
|
|
|
04-03-2013
|
#26
|
R7 Tuyệt Đỉnh Cao Thủ
Join Date: Aug 2012
Posts: 7,336
Thanks: 1,282
Thanked 501 Times in 363 Posts
Mentioned: 0 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 19 Post(s)
Rep Power: 20
|
Quote:
Originally Posted by ez4me
Tuy sốc, đụng chạm nhưng đúng, cho nên VN ḿnh đừng bao giờ so sánh với Nhật Bản, Đại Hàn, Singapore...tuỉ nhục lắm.
|
Là con dân Việt Nam ai ai cũng biết nhục , chỉ trừ lủ Khỉ Trường Sơn và đám Bắc Cụ .
|
|
|
04-03-2013
|
#27
|
R5 Cao Thủ Thượng Thừa
Join Date: Apr 2011
Posts: 1,531
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
Mentioned: 0 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 0 Post(s)
Rep Power: 15
|
Cần ǵ đợicho lâu hiện tại c̣n nước Việt đâu mà mất!
|
|
|
04-03-2013
|
#28
|
R6 Đệ Nhất Cao Thủ
Join Date: Dec 2006
Posts: 3,565
Thanks: 115
Thanked 190 Times in 125 Posts
Mentioned: 0 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 0 Post(s)
Rep Power: 21
|
Quote:
Originally Posted by qthinh
thà tin có c̣n hơn không.
Tui tin có chuyện mấy người chống cộng viết mấy cái chuyện ngu xuẩn này và có mấy tên ngu xuẩn tưởng thiệt.
|
Hahaha đc qthinh
Thế đc không thấy trong vài năm gần đây,đảng ta "thi đua".. "nhầm lẩn" cờ 6 Sao sau,gần đây nhất là hàng loạt sách Giáo Khoa của Bộ Giáo Dục dạy bé nhận biết "cờ tổ quốc" của Trung cộng à....qthinh có thấy ăn khớp với "Dự án lớn" 2020 không?
Thôi nhận đi mà sợ gì nữa,dân trong nước bây giờ sợ đảng lắm rồi.
|
|
|
04-03-2013
|
#29
|
R7 Tuyệt Đỉnh Cao Thủ
Join Date: May 2007
Posts: 7,758
Thanks: 32
Thanked 327 Times in 240 Posts
Mentioned: 2 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 1107 Post(s)
Rep Power: 25
|
Cả thanybotay cũng tin vậy th́ cộng sản nó quá mừng rồi. Đừng hỏi tui tại sao đó nha hehehehehe
Quote:
Originally Posted by ThanYBoTay
Hahaha đc qthinh
Thế đc không thấy trong vài năm gần đây,đảng ta "thi đua".. "nhầm lẩn" cờ 6 Sao sau,gần đây nhất là hàng loạt sách Giáo Khoa của Bộ Giáo Dục dạy bé nhận biết "cờ tổ quốc" của Trung cộng à....qthinh có thấy ăn khớp với "Dự án lớn" 2020 không?
Thôi nhận đi mà sợ ǵ nữa,dân trong nước bây giờ sợ đảng lắm rồi.
|
|
|
|
04-04-2013
|
#30
|
R9 Tuyệt Đỉnh Tôn Sư
Join Date: Jan 2013
Posts: 37,973
Thanks: 81,074
Thanked 56,785 Times in 24,152 Posts
Mentioned: 430 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 10758 Post(s)
Rep Power: 75
|
Quote:
Originally Posted by ThanYBoTay
Hahaha đc qthinh
Thế đc không thấy trong vài năm gần đây,đảng ta "thi đua".. "nhầm lẩn" cờ 6 Sao sau,gần đây nhất là hàng loạt sách Giáo Khoa của Bộ Giáo Dục dạy bé nhận biết "cờ tổ quốc" của Trung cộng à....qthinh có thấy ăn khớp với "Dự án lớn" 2020 không?
Thôi nhận đi mà sợ ǵ nữa,dân trong nước bây giờ sợ đảng lắm rồi.
|
Bác Than y, thằng thun nó không nghỉ tới 2020 xa quá , lạy chệt bưng bô mệt quá. Nó mong tới gần gần để gia đ́nh nó làm quan thái dúi ư lộn thái thú. Hehehe
|
|
|
04-04-2013
|
#31
|
R8 Vơ Lâm Chí Tôn
Join Date: Apr 2011
Posts: 16,297
Thanks: 21,665
Thanked 37,823 Times in 12,790 Posts
Mentioned: 635 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 7227 Post(s)
Rep Power: 68
|
Quote:
Originally Posted by cc4cc
Nếu không có sự tin tưởng và không có đồng minh th́ phải đem Quốc Gia và dân tộc của ḿnh cho người ta sao ?
|
Quote:
Originally Posted by nhuquynh_1986
Nếu chúng ta được làm lại o lứa tuoi dưới 50 tuoi - th́ chúng ta nên làm gi - và chúng ta co' tuyệt đói tin tường HOA KY là đồng minh hay không Và ai se là người đứng lên đầy đủ tái trí đề dân tộc tự quyết hoa b́nh
|
Chào hai bạn hiền
Câu hỏi và trả lời của 2 bạn thảo luận vấn đề rất hay , tôi xin vài hàng phân tích + sưu khảo từng phần để góp ư thêm
VN chúng ta là một nước đă có ngàn năm văn hiến và là nước nhược tiểu đă bị ngoại bang nḥm ngó , xâm chiếm , đô hộ ...nhưng dân ta vẫn quật cường
V̉NG XOÁY ĐÔNG VÀ TÂY
Việt Nam là một quốc gia đă tồn tại hơn 4.000 năm, với lịch sử chiến tranh giữ nước liên tục chống lại các cuộc xâm lăng của phương Bắc. Việt Nam, cũng như hầu hết các quốc gia phương Đông đều bị lạc hậu trước sự phát triển của phương Tây, bị phương Tây đô hộ bắt đầu từ giữa thế kỹ 19. Việt Nam, cũng như TQ, đă trải qua hơn 100 năm đấu tranh, chống lại các cường quốc xâm lăng, để giành quyền sống và nền độc lập của ḿnh. Chủ nghĩa Cộng sản xuất hiện từ phương tây đă du nhập vào LX, TQ, VN và nhiều quốc gia khác, trở thành phương tiện tạo thêm một sức sống mới, vượt qua chế độ Phong kiến đă lạc hậu, làm kích thích tinh thần chiến đấu cho mục tiêu độc lập dân tộc và ư thức mới về một thể chế dân chủ, các nước đă cùng đứng chung trong một hệ tư tưởng là Chủ nghĩa CS.
V̉NG XOÁY Ư THỨC HỆ
Giữa thế kỷ 20, thế giới chuyển hóa thành hai phe, phe theo chủ nghĩa Cộng sản và phe chống chủ nghĩa Cộng sản. Việt Nam là một nước nhỏ, nằm vào vị trí địa-chính trị quan trọng nên đă trở thành trận địa giao tranh của hai thế lực, tiếp tục ch́m trong máu lửa, trong khi các nước lớn LX, TQ th́ đă sớm giành được độc lập, thoát ra khỏi chiến tranh. Thời đại bước vào một ṿng xoay mới Phe chống chủ nghĩa Cộng sản - mà ta quen gọi là chủ nghĩa Tư bản – do sự phát triển khoa kỹ thuật, và tinh thần đấu tranh cho khát vọng dân chủ, đă chuyển hóa thành thể chế dân chủ ngày càng tốt hơn, đưa xă hội tiến lên một bước văn minh, các giá trị sống con người được tôn trọng và có luật pháp nâng đỡ, với mô h́nh tam quyền phân lập, đă thuyết phục hầu hết các quốc gia trên thế giới đi theo. Trong khi đó, phe theo chủ nghĩa Cộng sản, thực hiện mô h́nh XHCN, với Liên Xô là 80 năm, TQ hơn 50 năm, theo cơ chế tập quyền độc đoán, trở thành một thể chế xơ cứng, chậm phát triển, tệ nạn chuyên quyền, hối lộ trong giới cầm quyền trở thành hệ thống. Nội bộ giới cầm quyền liên tục trải qua những cuộc thanh trừng nhau đẫm máu, nhân dân bị buộc phải sống trong khuôn khổ bị chỉ huy toàn diện. Khát vọng tư do của nhân dân và của một bộ phận lớn những người có ư thức trong đảng CS Liên Xô đă thúc dục họ cùng nhau tự đứng lên, làm một cuộc cách mạng thay đổi thể chế cũ của 80 năm qua, sang thể chế mới: Từ bỏ chủ nghĩa xă hội, giải tán đảng CS, chuyển sang cơ chế dân chủ, hội nhập vào thế giới, không xem quốc gia khác là kẻ thù, chỉ chăm lo cho sự phồn vinh của đất nước ḿnh trong tinh thần cạnh tranh toàn cầu theo luật chơi b́nh đẳng. Liên xô, vốn là quốc gia đi đầu, được xem là thành tŕ của phong trào Cộng sản quốc tế, nay không c̣n nữa. Hệ tư tưởng chủ nghĩa CS đă bộc lộ tính bất khả thi về mặt thực tiển, lẫn rối loạn về mặt lư thuyết ở quy mô thế giới (Điển h́nh thực nghiệm tại hai quốc gia lớn nhất là LX và TQ đều thất bại). Từ đây cũng chính thức chấm dứt cuộc đấu tranh ư thức hệ của chủ nghĩa CS quốc tế, mà Việt Nam đă là nạn nhân đẫm máu lâu dài nhất. C̣n lại ngày nay, chỉ là sự rơi rụng cuối mùa của giai đoạn lịch sử, tiếc thay, trong đó có VN, Lào, Bắc Triều Tiên, mà TQ là kẻ đứng đầu, c̣n mang tên là chủ nghĩa xă hội. Tên gọi, thật ra không quan trọng, v́ nó chỉ là sự giả danh Giả danh, có nghĩa là ẩn danh để lợi dụng. Nó có giá trị cho kẻ lợi dụng và có nguy hại cho người bị lợi dụng. Chế độ Cộng sản TQ, thực chất chưa bao giờ mang khát vọng XHCN, như khát vọng tốt đẹp ban đầu của người khai sinh ra chủ thuyết Cộng sản (Karl Marx). Cộng sản TQ, trong suốt thời kỳ cai trị của Mao Trạch Đông, thực hiện mô h́nh XHCN theo cách của ḿnh, hơn nửa thế kỷ đă không thành công. Nội bộ không ngừng đấu tranh giành quyền lực, lên tiếp gây ra những đợt thanh trừng đẫm máu, người dân sống trong nghèo đói và lạc hậu. Lănh đạo đảng CSTQ, bên ngoài vẫn khoát áo “XHCN mang màu sắc TQ”, nhưng bên trong âm thầm chuyển sang chủ nghĩa dân tộc Đại Hán cực đoan với tham vọng bành trướng. Tận dụng thời cơ Mỹ đang bận bịu sa lầy với trong cuộc chiến tranh VN, Mao kết giao với Mỹ, phản bội VN – người cùng chiến hào XHCN – vào thời điểm cheo leo nhất của VN, họ chớp thời cơ chiếm quần đảo Hoàng sa của VN (1974). Vào thời kỳ Đặng Tiểu B́nh, nhằm lúc VN khó khăn nhất, họ tiến quân công khai đánh VN (1979), chiếm thêm 5 đảo của quần đảo Trường sa VN (1988). Sau đó, chúng giương cao chiêu bài 16 chữ vàng để khỏa lấp việc chiếm đoạt và trấn an người VN nhẹ dạ, dưới danh nghĩa “gác lại tranh chấp” v́ “cùng chung lư tưởng xhcn”, “cùng là đảng CS anh em”. Trong 10 năm phản bội VN và kết giao với Mỹ, Đặng đă nhanh chóng phát triển kinh tế, khoa học kỹ thuật, hiện đại hóa quân sự, và trở thành một cường quốc thế giới. Và nay, Bắc Kinh quay ra thách thức với Mỹ, giành quyền phân chia trật tự thế giới theo tham vọng của ḿnh. Cụ thể, chúng muốn khống chế các quốc gia vùng châu Á, mưu toan chiếm trọn biển Đông và tham vọng chia đôi biền TBD với Mỹ và thế giới c̣n lại. Chúng bất chấp đời sống của nhân dân TQ, và cả nhân dân thế giới, về sinh mạng, về nhân phẩm, về giá trị quyền làm người, về mọi giá trị chung mà nhân loại đang vun đắp. Chúng đang hiện h́nh trước mắt nhân loại là một con quỹ dữ. Chúng quên rằng chúng sẽ gặt băo sau khi chúng đă gieo gió. Chiến tranh gọi là ư thức hệ giữa hai phe, giờ đây hoàn toàn chấm dứt. Thay vào đó là cuộc khủng hoảng giữa tham vọng bành trướng vai tṛ nước lớn của Trung Quốc, với các lực lượng chống bành trướng của các nước trong khu vực, kể cả Mỹ, đă đặt VN vào t́nh huống cực kỳ khó khăn trong vùng xoáy khốc liệt. V̉NG XOÁY CỦA NƯỚC LỚN . Vị trí địa – chính trị Việt Nam luôn đứng ở đầu sóng ngọn gió, tự nó là yếu tố nguy hiểm, luôn là thử thách ư chí VN về sự quyết định sinh mệnh của ḿnh. Phía TQ với tham vọng bành trướng bá quyền th́ đă rơ, chúng đang uy hiếp an ninh các nước khu vực biển Đông, đặc biệt VN là chặng đầu trên con đường xâm lược, với tương quan lực lượng ở thế áp đảo VN. Phía Mỹ đang toan tính giữa các chọn lựa đối sách với TQ: Ḱm chế quyền lực - chia sẻ quyền lực – hay nhường sự lănh đạo khu vực châu Á cho TQ? Giáo sư Hugh White (ĐH QG ÚC), tác giả của phân tích nói trên, trong tác phẩm mới xuất bản “Sự Lựa Chọn TQ” (The China choice) cho rằng TQ đă lớn mạnh ở mức cân bằng, thậm chí có khả năng đảm nhiệm thay vai tṛ của Mỹ tại đây. Cả ông người Việt, GS Nguyễn Mạnh Hùng (ĐH George Mason, HK) cũng tán thành phương án giữa: “Tốt nhất, HK nên chọn chia sẻ quyền lực với TQ và buông lỏng uy thế tối cao của ḿnh”, đặc biệt ở khu vực Đông Dương cũ (Việt-Miên-Lào). Nguyên Thủ tướng Úc, Paul Keating cũng đồng t́nh: “Chúng ta (ÚC) cần một kết cấu nhằm giúp TQ can dự vào khu vực (châu Á-TBD) thay v́ ḱm chế họ”. Khi bà Ngoại trưởng Clinton chạy ṿng quanh châu Á, nhằm củng cố tinh thần các nước đồng minh, th́ ngày 4-9, tại Bắc Kinh, Dương Khiết Tŕ nói thẳng với bà: “Quan điểm của TQ là nhất quán và rơ ràng, TQ có chủ quyền tại các đảo ở biển Đông và vùng nước lân cận” và gợi ư chia phần: “không nơi nào mà TQ và Mỹ chia sẻ lợi ích và tương tác thường xuyên hơn là khu vực châu Á-TBD”. Trước đó mấy ngày, Tổng Thống Mỹ Obama th́ nói lơ lững về phương án chia sẻ quyền lực, rằng: “Đó là điều không dễ làm!” Chúng ta không biết thật sự điều ǵ sẽ xảy ra? Họ e ngại cái giá phải trả cho sự xung đột có thể dẫn đến một cuộc chiến tranh hạt nhân, trước một TQ quá tham lam và liều lĩnh đang cố vươn lên nầy? Tiến sĩ Tim Huxley (Viện Nghiên cứu Quốc tế London), người khá hiểu VN, cho rằng suốt lịch sử VN đă từng lệ thuộc và từng chiến đấu với TQ, trong trường hợp thả rơi Đông Dương vào tay TQ, với lời tiên đoán có lẽ không sai: “Đưa VN vào quỹ đạo của TQ, cũng giống như bắt đầu một cuộc chiến” (ư nói rằng VN sẽ không chịu khuất phục và sẽ tiến hành cuộc chiến đấu chống lại như lịch sử đă từng diễn ra). Vấn đề TQ, không chỉ riêng là vấn đề liên quan VN. Chúng ta đă từng nghe và thấy, nước Mỹ luôn đề cao và can thiệp mạnh mẽ các vấn đề về nhân quyền trên khắp thế giới. Và đây, con quỹ dữ Bắc Kinh, chính là vấn đề nhân quyền ở quy mô thế giới, đang là một thử thách nặng nề cho nhân loại hôm nay. Nó không được giải quyết, đồng nghĩa với sự suy sụp nghiêm trọng về khát vọng vươn lên của một loài người có ư nghĩa hơn. Tuy nhiên, một buổi tiệc có vui vẻ náo nhiệt hay không, cũng tùy thuộc thái độ của từng thành viên tham dự, cũng như trong kinh thánh đạo Ki-tô có câu “ Nếu ngươi không chịu x̣e bàn tay ra, th́ ân sủng của Chúa cũng không đến được.” Sự x̣e bàn tay ra không có nghĩa là van xin hay dấu chỉ sự yếu thế, đối lập với động thái màu mè, mà là bộc lộ tính quyết đoán của ḿnh, là giá trị của tính cách trong sự chọn lựa. Thái độ của VN sẽ quyết định sinh mệnh của VN, như lịch sử đă mách bảo cả hai chiều: kiên quyết hay nhu nhược.
LỰC HÚT CỦA QUỸ ĐẠO TRUNG QUỐC
Lịch sử mấy ngàn năm cho thấy, mỗi thời kỳ TQ hưng thịnh th́ đem quân đi đánh chiếm các quốc gia lân cận. VN măi măi là miếng mồi ngon của chúng, như miếng mỡ trước miệng mèo, con mèo của bản năng nguyên thủy. Thời đại ngày nay các quốc gia đều có mối liên hệ ràng buộc toàn cầu, không cho phép một quốc gia đem quân đi đánh chiếm một quốc gia khác theo cách trắng trợn. Nhưng một Trung Quốc Cộng Sản ngoại lệ, có thể làm điều ngoại lệ. Một mặt chúng t́m cơ hội khiêu khích để lấy cớ gây chiến tranh, một mặt, chúng tạo áp lực và gặm nhấm dần từng ngày, từng phần đất liền, biển và đảo. Mặt khác, mưu mô hơn, là sách lược xâm lăng bằng “sức mạnh mềm”mà chúng đă thực hiện lâu nay. Ngày xưa, khi quân nhà Thanh kéo sang xâm lược VN với khẩu hiệu “Phù Lê, diệt Trịnh” (ủng hộ nhà Lê, tiêu diệt chúa Trịnh), nay ư đồ của chúng là phương châm “Phù Đảng, diệt Quốc” (ủng hộ đảng CSVN, thôn tính nước Việt Nam) dưới chiêu bài hai nước cùng là CNXH, cùng là Đảng CS anh em! Sự ngu trung của trí tuệ và trạng thái bạc nhược của tinh thần, dưới ngọn cờ XHCN, đảng CSVN đă dắt dẫn VN dấn bước vào con đường ngày càng khó khăn. Sau 10 năm chiến tranh vừa công khai vừa âm thầm, mất đất và mất đảo, Đảng CS VN sang tận bên Tàu, tại Thành Đô năm 1991, kư kết với Đảng CS TQ một Hiệp ước bí mật mà 20 năm sau, nhân dân và “Quốc Hội” VN, chưa biết nội dung, chỉ biết đó là văn kiện tái ban giao, hữu nghị với khẩu hiệu16 chữ vàng được treo dán khắp nơi. Mọi đau thương, mất mát vừa qua (sinh mạng, đất liền, biển đảo) đă không được phép nhắc tới. Hai mươi năm, vô vàng sự kiện nguy hiểm cho VN đă được TQ triển khai thực hiện ở VN. Căn cứ trên những lời phát biểu của các lănh đạo VN, có thể nhận biết rằng, những ǵ TQ muốn, VN gần như đồng thuận, những vấn đề nhân dân quan tâm th́ cho là nhạy cảm, nói úp mở và né tránh. Lănh đạo VN đang tiếp tục nêu cao tinh thần đạo đức trong quan hệ hữu nghị, tính trung thành với lư tưởng XHCN, t́nh cảm Đảng rất anh em…để bày tỏ tấm ḷng thành trước nhân dân TQ, và để tuyên truyền, dạy dỗ về đạo đức của đảng cho dân chúng.! Qua các cưộc tiếp xúc mới đây (đầu tháng 9) giữa các lănh đạo VN và Tướng Tàu, đầy lời lẽ quanh co, chớt nhă, mà không ai có thể biết tính chân thực của mỗi bên nằm ở đâu? Người dân chỉ thấy VN như trượt dài trong quỹ đạo của TQ, như một nửa thân người đă nằm trong miệng cọp. Một bên, Tướng Tàu Mă Hiếu Thiên, th́ nói khơi khơi. Một bên, VN th́ nói mơ hồ kiểu “biện chứng”. Ta thử lướt qua vài câu đối thoại của những người tử tế nói trên. - Mă Hiểu Thiên: Hai nước phải có cách giải quyết các khác biệt “một cách đúng đắn” và phải “kiểm soát khủng hoảng”. Thế nào nào là đúng đắn khi anh cướp đoạt trắng trợn của người? và đang đe dọa đánh người? Ai gây ra khủng hoảng ? Và ai có thể kiểm soát khủng hoảng của ai? Đó là cách nói của kẻ cướp, đánh người mà không cho nạn nhân la, lại hồ đồ nói đạo đức. -
Chủ tịch nước Trương Tấn Sang:
“Việc hai bên c̣n bất đồng trong vấn đề trên biển là thực tế khách quan” . Chủ tịch nói ǵ thế? Chỉ là “trên biển” thôi ư ? tiếng “đảo” không tiện nhắc tới sao? C̣n “khách quan” th́ có nghĩa là ǵ? Là chẳng có ai gây ra cả! Hẳn không phải do Chủ Tịch TTS hay Đảng CSVN, cũng không phải là Mă Hiểu Thiên hay Đảng CSTQ! Nó trên trời rơi xuống vậy! hay tiền nhân để lại? Cách nói nầy th́ đúng là, chẳng có vấn đề ǵ cả, cũng như chuyện “nhà cháy là v́ lữa”. Đúng vậy, rất khách quan! - Mă Hiểu Thiên nói với CT Trương Tấn Sang: “Hữu nghị hợp tác vẫn là ḍng chủ lưu trong quan hệ Trung-Việt”. Ḍng chủ lưu nầy sẽ chảy thông thống từ Bắc vào Nam của VN, chứ không chảy ngược sang Tàu, và qua đại lộ cửa khẩu Lạng sơn hoành tráng vừa khánh thành với trống giong cờ mở!
- Thượng tướng VN Nguyễn Chí Vịnh
“Giải quyết vấn đề nầy (Biển Đông) trên cơ sở “đại cục” mối quan hệ hai đảng và hai nước…và là vận mệnh chung của hai dân tộc”. Con cá bé nằm trong bụng con cá lớn là vận mệnh chung được sao?. - Nguyễn chí Vịnh c̣n nói: Bộ Quốc Pḥng hai nước thống nhất: “Không để vấn đề Biển Đông làm ảnh hưởng đến đại cục”. Biển Đông bao gồm các đảo, vùng nước lân cận, đường lưỡi ḅ… không là đại cục, th́ c̣n cục nào lớn hơn để mà ảnh hưởng? Lẽ nào đại cục “siêu cường TQ” là của chung sao? Lời của NCV làm người ta nhớ đến sự xuất hiện, một cách công khai mà ŕnh rập, lá cờ 6 sao đón Tập Cận B́nh năm trước, ở ngay Thủ đô Hà nội. Có ai c̣n mơ hồ ǵ nữa không? Các Lănh đạo cũng đă nhắc lại các cụm từ rất “đồng thuận” sau đây, mà dân chúng đều hiểu theo cách riêng của ḿnh: - “âm mưu diễn biến ḥa b́nh” nhà nước muốn ám chỉ bọn phản động nào đó ở phương tây, th́ dân hiểu là bọn phương bắc, kể cả diển biến ḥa b́nh bằng súng nữa. - “truyền thống hữu nghị” th́ dân cho là truyền thống xâm lược và chống xâm lược. Dù đôi khi có “hữu nghị thật” th́ rất ngắn ngủi, mà “hữu nghị giả” th́ dài cả lịch sử. Trong khi hữu nghị ngắn ngủi lại đầy âm mưu hắc ám. - “16 chữ vàng và 4 tốt”, lănh đạo th́ trân trọng, nhưng dân nghe nhắc đến là hăi hùng, không tin là sự thật tai ḿnh nhận được những âm thanh bùa ngăi đó. - “hợp tác toàn diện” th́ dân thấy bủn rủn tay chân, không biết chạy đi đường nào, v́ cảm nhận cấp bách về một sự bao vây khắp đủ 10 phương, mà bao vây ṿng một là của chính lănh đạo VN, cùng với hệ thống an ninh và cảnh sát, các hệ thống tuyên truyền văn hóa, tư tưởng, chính trị, kinh tế...! Qua các cụm từ đồng thuận trên, và các cuộc đối thoại, chúng ta không nhận ra đâu là ranh giới của hai quốc gia, tức là hai chủ thể, đặc biệt qua câu nói của Thượng tướng Nguyễn Chí Vịnh: hai dân tộc có “chung sinh mệnh”. Quốc Hội VN có hiểu câu nói nầy có nghĩa là ǵ? Hay có sự nhầm lẫn, lẫn lộn về quốc gia ? Vào triều đại phong kiến, nhà Vua sẽ trợn mắt, quay đầu hỏi Sử quan: “Ư nầy là ngang tội nào trong bộ luật h́nh pháp của quốc gia?”. Lư Hiển Long,
Thủ Tướng Singapore
– dù một đảo quốc nhỏ bé – đă hiển thị tư thế quốc gia của ḿnh khi nói ở Bắc Kinh, đơn giản nhưng có trọng lượng: “Chính sách ngoại giao của chúng tôi là hành động độc lập, dựa trên lợi ích quốc gia của ḿnh” (6-9). Ông Lư Hiển Long đă nói tiếng nói của đồng bào ḿnh, đâu dám tự cá nhân ḿnh đem sinh mênh của cả dân tộc gán ghép vào một quốc gia nào khác! Thể chế nào đă tạo nên một lời nói có tư cách đó? Đến bao giờ, người dân VN có thể nghe được, từ những vị lănh đạo đất nước, có lời nói đích thật là lời nói của Đất Nước, lời nói của Tổ Quốc, lời nói của Dân Tộc, lời nói của Sức Mạnh Chân Chính với tư cách một Quốc gia? Hiếm hoi để có thể nghe một lời nói chân thật, đúng sự thật, như được nghe lời xác định rành mạch của Bộ trưởng ngoại giao Phạm B́nh Minh, tuy không có vai tṛ lớn lắm của quốc gia: “… một phần lănh thổ thiêng liêng của đất nước vẫn c̣n bị nước ngoài chiếm đóng, chủ quyền lănh thổ vẫn c̣n nguy cơ bị nước ngoài xâm phạm, tạo nên một thách thưc vô cùng lớn đối với nước ta..” Đúng như vậy, người đại diện đă nói lên được sự thật với đối phương, và cũng nói lên được sự thật với nhân dân. Việt Nam ngày nay chọn lựa lối đi nào trong bối cảnh gay cấn nầy? Đó là câu hỏi bức thiết cho mỗi người VN, cho toàn dân Việt Nam. Đó cũng sẽ là một câu trả lời nặng nề dành cho Đảng CS VN, những người đang gánh trên vai trách nhiệm lịch sử đối với dân tộc và quốc gia của ḿnh, trước kẻ thù xâm lược, lại vừa cùng chung với kẻ thù một “nỗi niềm xhcn”. Hoặc là một quá khứ quá nặng nề v́ tự ám ảnh. Thiết nghĩ, cũng cần phải làm rơ cho nhân dân biết. Ông Robert Templer, nhắc lời ông Hồ Chí Minh: “(Tôi) thà ngửi chút phân của Pháp trong vài năm c̣n hơn ăn phân Tàu trong ngàn năm tới”. (1) Câu nói làm nhức nhối tâm can của người VN lương thiện. Một câu nói khác, tôi muốn nhắn gởi đến “người VN đang cùng lo cho đại cục TQ”, và cũng dành sẵn cho những ai đó: “(Tôi) thà ngửi chút phân của Tàu trong vài năm, rồi sau đó toàn dân sẽ ăn phân của Tàu trong ngàn năm tới”.
VÀ NHƯ THẾ, MỘT CUỘC CHIẾN PHẢI ĐƯỢC BẮT ĐẦU, MỘT CUỘC KHÁNG CHIẾN CỦA TOÀN DÂN.
***(1) Sách “Bóng và Gió” của Robert Templer, xuất bản 1999. Câu nói được trích dẫn nầy của Chủ tịch Hồ Chí Minh , ở VN chưa từng thấy sách nào ghi chép, có lẽ cũng dễ hiểu, v́ tính “nhạy cảm” của nó trong bối cảnh VN đang có “đảng anh em” và “16 chữ vàng”. Câu nầy nói lên một tầm nh́n thấu suốt về tính nhân văn của một xứ sở ăn thịt người, điều mà chưa từng được khám phá ở bất cứ bộ lạc nào trên thế giới.
__________________
LOÀI KHỈ TRỞ THÀNH LOÀI NGƯỜI MẤT TRIỆU NĂM
LOÀI NGƯỜI MUỐN TRỞ THÀNH LOÀI KHỈ TRƯỜNG SƠN HĂY GIA NHẬP ĐẢNG CS VN
HĂy CÓ Ư THỨC HỆ TỰ HỎI " TÔI ĐĂ LÀM G̀ CHO TỔ QUỐC , ĐỪNG HỎI TỔ QUỐC ĐĂ LÀM G̀ CHO TÔI
Last edited by hoanglan22; 04-04-2013 at 02:31.
|
|
|
|
|